Ngược Hóa Đau Thương

Chương 44: Giận hờn




Dạo gần đây Hạo Thiên thường xuyên ăn cơm ở nhà khiến cho cô rất là vui, phải nói rất là hạnh phúc luôn .

" Anh ăn món này đi.."

"Ừm "

" Hạo Thiên em có chuyện này muốn nói với anh ..Là chuyện ở quán bar lần trước đấy ,em nghi ngờ là Đình Đình làm .."

"Ừm ,anh biết rồi .Hiện tại anh vẫn đang xử lý ."

" Vậy sao anh không nói cho em biết "

" Nói với em thì được gì chứ ,em mềm yếu như thế mà .Lần trước cô ta đến đây em cũng đâu có làm được gì đâu ,cho nên anh cứ tự mình xử lý thì hơn. ."

Hạo Thiên vừa nói vừa ăn cơm trông rất là ngon lành khiến cho Ý Lan rất là bất ngờ,hoá ra là anh ấy cũng biết hết mọi chuyện rồi..

" Cảm ơn anh ."

"Ừm "

" Hôm nay em và Mai Linh đi siêu thị à ..Anh thấy em mua rất nhiều đồ "



" Vâng ,em có mua cho anh nữa "

"Anh có thấy rồi, em rất là chu đáo nha .Có cả áo mưa cho anh nữa..."

"Mà này sao lần này lại mua cái đó vậy , từ trước đến giờ anh đâu có đụng đến đâu ,bộ em sợ có bầu à...''.

''''Em không sợ có bầu, nhưng em sợ phải nuôi con một mình,thật sự mà nói thì em không có đủ khả năng .."

Khi nghe Ý Lan nói xong thì lập tức anh điếng người lại luôn, không lẽ cô ấy nghĩ anh là loại người như vậy sao .

"Em nghĩ anh là loại người như vậy."

" Không,em không có. Em chỉ muốn tốt cho chúng ta mà thôi. ."

"Em ..Tôn Ý Lan em được lắm.." (

" Mấy ngày qua em hay nói chuyện với đàn ông ,đã vậy còn hay ra ngoài chơi nữa .Bộ em thấy anh không nói là cứ tưởng anh dễ dãi có đúng không, rồi hôm nay lại đến chuyện này nữa chứ .Càng ngày anh thấy anh càng dễ dãi với em hơn rồi thì phải .."

" Chuyện của ba em anh đã muốn cho qua rồi, nhưng em càng lúc không muốn thì phải .Em không chịu sinh con cho anh.. "'''

" Em ..em không có ý đó đâu ,tại vì em sợ anh sẽ bỏ rơi em mà thôi .."



" Hạo Thiên .Thiên ."

Đáng tiếc là anh đã đi mất rồi,ở trong phòng ăn chỉ còn có một mình cô ở lại mà thôi .Hết chuyện này rồi đến chuyện khác xảy ra khiến cho cô mệt mỏi quá đi..

Ý Lan lúc này cũng dọn dẹp thức ăn lại rồi bỏ thùng rác ,chén dĩa thì cô cũng đi rửa cho sạch sẽ. Một lát sau đi lên phòng thì không thấy anh đâu cả ,chắc có lẽ giờ này anh ấy đã qua thư phòng làm việc mất rồi.

Cô đi lên giường ngồi xuống rồi thở dài, giờ phút này cô chẳng có tâm trạng skincare gì nữa rồi .Y Lan cứ mơ mơ màng màng nhìn ra cửa sổ tối đen mù mịt kia ,mọi thứ nó đen như cuộc đời của cô vậy, thật sự mà nói thì chẳng tươi tốt được một chút nào cả .

( Reng .reng ..)

( Alo ,cho hỏi số này là của ai vậy ạ .)_ Đây là số lạ ,với lại cô chỉ có số của Mai Linh và Hạo Thiên mà thôi .

[ Alo. alo ..]

Sao bên kia vẫn không trả lời,sau đó thì cô cũng máy rồi đặt lên giường . Chẳng lẽ là trẻ con quậy phá cho nên mới gọi điện lung tung, nhưng mà tại sao lại có số điện thoại của cô chứ, chuyện này đúng thật là khó hiểu quá đi ..

Đêm nay anh không về phòng ngủ và Ý Lan ngủ cũng chỉ có một mình mà thôi, nhưng dường như cô đã quen với cảm giác này rồi .Bao năm qua cô vẫn cứ cô đơn và sống đơn độc một mình như thể đấy, nhưng mà hiện tại cô đã quen với cảm giác có anh ngủ cùng và có anh ở bên cạnh rồi .

Sáng thức dậy thì mới biết là Hạo Thiên đã đi làm từ sớm rồi, Ý Lan cũng như thường ngày cô vẫn làm cơm trưa cho anh . Nhưng mà hồm nay cô không có đem lên cho anh mà nhờ Lương Huy đem lền ,chứ bầy giờ cô đi lên thì anh sẽ tức giận cho mà xem ,bởi vì cô đã quá hiểu người đàn ông này rồi .

Y Lan ngồi ở trong xe đợi ,hai tay thì vỗ nhẹ lên đùi. Một ngày của cô nó cứ trôi qua một cách tẻ nhạt như thế đấy ,rất buồn chán và chỉ biết nghĩ đến ngày hôm nay sẽ nấu món gì cho anh.