Nhân Mã mặt lạnh trở lại chỗ ngồi. Tiết học vốn đã kết thúc từ sớm, nhưng vì cô khiêu chiến với Tống Lẫm mà kéo dài đến bây giờ. Thiên Yết thấy cô trở lại, xách ba lô của mình lên, lại cầm lấy ba lô của Nhân Mã ở bên cạnh đưa cho cô. Nhân mã nhận lấy ba lô từ Tay Thiên Yết, hai người hướng thầy hiệu trưởng xin phép rồi cùng nhau đi ra ngoài.
Cự Giải, Song Tử và Song Ngư lúc này mới tỉnh táo lại từ trong kinh ngạc, vội vàng thu dọn sách vở vắt chân đuổi theo Nhân Mã và Thiên Yết.
Cho tới khi năm người kia đã không còn thấy bóng dáng, trong lớp lúc này mới vang lên âm thanh kinh sợ không che dấu được.
- “Trời ạ! Cậu ta thế mà lại là Sagit. Không nhìn ra đấy, cậu ta rõ ràng trông ốm yếu như vậy.”
- “Không ngờ có một ngày tôi lại có thể tận mắt nhìn thấy Sagit và Scot giao chiến, kiếp này tôi sống thật không uổng phí.”
- “Tên này cậu bị ngốc à, không nghe lời Sagit nói lúc nãy hả? Tống Lẫm vốn không phải Scot, cậu ta là đồ giả mạo bị Sagit vạch trần có hiểu không.”
- “Thật không nhìn ra đấy, Tống Lẫm là sinh viên xuất sắc nhất khoá trước, vậy mà lại đi giả danh người khác. Lại còn bị người ta vạch trần nữa chứ.”
Những lời xì xào bàn tán liên tục vang lên, những ánh mắt dò xét coi thường tất cả đều không sót cái gì chui vào tai Tống Lẫm. Sắc mặt hắn ta hết xanh rồi lại trắng, hai tay siết chặt thành nắm đấm, trong mắt loé lên sự căm hận.
- --------_-----------_-----------
Bên ngoài hành lang của dãy phòng học, Nhân Mã khoác balo đi ở đằng trước, Thiên Yết không nhanh không chậm đi sát đằng sau. Mà Song Tử, Song Ngư và Cự Giải đều im thin thít theo tít mãi đằng sau nữa.
Tiếng giày đang gĩ trên nền gạch bỗng dưng im bặt. Nhân Mã đứng lại, Thiên Yết cũng theo đó mà đứng yên, mà ba người phía sau thì lại càng không thể không đứng lại.
Nhân Mã dùng tay xoa bóp cái trán còn đau nhức, giọng nói lạnh nhạt nhưng đã không còn lạnh lùng như vừa rồi.
- “Các cậu có ba phút, muốn hỏi gì thì hỏi đi.”
Lời này là nói với tất cả bốn người, nhưng dường như chỉ có Song Tử và Cự Giải là kích động. Hai người ngay lập tức chạy tới trước mặt Nhân Mã, Song Ngư chậm chạp đi theo phía sau.
- “Nhân Mã, cậu thật sự là Sagit à?”
Cự Giải cố gắng kìm nén sự kích đôngh, cố làm ra vẻ bình tĩnh nhất có thể cất giọng hỏi Nhân Mã.
Nhân Mã bình thản gật đầu.
- “Ừ.”
- “Vậy Tống Lẫm lại là chuyện gì, anh ta không phải Scot hả?”
Câu hỏi của Song Tử vừa dứt, Nhân Mã đã chém đinh chặt sắt nói.
- “ Không phải.”
Song Ngư vốn không quá để ý, nhưng khi nghe giọng điệu chắc chắn này của Nhân Mã cũng khiến cậu có chút tò mò.
- “Cậu nhìn thấy Scot ngoài đời rồi hả, cậu ta lợi hại lắm sao?”
Nhân Mã lần này cũng đáp không chút ngập ngừng, trả lời vô cùng thẳng thắn.
- “Chưa gặp.”
Lần này đến lượt Song Ngư, Song Tử và Cự Giải đồng loạt ngây người. Cự Giải vô cùng thắc mắc mà hỏi.
- “Chưa gặp mà sao cậu biết chắc Tống Lẫm không phải là Scot?”
Nhân Mã híp mắt nhìn Cự Giải một chút, rất nghiêm túc mà trả lời.
- “Quan sát cách cậu ta chiến đấu là ra. Chiêu thức, chiến thuật, mệnh lệnh chỉ huy của cậu ta quả thực đều giống y hệt Scot. Nhưng chính bởi vì bắt chước quá giống, cậu ta đã sử dụng nó một cách cứng nhắc, thiếu đi sự linh hoạt của một người chỉ huy. Tôi làm đối thủ của Scot 3 năm, chỉ có chút trò vặt ấy cũng đòi qua mặt tôi thì không phải quá coi thường tôi đi.”
Trong mắt Song Tử loé lên sự sùng bái, gấp không chờ nổi đặt ra câu hỏi.
- “ Lúc nãy cậu hình như rất tức giận, vì sao thế?”
- “Scot là đối thủ mà tôi tán thưởng nhất, cũng là người bạn mà tôi coi trọng nhất. Bây giờ có kẻ giả mạo cậu ấy, lấy cắp công sức và chất xám mà cậu ấy vất vả khổ luyện. Chẳng lẽ cậu cảm thấy tôi không lên tức giận sao?”
Nhân Mã một bộ thản nhiên nói ra những lời này. Chỉ có Thiên Yết từ đầu vẫn luôn yên lặng sau khi nghe được lời này thì chợt sững sờ. Nhân Mã nhìn đồng hồ, thấy đã hết thời gian ba phút thì cũng không để bọn họ hỏi thêm câu gì nữa, cất bước đi về phía căn tin. Mà Thiên Yết từ đầu tới cuối vẫn luôn đi theo cô, chỉ là lúc này trên gương mặt lạnh lùng lại mang theo tươi cười nhàn nhạt khó phát hiện ra.
- -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Buổi tối trở về kí túc xá, Nhân Mã sau khi tắm rửa xong thì ngồi vào máy giả lập đăng nhập vào mạng chiến đấu đi tìm Scot. Sau sự việc ngày hôm nay, cô muốn gặp Scot thật chiến đấu để giải khuây.
Mà trùng hợp thay, Nhân Mã vừa mới login thì đèn thông báo của Scot ở phía đối diện cũng chuyển xanh báo hiệu đối phương cũng đang lên mạng. Nhìn thấy điều này, Nhân Mã vội vàng gõ chữ gửi qua bên kia.
[Sagit: Có đó không?]
Gần như là ngay lập tức, Scot từ bên kia đã trả lời lại ngay một chữ.
[Scot: Có.]
Nhân Mã nhận được, đang định gửi lời mời khiêu chiến qua thì Scot lại nhắn tới một câu.
[Scot: Sagit, hôm nay tôi rất vui.]
Nhân Mã nhìn dòng chữ vừa được gửi tới, đôi mắt hơi nheo lại. Cô và Scot vừa làm đối thủ vừa làm bạn trên mạng được ba năm. Hai người hoàn toàn không biết chút gì riêng tư của đối phương. Đôi khi không chiến đấu cũng sẽ tán nhảm chuyện bên ngoài, nhưng vòng đi vòng lại cuối cùng cũng vẫn sẽ quay về chủ đề chiến thuật đánh trận. Ngay cả tên đối phương là gì, mặt mũi thế nào cũng chưa từng hỏi qua. Vì thế khi nhìn thấy tin nhắn này, Nhân Mã lại có chút hoài nghi có khi nào mình đang nói chuyện với một Scot giả nữa hay không.
Nhìn lại ID được hiển thị, sau khi chắc chắn đây chính là người thật, Nhân Mà mới không nhanh không chậm gõ hai chữ gửi đi.
[Sagit: Sao thế?]
Nhân Mã cảm thấy thật buồn cười. Mình ở đây thì vì người ta mà rầu thúi ruột, mà người ta ở bên kia thì lại đang nhảy nhót vì có chuyện vui. Hai cái trạng thái đối nghịch này quả thực là không còn gì để nói.
Scot bên kia không trả lời câu hỏi của cô, chỉ gửi tới một tin nhắn dò hỏi.
[Scot: Bây giờ cậu có rảnh không?]
Nhân Mã không biết Scot lại định làm cái gì, nhưng vẫn rất tử tế trả lời.
[Sagit: Rảnh thì mới lên đây tìm cậu chơi được chứ.]
Scot bên kia chậm chạp không gửi tin nhắn sang. Nhân Mã hơi nhíu mày, nhưng cô vẫn rất có kiên nhẫn chờ đợi. Chẳng qua tới 10 giây, Scot lại gửi một tin nhắn sang.
[Scot: Chúng ta gặp nhau đi.]
Nhân Mã trợn mắt nhìn chằm chằm năm chữ được gửi tới, suýt nữa thì kích động tới nhảy dựng lên.
Cố gắng giữ cho chính mình bình tĩnh, Nhân Mã run tay gõ lại tin nhắn gửi sang cho người bên kia.
[Sagit: Sao tự nhiên lại muốn gặp nhau?]
Scot không trả lời mà gửi tin nhắn hỏi ngược lại cô.
[Scot: Cậu không muốn gặp tôi à?]
Nhân Mã nghĩ một chút, hạ tay thành thật gõ ba chữ.
[Sagit: Đương nhiên muốn.]
Scot tựa hồ rất hài lòng, lại gửi tin nhắn tới kèm theo một cái định vị.
[Scot: Tôi ở đây chờ cậu.]
Gửi xong tin nhắn này thì đèn thông báo của Scot ở đối diện lập tức chuyển từ xanh sang đỏ, chứng tỏ đối phương đã thoát khỏi mạng chiến đấu. Nhân Mã mở định vị ra, nhìn địa điểm mà Scot gửi tới. Phát hiện ra đây thế mà lại chính là nơi buổi sáng cô vạch mặt cái tên giả mạo kia. Chẳng lẽ Scot cũng là học viên ở trường bọn họ, hoạc thậm chí cũng có thể là một huấn luyện viên nào đấy chăng.
Mang theo nghi hoặc của mình thoát ra khỏi mạng chiến đấu, Nhân Mã cầm theo áo khoác được vắt trên lưng ghế mặc vào, đi ra khỏi phòng. Song Ngư đang ở phòng khách uống nước, nhìn thấy Nhân Mã mặc áo khoác định đi ra ngoài liền quan tâm hỏi.
- “Nhân Mã, muộn thế này rồi cậu còn định đi đâu thế.”
Nhân Mã đang đứng ở huyền quan thay giày, nghe Song Ngư hỏi thì tiện miệng trả lời.
- “Mình đi gặp một người bạn, đi một chốc rồi về, sẽ nhanh thôi.”
Nói xong liền mở cửa đi mất. Song Tử đang ở trong phòng cũng ló đầu ra, vừa vặn nghe được câu cuối kia liền cười cười.
- “Muộn như vậy rồi còn ra ngoài, chắc không phải là bạn gái đấy chứ.”
- “Lúc nãy Thiên Yết cũng ra ngoài, không biết là đi đâu.”
- “Hai cái người này, lúc nào cũng thần thần bí bí như vậy.”