Ngựa Hoang Quân Khu X

Chương 17: P2




Cự Giải chép miệng một cái, thản nhiên nói.

- “Là con trai thì có làm sao. Kết hôn đồng giới đã hợp pháp mấy trăm năm nay rồi, đâu còn hiếm lạ gì.”

Con người ở nơi này sống thực sự rất văn minh, ngay cả hôn nhân đồng giới cũng đã được chấp nhận.Ở thế giới kia của cô, yêu đương cùng giới bị coi là một loại bệnh, nhà nước nghiêm cấm kết hôn đồng giới, xã hội thì kì thị, không biết đã có bao nhiêu người vì thế mà phát điên và tự tử rồi. Sống trong môi trường quân đội mà nam giới chiếm tới hơn 90% thì những mói tình đồng giới tuy không nhiều nhưng cũng không phải không có, chỉ là bọn họ che dấu rất kĩ mà thôi. Thế giới này có nhiều cái tốt hơn thế giới kia của cô rất nhiều, nếu như bọn họ phá bỏ luật cấm nữ giới ra chiến trường thì quả thật là rất hoàn mỹ.

Thiên Yết nhìn hai người càng ngày càng có xu hướng gần sát lại vào với nhau. Cho đến khi thực sự không nhìn nổi nữa, anh vươn tay đẩy khuôn mặt đang sáp tới của Cự Giải xa ra một đoạn. Nhân Mã sững sờ, mà Cự Giải thì bưng lấy khuôn mặt của mình, vô tội mà nhìn Thiên Yết.

- “Không phải chứ Thiên Yết. Bây giờ mình mới chỉ lại gần Nhân Mã một chút mà cậu đã như vậy rồi à?”

Thiên Yết bình tĩnh thu lại tay của mình, trên gương mặt đẹp trai vẫn là biểu tình vạn năm không đổi, lạnh lạnh nhạt nhạt nói.

- “Nói gì thì nói nhưng đừng sáp lại gần quá. Con gái con nứa phải biết giữ ý một chút. Dù thân thiết đến mấy thì Nhân Mã vẫn là con trai đấy.”

Rõ ràng lời nói của Thiên Yết là một lời nhắc nhở đầy thiện chí, nhưng nghe vào tai Cự Giải thế nào cũng mang nghĩa như đang cảnh cáo. Cự Giải liếc Thiên Yết một cái rồi quay qua tố cáo với Nhân Mã.

- “Cậu mau nhìn đi, cậu ta cứ giữ cậu như là giữ bảo bối ấy. Thế này thì làm sao mà người ta không đồn linh tinh cho được.”

Nhân Mã đối với lời này của Cự Giải chỉ cười trừ không nói. Thực ra lời Thiên Yết nói hoàn toàn không sai. Chẳng qua bản thân cô là nữ cho nên lúc nói chuyện với Cự Giải cô mới hoàn toàn không hề phát hiện chuyện mình và Cự Giải trong mắt mọi người là hai giới tính bất đồng. Chuyện này đối với thanh danh của một cô gái như Cự Giải là cực kì không tốt.

Thế nhưng sự im lặng này của Nhân Mã, rơi vào trong mắt Thiên Yết và Cự Giải chính là cô đang dung túng cho hành vi bá đạo của Thiên Yết. Cự Giải trợn mắt không thể tin nổi.

- “Tiểu Mã, cậu không thể cứ dung túng cho Thiên Yết như vậy a. Cậu như vậy sẽ khiến cậu ta muốn lật trời đó.”

Nhân Mã nhíu mày, đối với lời này của Cự Giải rất là không đồng tình.

- “Cậu ấy mới không như vậy đâu. Mới cả tớ là vì thấy cậu ấy nói đúng lên mới in lặng, chứ có phải dung túng gì đâu.”

Cự Giải bị Nhân Mã nói đến á khẩu không phản bác lại được, cuối cùng chỉ đành khoanh tay trước ngực, hừ cười.

- “Được được được, Thiên Yết của cậu là tốt nhất. Hừ, nói chuyện với hai người, tớ bị chọc tức chết rồi.”

Nói dứt lời liền cầm sách vở đứng dậy, chạy lên bàn trên ngồi với hai anh em Song Tử và Song Ngư.

Nhân Mã thấy Cự Giải nổi giận thì cả người đều ngây ra, ngơ ngơ ngác ngác không biết mình nói sai chỗ nào. Mà Thiên Yết ngồi bên cạnh cô, khóe miệng giương lên sắp không kéo xuống được. Nhân Mã quay sang, vừa vặn bắt gặp nụ cười chưa kịp thu lại của Thiên Yết, nhất thời nhìn đến ngẩn ngơ.

- “Thiên Yết, cậu cười lên nhìn thật đẹp, sau này cười nhiều lên một chút.”



Thiên Yết nắm tay đặt bên mép, nhẹ nhàng khụ một tiếng, sắc mặt lại khôi phục như thường.

- “Nghiêm túc mới là tác phong một quân nhân lên có.”

Thiên Yết chỉ nói một câu như vậy. Nhân Mã nghe xong lại cười như không cười, nói.

- “Cười một chút thì có gì đâu mà không nghiêm túc. Nếu cậu đứng trên cao, nếu cậu đủ đáng sợ thì cho dù miệng cậu có nói lời cợt nhả đi chăng nữa thì người khác cũng sẽ sợ hãi cậu thôi.”

Nhân Mã xoa cằm, nghiền ngẫm một chút rồi cười nói.

- “Nếu không cậu cười cho tôi nhìn là được rồi. Cậu cười đẹp như vậy, nếu lúc nào cũng đơ mặt thì thật uổng phí cho gương mặt này.”

Thiên Yết bị nụ cười của Nhân Mã làm cho đầu váng mắt hoa, mụ mị đầu óc, ma xui quỷ khiến liền đáp ứng rồi.

- “Được...”

Ba người ngồi ở bàn trên quả thật không thể nghe tiếp được nữa, da gà da vịt nổi đầy cả người. Song Tử quay xuống trừng mắt nhìn Nhân Mã.

- “Hai người các cậu bớt làm chúng tôi buồn nôn đi. Các cậu tự nhìn lại bản thân mình xem, người ta là người yêu cũng không sến súa như hai cậu nữa.”

Nhân Mã thực sự không cảm thấy bản thân và Thiên Yết có cái gì mờ ám. Hoặc cũng có thể nói rằng, cô hoàn toàn không cảm thấy rằng Thiên Yết sẽ cong. Thiên Yết bị ngắt hứng giữa chừng thì vô cùng bất mãn mà nhìn Song Tử. Song Tử bị ánh mắt lạnh băng của Thiên Yết chiếu tới, cả người đều cảm thấy không ổn.

- “Coi như tôi chưa nói gì đi.”

Bỏ lại một câu này, Song Tử lập tức quay người lên, mà Cự Giải ở bên cạnh lại không ngừng cười nhạo.

- ------------------------------------------------------------------------------------

Tiết học kết thúc, một nhóm 5 người lại kéo nhau đến nhà ăn. Ba người Song Tử, Song Ngư và Thiên Yết đi lấy cơm, còn Cự Giải và Nhân Mã thì ở lại giữ chỗ. Trong lúc chờ đợi, Cự Giải hỏi Nhân Mã.

- “Tiểu Mã, cậu đã có người yêu hay là có đối tượng mình thích chưa?”

Nhân Mã mân mê cốc nước lọc trong tay, trả lời vô cùng thẳng thắn.

- “Không có.”

Hiện tại bây giơ không có, quá khứ chưa từng có, mà trong tương lai gần cô cũng không cần có.



Cự Giải nghe Nhân Mã thẳng thắn như vậy liền cười rộ lên, sau đó cô móc từ trong túi ra ba tờ giấy được gấp vô cùng xinh đẹp, đưa cho Nhân Mã.

- “Nếu đã không có thì cho cậu này.”

Nhân Mã chỉ nhìn chứ không đưa tay nhận, cô hỏi.

- “Đây là cái gì?”

- “Thư tình đó.”

Cự Giải quơ quơ mấy tờ giấy trước mặt Nhân Mã, cười vô cùng cợt nhả.

- “Mấy nữ sinh chơi với tớ đều bị bốn tên con trai các cậu hớp hồn hết rồi, nhờ tớ là bà mối cho đấy.”

Trong túi của cô còn một lá của Song Ngư, hai lá của Song Tử và năm lá của Thiên Yết. Của Song Tử và Song Ngư thì chắc chắn phải đưa, còn Thiên Yết... thôi bỏ đi, cái tên mặt than đó mà nhìn thấy mấy tờ giấy này thì cũng chỉ quăng vào trong thùng rác thôi.

Nhân Mã nghe xong đang định mở miệng từ chối thì ba tờ giấy ở trong tay Cự Giải đã bị người lấy đi mất. Cự Giải còn chưa kịp phản ứng thì đã nghe thấy cái giọng điệu âm u của Thiên Yết.

- “Đây là trường quân sự, không phải nơi nói chuyện yêu đương.”

Một khay cơm được đẩy tới trước mặt Nhân Mã. Nhân Mã nhận lấy, ngẩng đầu nhìn Thiên Yết cười nói.

- “Yên tâm đi, tôi không có ý định yêu đương vào lúc này.”

Thiên Yết biết Nhân Mã không phải người tùy tiện. Nhưng chỉ cần nghĩ đến ở những nơi mình không nhìn thấy vẫn đang có rất nhiều người mơ ước Nhân Mã là lại khiến anh không thoải mái, mà sự không thoải mái này anh cũng không biết đó là vì sao.

- “Không phải chứ Thiên Yết. Bây giờ ngay cả chuyện yêu đương của Nhân Mã cậu cũng muốn quản à.”

Song Tử quả thực là không thể tin được. Cậu ta cứ cảm thấy Thiên Yết quản Nhân Mã như ba quản con trai vậy.

- “Đây không phải là quản, chỉ là nhắc nhở các cậu một chút. Bây giờ không phải là thời gian để yêu đương. Tương lai của cả đế quốc còn đang chờ chúng ta, đừng có vì mấy cái này mà chậm trễ việc học.”

- “Cậu ấy nói đúng đó.”

Nhân Mã vô cùng tán thành ý kiến này của Thiên Yết.

Song Tử và Cự Giải không hiểu ra sao mà bị Thiên Yết lạnh lùng dạy dỗ một trận. Cuối cùng một câu cũng không giám nói, cúi đầu ăn cơm.