Ngược Dòng Yêu Thương

Chương 18




Cứ thế thời gian trôi qua thật mau, vừa qua tết là Ý Hoan đã tất bật chuẩn bị cho kì thi sắp tới, qua được kì thi cuối học kì này thì cô sẽ lên lớp 11.

Hầu như cả lớp cô ai cũng đều chăm chỉ học tập, vì là môi trường dành cho những học sinh giỏi nhất trong toàn thành phố này nên khả năng chọi là rất cao nên ai cũng tập trung học tập rất cao độ.

Tới nỗi Ý Hoan cũng không có thời gian để quan tâm đến những chuyện xung quanh.

Càng nói đã mấy tuần rồi cô cũng không chạm mặt người đó lần nào hết vì hầu hết thời gian đi học cô đều ở lại trong lớp còn khi ra về thì cũng trở về nhà ngay lập tức.

Chỉ tiếc là hôm nay chắc sẽ có sự lệch hướng hơn mọi ngày.

“ Sao em ngồi đây, hôm nay không về với Linh à? ’’ Huy Thành đang đi ra cổng trường thì thấy em gái mình ngồi ngay bắt đá trước cổng.

“ Hôm nay cậu ấy có việc nên về trước rồi ’’

“ Thế em đang đợi anh về cùng đó à ’’

“ Đúng rồi ’’ Ý Hoan gật đầu.

“ Sao không báo anh, lỡ anh không thấy em là em bị bỏ lại rồi sao? ’’ cái con bé này dạo này cứ sao sao ấy.

“ Không sao, em vẫn thấy anh mà ’’ cô biết anh trai lo cho mình.

“ Lâu rồi không gặp, dạo rài em học sao rồi? ’’ lâu lắm rồi Lam Phong mới bắt gặp được cô.

Phải nói cô nhóc này muốn trốn là không ai có cách tìm được, mấy lần anh vô tình đi qua lớp cô mà cũng không gặp được luôn ấy chứ.

“ Cũng ổn ạ ’’ Ý Hoan trả lời.

“ Em sắp thi cuối kì rồi đúng không? Có cần anh... ’’ lời chưa nói hết đã bị cô cắt ngang.

“ Em tự ôn được rồi ’’ cô trực tiếp từ chối luôn.

“ Xe tới rồi, mình về thôi anh ’’ đúng lúc nguy cấp thì lại được cứu nguy, cô lôi anh trai mình đi liền.

“ Bọn này về trước nha, tạm biệt ’’ Huy Thành bị lôi đi không thương tiếc

“ Ừm tạm biệt ’’ Lam Phong cũng đáp lại.

Xem ra chuyện này ngày càng đi sâu rồi, không biết anh còn kịp cứu chữa không đây.

“ Cái con bé này từ từ anh đi, ể em đừng có kéo nhanh quá ’’ Huy Thành cũng bất lực với em gái mình, không hiểu sao dạo rài nó cứ lạ lạ.

Lam Phong đứng ngay vị trí cũ nhìn hai anh em họ lên xe rồi đi mất. Từ đầu đến cuối cô cũng không quay đầu nhìn anh lấy một lần.

“ Haizz tự làm tự chịu mà ’’ Lam Phong thở dài rồi cũng lên xe đi về nhà.

“ Chỗ này cậu làm sai rồi nè ’’ còn mấy ngày nữa là thi nên cô với Ái Linh cùng nhau ôn sơ lại một lần nữa cho chắc.

“ Á mình quên mất, lần trước cô giảng rồi mà vẫn làm sai ’’ tuy là Ái Linh hay làm sai nhưng so về thành tích thì cũng rất đáng nể, vị trí top 3 cô vẫn luôn nằm trong đấy.

“ Đi thi phải cẩn thận hơn đấy ’’ Ý Hoan biết cô bạn của mình hay quên lắm.

“ Vẫn là cậu giỏi nhất ’’ Ái Linh đưa ngón like lên khen ngợi cô bạn mình.

“ Chỉ biết nịnh là giỏi ’’

“ Cậu nói xem bản thân học giỏi như vậy sao lúc trước lại cần dạy kèm chứ ’’ về khoản này thì Ái Linh rất ngốc nha, khi không lại nhắc đến chuyện mà không nên nhắc.

“ Cậu nói xem là tại sao! ’’ Ý Hoan cười khổ, cô biết bạn mình vẫn còn ngây thơ lắm nên cũng không nói làm gì.

“ Khụ khụ cứ coi như mình lỡ lời nha ’’ Ái Linh cũng biết được bản thân mình nói sai rồi.

Cốc cốc cốc

“ Hai đứa có cần giúp gì không nè? ’’ Huy Thành gõ cửa rồi lú cái đầu vào hỏi thử coi sao.

“ Không cần, anh đi ra chỗ khác đi cho tụi em còn ôn bài ’’ Ý Hoan thẳng thừng từ chối.

Huy Thành nghe vậy cũng tỏ ra là buồn bã.

“ Vậy thôi, hai đứa tiếp tục đi ’’ rồi đóng cửa phòng lại đi xuống lầu.

“ Con đem cái này lên cho hai đứa đi ’’ mẹ Ý vừa thấy anh xuống là kêu lại liền.

Bà thấy hai đứa học từ sáng đến giờ cũng không nghĩ được xíu nào, nên đã làm ít bánh với nước ép định đem lên cho hai đứa.

“ Tụi nhỏ đang học bài căng lắm, con còn chưa vào phòng đã bị đuổi ra rồi ’’ Huy Thành phụng phịu nói.

“ Vậy thôi, để lát nữa mẹ kêu tụi nó xuống ăn sau ’’ nghe Huy Thành nói vậy bà cũng không muốn làm phiền hai đứa học tập.

“ Còn con nữa, em nó siêng bao nhiêu là con lười bấy nhiêu. Cũng sắp thi tới rồi sao con không chịu ôn tập gì hết hả ’’ mẹ Ý chực nhớ ra thằng con mình cũng còn đi học mà.

Thế là Huy Thành lại hứng chịu cơn thịnh nộ khác.

“ Con mà cần phải ôn á, mấy cái đó chỉ là ruồi nhặn mà thôi ’’ anh vừa nói vừa lấy mấy miếng bánh mà mẹ Ý vừa làm bỏ vào miệng.

“ Cái thằng này... ’’ con trai bà nên bà biết anh xưa nay là vậy, tuy học giỏi thiệt đó mà lười không ai bằng.

“ Lấy cái tay của con ra đây là mẹ làm cho hai đứa nhỏ ’’ bà quánh cái tay hư của anh một cái.

“ Aa đau, mẹ phân biệt đối xử lắm nha ’’

“ Con muốn ăn thì tự lăn vô bếp mà làm ăn ’’ mẹ Ý đem cất bánh vào tủ.

“ Mẹ mà thấy con ăn vụn là chết với mẹ ’’ còn không quên hâm he cho anh sợ.

Huy Thành chỉ biết khóc không ra nước mắt. Tại sao đều là con của mẹ mà anh lại bị đối xử bất công như vậy. Không chịu đâu!