Ngắt liên lạc với Kim Ngưu, Thiên Yết không đi nghỉ ngơi ngay mà dùng quang não đăng nhập vào hệ thống quản lý của nhà trường. Trong đây có đầy đủ danh sách sinh viên trúng tuyển năm nay, muốn tìm người thì lên đây tìm là được, bớt rất nhiều công sức.
Theo lời Kim Ngưu nói, người bà muốn tìm là nữ sinh, vì thế Thiên Yết bỏ qua hai ban Chỉ Huy và Gián Điệp chỉ nhận nam sinh, trực tiếp tìm ở hai ban kĩ thuật và y dược. Như Kim Ngưu nói, Nhân Mã không phải là một cái tên thường gặp, nếu muốn tìm có lẽ không khó.
Ban đầu Thiên Yết đã nghĩ như vậy, nhưng sau khi đọc đi đọc lại danh sách đến lần thứ ba vẫn không tìm thấy một nữ sinh nào tên Nhân Mã, Thiên Yết bắt đầu có chút bực bội. Một tay chống má, Thiên Yết nhìn lại danh sách mootj lần nữa, đảm báo mình không bỏ sót ai thì mới thoát khỏi giao diện, mở ra thành tích của các tân sinh năm nay. Thiên Yết thi vào trường Quân Sự Thủ Đô với thành tích tuyệt đối, cả về trí tuệ và thể lực, vì thế tên của anh được ngồi trễm trệ trên đầu danh sách. Nhưng ở vị trí thứ hai ngay sau tên anh lại chính là một cái tên mà ngày hôm nay anh đã nghe rất nhiều - Nhân Mã với điểm lí thuyết và thể lực được để trống. Thiên Yết nhíu mày mở ra thông tin của Nhân Mã. Hồ sơ của Nhân Mã vô cùng đơn giản, chỉ có một tấm ảnh được chụp vào thời điểm nhập học sáng ngày hôm nay, bên cạnh là các thông tin cơ bản, lí lịch xuất thân. Thành tích đầu vào được để trống ở phần lí thuyết, ở phần thể lực thì được viết một chữ “D” đỏ chót. Ở cuối trang được ghi hai chữ “tuyển thẳng” được đóng bằng con dấu đỏ của Hiệu trưởng.
||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Trấn Quốc |||||
Nhìn những thông tin được hiện ra trước mắt, nếu không phải giới tính không phù hợp, Thiên Yết có lẽ sẽ thực sự cho rằng đây là người mà Kim Ngưu cần tìm. Là một trường quân sự đứng đầu đế quốc, điều kiện tuyển thẳng của trường Quân Sự Thủ Đô được coi là vô cùng khắt khe. Một là phải có thư giới thiệu của Nguyên soái hoặc Thượng tướng đề cử, hai là có tài năng gì đó vô cùng xuất sắc được nhà trường phát hiện ra. Nhìn qua lí lịch xuất thân của Nhân Mã thì có vẻ gia thế của cậu không liên quan gì đến quân đội cả, vậy có lẽ là không phải nhận được thư đề cử của cấp trên. Nhưng nếu là khả năng thứ hai... Nghĩ đến những gì Nhân Mã đã thể hiện trong ngày hôm nay, Thiên Yết nghĩ điều này cũng không phải là không thể.
- -------------------------------------------------------------------
Một tháng sau đó, Bạch Dương tập trung vào huấn luyện tăng cấp độ thể chất cho học viên. Bạch Dương không nói một lời thừa, buổi sáng cho bọn họ chạy vòng quanh sân trường, buổi chiều cho bọn họ tự đối chiến với nhau. Bạch Dương cực kì nghiêm khắc, chỉ cần nhìn thấy ai không tập trung thì sẽ bị dùng roi điện quật. Mặc dù không gây thương tích nhưng lại vô cùng đau đớn. Tất cả mọi người đều sợ hãi cho nên không có một ai là không nghiêm túc.
Đáng thương cho Nhân Mã thể chất chỉ có cấp D, ngày nào huấn luyện xong cũng mệt tới co quắp không đứng dậy nổi. Nhân Mã cảm thấy trải qua hai đời, một tháng qua chính là những ngày tháng thống khổ nhất củacoo. Bắp thịt cả người không lúc nào là không đau đớn.
- “Nhân Mã, không sao chứ, còn đứng dậy được không?”
Song Ngư cúi người, đưa ra một tay kéo Nhân Mã. Nhưng thể lực của Song Ngư cũng đã sớm bị ép khô rồi, mới kéo được một nửa đã trực tiếp ngã nhào xuống, kém chút nữa là ngã nhào lên người Nhân Mã.
- “Không sao... Mình nghỉ một lát... Sẽ khỏe ngay thôi....”
Nhân Mã suy yếu nói. Cả người cô mềm oặt, đến cả nói chuyện cũng có chút khó khăn.
Đúng lúc này, một bàn tay vươn tới từ phía sau, túm lấy cánh tay của Nhân Mã, không nói một lời mà kéo cô đứng dậy. Đến khi Nhân Mã phản ứng lại, cả người cô đều đã treo trên lưng của Thiên Yết rồi.
Trong một tháng này, quan hệ của Nhân Mã và Thiên Yết đã trở lên tốt hơn rất nhiều. Chủ yếu là bởi vì mỗi ngày Nhân Mã huấn luyện xong đều không có sức di chuyển, mỗi ngày đều là Thiên Yết không quản mệt nhọc mà cõng cô trở lại kí túc xá. Hảo cảm của cô đối với anh cũng từ đó mà tăng lên. Ngay cả khuôn mặt đóng băng vạn năm của Thiên Yết cũng trở lên dễ nhìn hơn nhiều.
Song Tử nằm vật ở một bên, nhìn động tác giống như đã quen của Thiên Yết, mỉm cười trêu chọc.
- “Thiên Yết thật là thiên vị a! Tớ và Tiểu Ngư cũng đã mệt chết, sao cậu chỉ cõng mỗi Tiểu Mã vậy.”
Thiên Yết quay đầu, nhìn cái tên bây giờ vẫn còn sức cười cười nói nói, không nói một lời mà quay đầu đi thẳng. Nhân Mã đã mệt đến hai mắt sắp díu lại với nhau, nằm trên lưng Nhân Mã gà gà gật gật. Cảm giác được Thiên Yết bước đi, cô còn cố quay đầu nói với Song Tử và Song Ngư.
- “Bọn tớ về trước, hai người về sau nha.”
Mặc dù rất mệt, nhưng không thể không thừa nhận huấn luyện của Bạch Dương thực sự rất hiệu quả. Chỉ trong một tháng, thể lực của Nhân Mã đã củng cố rất chắc ở cấp D, sắp đột phá được cấp C. Nhưng dù sao thể lực của con gái cũng không thể so sánh với sức lực của con trai vai u bắp thịt. Vì thế tiến độ của Nhân Mã đã là chậm nhất trong lớp, những người khác đều sắp đột phá cấp B cả rồi.
Sau một tháng huấn luyện thể lực, Bạch Dương dựa vào trình độ hiện tại của bọn họ mà lập ra phương án huấn luyện cho mỗi người, mỗi hạng mục và lượng huấn luyện đều khác nhau. Khi mọi người nhận được bảng huấn luyện của mình, mặt ai lấy đều tái mét.
- “Hi vọng mọi người nghiêm túc thực hiện theo đúng phương án huấn luyện này. Sau một tháng sẽ tiến hành kiểm tra một lần. Nếu ai lười biếng hoặc kiểm tra không đạt yêu cầu....”
Bạch Dương không nói nốt phần còn lại. Câu nói nhẹ nhàng nhưng chiếc roi điện trong tay hắn lại cứ lóe lên thứ ánh sáng khiến tất cả các học viên đều cảm thấy da đầu mình tê dại, một câu cũng không giám hó hé, ngoan ngoãn gật đầu như chim cút.
Từ sau hôm đó, các học viên ban chỉ huy liền bắt đầu những ngày tháng địa ngục. Gọi là huấn luyện ma quỷ cũng không ngoa, ngay cả Thiên Yết cũng bị thao luyện đến chết đi sống lại. Bốn người ở chung kí túc xá ngày nào cũng phải nghiêng ngả lảo đảo bám lấy nhau mà lết về kí túc xá. Cho tới khi bài kiểm tra tháng kết thúc, thể lực của Nhân Mã cuối cùng cũng đã đột phá cấp C, có thể coi là đạt tới mặt bằng chung của tân sinh viên năm nhất.
Kiểm tra tháng kết thúc, Bạch Dương cuối cùng cũng rủ lòng thương cho mọi người nghỉ ngơi thoải mái một ngày. Trong khi tất cả mọi người đều chọn nghỉ ngơi lấy sức thì Nhân Mã lại rúc trong phòng sử dụng máy giả lập lên mạng chiến đấu.
Một tháng không lên mạng, Sagit đã sớm biến mất khỏi bảng xếp hạng trên hệ thống. Điều này cũng không khiến Nhân Mã bất ngờ, thời gian một tháng cũng đủ để rất nhiều người vượt qua cô. Chỉ là... Nhân Mã tìm hết một lượt ở mấy bảng xếp hạng đều không thấy cái tên Scot đâu. Không phải chứ, đối thủ của cô lại chạy đi đâu mất rồi?
Đúng lúc này, hộp thoại của Sagit nhận được một tin nhắn riêng. Nhân Mã ngại phiền, đã tắt thông báo từ số lạ. Người có thể nhắn tin riêng mà không bị chặn, chỉ có một người mà thôi.
Quả nhiên khi mở ra, đó là một dòng tin nhắn đến từ đối thủ của cô - Scot.
[Scot: Hôm nay có login không?]
Tin nhắn chỉ mới được gửi tới từ vài giây trước. Nhân Mã chớp mắt một cái, nhanh chóng gửi đi một câu trả lời.
[Sagit: Có. Hơn một tháng rồi tôi không login, sao cậu lại bị tuột khỏi bảng xếp hạng rồi.]
Tin nhắn vừa được gửi đi, chưa tới mấy giây sau bên kia đã nhả lại cho cô hai chữ.
[Scot: Giống cậu.]
Nhân Mã nháy mắt nhìn chằm chằm hai chữ ở trên màn hình, sững sờ. Giống cô, tức là đối phương cũng đã một tháng không login, chuyện này cũng quá trùng hợp đi.
[Scot: Đến chiến.]
Không để Nhân Mã kịp phản ứng, hệ thống của mạng chiến đấu đã hiện ra một dòng tin thách đấu mà đỏ rực nhấp nháy.
[Bạn tốt của ngài - Scot gửi lời mời thách đấu.]
Bên dưới có hai ô 'chấp nhận' và 'từ chối'. Nhân Mã phản ứng lại rất nhanh, nhấn vào nút 'chấp nhận'. Dòng thông báo của hệ thống biến mất, một tia sáng lóe lên, Nhân Mã đã xuất hiện trong một chiếc chiến hạm.
Nhân Mã nhún vai một cái, quăng chuyện bảng xếp hạng sang một bên, vui vẻ tham gia trận chiến.