Sau khi chiếc xe lăn bánh qua 2 địa điểm để rước hai người kia xong thì tiến thẳng đến khu vui chơi sầm uất nhất trong thành phố này.
“ Em mới mua vé rồi nè, mọi người cầm đi ’’ Ý Hoan phát vé vào cổng cho từng người một
Sau khi qua được cổng khu vui chơi, cả 4 người dạo một vòng xong lại lựa chọn chơi tàu lượn siêu tốc đầu tiên.
“ Đi đi mà ’’ cô này nỉ anh mình
“ Không lẽ ba người bọn em đi bỏ lại anh một mình, vậy coi sao được ’’
“ Anh cảm thấy như vậy là hay nhất, anh là người đi mà sao em còn thất vọng hơn cả anh vậy hả! ’’ trời ơi ai xuống mà cứu tôi khỏi cảnh này đi mà
Sự thật là Huy Thành sợ độ cao...
Ý Hoan dường như hiểu ra được “ Thế thì thôi, anh ấy chết nhát lắm tụi mình đi được rồi ’’
Như chọc trúng tim đên anh cô giật thót một cái.
“ Ai nói anh chết nhát hả, đi thì đi ai sợ chứ ’’
Thế là bốn người cầm vé ngồi vào chỗ, cô thì ngồi với Ái Linh còn anh cô thì ngồi với Lam Phong.
Sau đó nhân viên đã đến thắt dây an toàn và rào bảo hộ che chắn cho từng người một.
Xong mọi công tác chuẩn bị thì tàu từ từ chạy, lúc đầu là từ từ chầm chậm, sau đến khúc cua thì lại tăng tốc thêm một tí. Sau cùng là khi lấy đà thành công con tàu bon bon chạy trong đường ray trên không trung.
Tiếng la hét vô cùng thất thành đến nỗi ở dưới mặt đất ai cũng ngoái nhìn rất lâu.
Huy Thành sợ đến mức mặt mũi xanh lè, trong tiếng la chỉ toàn là “ dừng lại, dừng lại đi..... sợ quá à, ai đó cứu tui với.... hahaha ’’ về phần tiếng cười là của ba người còn lại.
“ Anh không sao chứ ’’
Tàu vừa dừng lại là anh bay xuống ngay, tìm ngay một bụi cỏ ọe ọe liền lập tức.
Lam Phong đứng bên phải thì vỗ vỗ lưng cho anh, còn Ái Linh thì cầm khăn giấy chờ sẵn.
“ Anh không sao, ọe....., ói ra được..... ọe là khỏe hà ’’
Làm một trận ói chấn động xong thì hai người dìu Huy Thành lại băng ghế ngồi, đúng lúc Ý Hoan cũng vừa mua nước về.
“ Đây nước nè, anh uống đi ’’
“ Sợ thì cứ nói sợ đi còn bày đặt ra vẻ nữa chứ ’’
“ Là ai nói khích anh hả! ’’
“ Ai kêu anh tâm lí yếu, mới nói có xíu đã không chịu nổi rồi ’’ cô bĩu môi chê nhẹ anh trai mình
“ Anh ổn chưa, mình đi chơi tiếp ’’
“ Thôi anh không chơi nữa đâu, ba người đi chơi đi ’’ Huy Thành lắc tay từ chối
Cái thân này già rồi khô héo rồi, không thể bị dọa nữa.
“ Vậy thôi em ở đây ngồi chơi với anh cho đỡ buồn nha, dù sao em cũng mỏi chân không muốn đi nhiều ’’ Ái Linh cảm thấy đây là cơ hội tốt để có được thiện cảm của anh
“ Sao hai người chán quá vậy hả? Vậy anh Phong... anh đi chơi với em nha ’’ lại là cái tuyệt chiêu làm nũng và cái ánh mắt lấp lánh đáng yêu đó.
“ Ừm đi thôi ’’
“ Hai người ngồi đây nha chơi xong bọn em sẽ quay lại rồi mình về ’’ vừa nói cô vừa chạy theo Lam Phong còn không quên vẫy tay tạm biệt anh mình và Ái Linh.
“ Anh ăn kem không, em đi mua hai mình ăn chung ’’ nãy giờ Ái Linh không biết bắt chuyện như nào nên liền nghĩ đến chuyện nào là nói ra chuyện đó liền.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Thiên Tài Tiên Đạo
2. Á Nô
3. Tan Làm Đến Văn Phòng Của Tôi
4. Người Tên Trường An, Ta Tên Cố Lý
=====================================
“ Cũng được, vậy phiền em rồi ’’
“ Aa không sao ạ, anh ngồi đợi em nha ’’ Ái Linh nói xong liền chạy qua đối diện xếp hàng đứng chờ tới lượt mình.
Còn bên Ý Hoan và Lam Phong
“ Anh ơi, anh có sợ ma không? ’’
“ Không ’’
“ Vậy mình chơi trò này đi ’’ Ý Hoan vừa nói vừa chỉ tay vào cái bảng giới thiệu khu trò chơi mới xây đó là khu nhà ma quái.
Khóe môi Lam Phong giật giật, nói không sợ nhưng cũng không cần thiết phải chơi mới chứng tỏ được chứ hả... chuyến này ai cứu được đây.
Ý Hoan vừa nói xong là chạy ngay đi mua vé không chừa cơ hội cho Lam Phong phản bác lại.
“ Vô thôi anh, em mua vé cặp á khi nãy người bán vé nói đang có chương trình khuyến mãi cho cặp đôi, khi mua giá vé sẽ rẻ hơn 10% ’’
Không hiểu sao cô lại giải thích với anh nhiều như vậy, cô không nói cũng được mà ta. Dù sao anh cũng có để tâm đâu.
“ Chỉ có 10% thôi à, anh nghĩ sẽ được hơn chứ ’’ lần đầu điên Lam Phong lại xả nhiều chữ như vậy aa.
“ Hả, hôm nay anh nói nhiều hơn thường ngày rồi nha ’’
“ Có tiến bộ ’’ Ý Hoan cười rất vui
Dường như khi anh ở bên cô mà nói nhiều hơn một chút thì đó giống như một phép màu, hay thậm chí là có một bước chuyển biến tốt. Anh từ từ đã mở lòng với cô hơn ít nhất với tư cách là em gái của bạn thân.
“ Bộ thường ngày anh không như vậy à ’’ Lam Phong thấy cô cười cũng ngơ ra
“ Không hề, bình thường anh rất ít nói, gương mặt thì luôn tỏ vẻ lạnh lùng đồ đó cảm giác rất xa cách rất khó bắt chuyện ’’ Ý Hoan nói ra những suy nghĩ thật trong lòng của mình.
“ Ừm chắc tại hôm nay đi chơi nên tâm trạng thoải mái một xíu ’’ Lam Phong cũng không quá để tâm vào vấn đề mình nói ít hay nhiều.