Ngự Quỷ Hữu Thuật

Chương 40




Ô Minh cùng Viêm Lam ở trong phòng thương lượng chuyện của Lục Chiến, cảm thấy được ngày mai hành động luôn là tốt nhất, quỷ tộc vốn không phải là một bộ tộc thích kéo dài thời gian, chúng nó từ trước đến giờ đều yêu thích ra tay tốc độ để lấy phần thắng, nếu như có thể sớm giải quyết vấn đề, chắc chắn sẽ không để nó kéo dài lâu quá một giờ. Viêm Thanh nghe một lúc, liền nhàm chán đứng ở một bên ở bên ngoài, nó đối với kỹ xảo lẫn vào thành phố của con người vốn không biết gì, trải qua chuyện bị bắt lần trước, sợ hãi cùng ám ảnh trong lòng nó tạm thời không thể lập tức biến mất, cho nên hành động ngày mai nó không tham gia, Viêm Thanh từ xa đã nhìn thấy Nham Thạch đi từ nơi giam giữ đi tới, không khỏi tò mò đi hỏi “Mục Ngôn như thế nào rồi, đã chết rồi sao?”

Nham Thạch đưa tay nhẹ nhàng xoa xoa đầu nó “Còn chưa chết, phỏng chừng cũng sắp rồi, hàm răng run đến nỗi có cảm tưởng đều sắp rụng sạch.”

“Ai, nhìn qua cảm thấy có chút đáng thương, thế nhưng ta vẫn rất chán ghét nó!” Viêm Thanh nhún vai một cái, luôn cảm thấy tên đồng tộc kia không đáng tha thứ như trước, bán đứng đồng tộc giao phía sau lưng cho mình, thật vô tâm. (N/A: đại khái là bán đứng kẻ đã tin tưởng mình đó.)

“Đều là tự tìm, mặc kệ nó, may là Lục Chiến hiện tại sống rất tốt, cái tên này cũng điên rồi, nếu không phải nó nhất định sẽ bị trực tiếp xử tử.” Nham Thạch thở dài “Ngươi cảm thấy tên nhân tộc kia như thế nào, ta là nói, trong lúc các ngươi tiến hành giao dịch, hắn có làm cái gì hay không?”

Viêm Thanh trợn tròn mắt, suy tư chốc lát “Cũng chỉ là trao đổi bình thường mà thôi nha.”

“Chỉ vậy…” Nham Thạch gãi gãi cằm, hồi tưởng lại sức chiến đấu cường hãn của tên Ngự Quỷ sư kia, cảm giác Lục Chiến chỉ sợ là đi theo một nhân vật đáng sợ.

“Làm sao vậy, hắn có vấn đề gì sao? Tên nhân tộc kia ta cũng không cảm thấy chán ghét, không phải là bởi vì hắn đã cứu ca ta.” Viêm Thanh đỏ mặt nói với tên đồng tộc này “Ít nhất Lục Chiến yêu thích hắn, tuy rằng lúc nó ngồi trong lồng ngực của tên nhân tộc đó cúi đầu, thế nhưng lúc hắn và ta làm giao dịch, lúc hơi xê dịch thân thể để móc đồ từ trong túi vật phẩm ra, Lục Chiến còn thuận thế cọ cọ lồng ngực của tên nhân tộc kia… Ta lúc đó cách rất gần nên phát hiện được động tác này.”

Nham Thạch ngẩn người, nhất thời yên lặng, không nghĩ tới tên đồng tộc nhìn qua lạnh lùng sẽ có một mặt như thế.

Trước lúc trời tối, Thẩm Tu dẫn ngự quỷ đi ra khỏi khu vực rừng tối hoang vắng, đạp trên ánh sao, đạp lên vết máu, đến khu vực truyền tống ở gần khu giao dịch, mặc dù là buổi tối, nơi này vẫn phi thường náo nhiệt như trước. Lúc còn chưa kịp đi tới điểm truyền tống, bọn họ liền bị một đám thương nhân vây lấy. Hiện tại đang trong quá trình diễn ra trận hỗn chiến, người tiến vào bên trong rừng tối hoặc là đang giết lẫn nhau, hoặc là lặng lẽ trốn ở một góc nào đó quan sát, tùy thời trộm cắp, còn có một số người nhặt được vật có giá trị, công thành lui thân, sau cùng là có một số người, vào lúc này cam lòng rời khỏi khu vực rừng tối hoang vu, người bình thường luôn cảm thấy họ nhặt được bảo vật gì đó, đa số người muốn thử vận may, tìm xem kỳ ngộ.

Dù sao tiến vào bên trong rừng tối, hoặc là người đó đi tìm một con quỷ tộc, không có người nào mà tâm không có chí lớn.

Thẩm Tu —— một Ngự Quỷ sư lại đây làm nhiệm vụ kiếm lấy điểm số mua vé tàu, cứ như vậy bị một đám ánh mắt xanh mượt theo dõi.

“Vị này, ở trong tiệm chúng ta thu mua kỳ trân dị bảo với giá cao, lai lịch như thế nào cũng mua, uy tín đảm bảo, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện giết người cướp của!” Một lão nhân có râu dài, nhìn qua vô cùng tiên phong đạo cốt cười híp mắt nói với hắn.

Một tên thanh niên mặc trường bào ở bên cạnh không chút hoang mang đoạt mối làm ăn “Tiệm thì vẫn cần chọn tiệm lớn hơn một chút mới tốt, trân bảo các của chúng ta cái gì cũng thiếu, nhưng lại không thiếu điểm số của Không Đảo, không chỉ như vậy, các hạ muốn đổi lấy món đồ gì đó khác cũng được.”

Một vị hán tử trung niên vóc người khôi ngô thô thanh thô khí quát “Chúng ta bao thu hàng, bao hộ tống, bao tiêu trừ vết tích, bao người bán an tâm, đi cũng yên tâm!” (N/A: bao ở đây đại khái là dịch vụ trọn gói đó, mua hàng, hộ tống, tiêu trừ vết tích, khiến người bán an tâm. Giống kiểu làm việc bao ăn bao ở ý.)

Khóe môi của Thẩm Tu âm thầm giật giật, thương gia bây giờ, dạng tuyên truyền nào cũng có thể làm được, cái phần tiêu trừ vết tích ở sau thấy thế nào cũng đều mang theo mùi máu tanh, hắn lấy cỏ cầm máu trong lồng ngực ra, thản nhiên nói “Ta chỉ có cái này.”

Hán tử trung niên dựng ngược lông mày “Ngươi đang nói đùa?”

Thanh niên khuôn mặt trầm ổn “Các hạ thực sự là dí dỏm!”

Lão nhân lớn tuổi sờ sờ chòm râu của mình, nói “Một cây cỏ cầm máu này còn rất nhỏ, nếu như còn có loại thảo dược nào khác, tiệm chúng ta sẽ cùng thu mua.”

Thẩm Thu sắc mặt lạnh nhạt lắc lắc đầu “Ta không bán, là dùng để giao nhiệm vụ.”

Các thương nhân “…”

Một Ngự Quỷ sư mang theo một tên quỷ tộc cao đẳng, còn có thể toàn thân rời khỏi rừng tối đang tứ phía xảy ra hỗn chiến, trên người chỉ có một cây cỏ cầm máu dùng để giao nhiệm vụ? Bọn họ đồng loạt nheo mắt lại, dùng khóe mắt đánh giá toàn bộ từ trên xuống dưới tên Ngự Quỷ sư nhìn qua là người mới này, mắt vàng tóe lửa biểu hiện ra kỹ năng nhận thức bảo vật, đối với mỗi một thương nhân lúc nào cũng trong trạng thái cạnh tranh với nhau, là ưu thế trọng yếu nhất.

Ồ, khuyên tai gọn nhỏ?

Úc, cái nhẫn nhìn qua thô sơ!

Ôi chao, cái vòng cổ nho nhỏ lộ ra khỏi áo choàng…

Bọn họ… Cư nhiên cũng không thấy đầu mối gì! Cũng chỉ biết dựa vào kinh nghiệm nhiều năm, theo bản năng chú ý đến mấy món vật này, thế nhưng không nói ra được lai lịch, không nhìn ra được đặc điểm, không hoàn toàn nắm chắc, lẽ nào thật sự nhìn nhầm? Nhưng là họ cảm thấy có chút không đúng…

Thẩm Tu chen tách ra khỏi đám thương nhân đang đứng sững sờ tại chỗ cũ, nghiêm túc cùng nỗ lực suy nghĩ xem đã từng nhìn thấy vật tương tự ở đâu, hắn lôi kéo ngự quỷ ở sau lưng đi nhanh tới điểm truyền tống, lấy sách nhiệm vụ đưa cho người phụ trách truyền tống. Đối phương sau khi kiểm tra không thấy có gì sai sót, làm tốt phận sự mở cửa truyền tống ra, Thẩm Tu không chút do dự bước vào trong đó, khu giao dịch không tốt để đi dạo, hắn không đi sớm, phỏng chừng sẽ không dễ dàng thoát thân.

Ánh sáng trong điểm truyền tống lóe lên, một người một quỷ biến mất không còn tăm hơi, người phụ trách điểm truyền tống động người ngáp một cái, ngồi lại lên cái ghế đặt ở một bên, chuẩn bị nhắm mắt dưỡng thần một hồi, công việc này của lão nhìn qua thì thoải mái, trên thực tế tiêu tốn đầu óc vô cùng, tỷ như phải âm thầm quan sát người cần sử dụng điểm truyền tống có hành vi nào quái dị không, có phải là do quỷ tộc hoang dã hóa trang thành hay không, thân phận có đúng hay không… Không phải ai cũng có tư cách dùng điểm truyền tống đi vào Không Đảo, cẩn thận một chút luôn giúp tăng cao tính an toàn của hàng phòng thủ.

“Chờ đã, tên Ngự Quỷ sư kia đi nơi nào?!” Một thanh âm thâm hậu cấp thiết truyền đến.

“Hắn ở đâu?” Có người dùng tốc độ rất nhanh dò hỏi.

“Chính là cái người mang theo một con quỷ tộc cao đẳng!” Không ít người còn nhấn mạnh vài từ trọng điểm.

Người phụ trách điểm truyền tống bị các thương nhân chen chúc lại đây vây quanh cả bốn phía, suýt chút nữa ngã ngửa ra phía sau cùng với cái ghế dựa, hắn nghi ngờ nhìn một đám thương nhân mang theo vẻ mặt điên cuồng, không hiểu, chỉ điểm truyền tống “Hắn vừa mới đi…”

“A? Cư nhiên bỏ lỡ!”

“Ai, chậm một bước.”

“Ta thật khờ, thật sự…”

Chờ mọi người sử dụng kinh nghiệm thâm hậu nhớ lại những thứ trang sức đó đến tột cùng là cái gì, hận không thể đem bản thân của vài phút trước nhét lại vào trong bụng mẹ để tạo mới bản thân, ai bảo ngươi phản ứng chậm! Ai bảo ngươi lúc thường không chịu rèn luyện trí nhớ! Ai bảo ngươi bỏ qua một con cá lớn! Không… Đó là một con cái khổng lồ!

Quá trình truyền tống rất nhanh, cũng không khiến người ta cảm thấy có bất kì khó chịu nào, đây chính là ưu điểm của pháp thuật, đủ để rút lại khoảng cách ngắn của không gian, Thẩm Tu một lần nữa trở về tới Không Đảo, ngựa quen đường cũ đi tới tòa Bạch tháp của phái Ngự Quỷ sự, hắn cầm sách nhiệm vụ trong tay, cùng với cây cỏ cầm máu màu xanh nhạt, đi đến trước bàn giao nhiệm vụ.

Thời điểm này phụ trách công tác tuyên bố cùng với tiếp nhận nhiệm vụ vẫn là vị nam nhân có sắc mặt tái nhợt kia, y tựa lưng vào ghế ngồi, liếc nhìn tập nhiệm vụ trong tay, bên trong có ghi chép vô số nhiệm vụ chưa được hoàn thành, bên cạnh còn ghi chú rõ nhiệm vụ này đã bị các đội ngũ nhận bao nhiêu lần, mỗi lần tổn thất bao nhiêu người, dù sao cũng có những đội ngũ mới muốn tiếp nhận nhiệm vụ như vậy, đa phần sẽ nhìn ghi chép lúc trước, để tránh khỏi thực lực không phù hợp, tạo thành thương vong không cần thiết. Không Đảo tuy rằng cạnh tranh tàn khốc, kẻ thích hợp sinh tồn, thế nhưng cũng không chấp nhận nội đấu cùng với thương vong vô cớ, người mới chết quá nhiều cũng không tiện, không có người nối nghiệp thì phải làm sao bây giờ, bọn họ cũng luôn phải cân nhắc đến tính chất phát triển lâu dài.

“Chào ngài, ta đến giao nhiệm vụ.” Thẩm Tu đem sách nhiệm vụ cùng với cỏ cầm máu đặt ở trên mặt bàn, đẩy lên trước mặt nhân viên công tác.

Nam nhân liếc mắt nhìn lên, sắc mặt lơ đễnh vừa nhận ra người này là người mới đến báo cáo vào ban ngày, trong nháy mắt biến thành mang theo khiếp sợ khó có thể tin tưởng, hắn thả tập nhiệm vụ từ trên tay xuống, cầm lấy cây cỏ cầm máu màu xanh nhạt quan sát tỉ mỉ trong chốc lát, xác thực chính xác là cỏ cầm máu sinh trưởng ở sâu bên trong rừng tối, phải biết loại nhiệm vụ sơ cấp như thế này, đặc biệt đối với người mới mà nói, ít nhất cũng phải là một tiểu đội có khoảng sáu người tạo thành mới có thể xuất phát, đồng thời nhất định sẽ xuất hiện thương vong, mà người trước mắt này…

Nhân viên công tác nhìn chằm chằm Thẩm Tu nửa ngày, sợi tóc hắn dính một mảnh lá vụn, quần áo trên người cũng có chút bụi bặm, thế nhưng cũng không có mùi máu tanh, trường bào hoàn toàn không tổn hại, có thể thấy được quá trình chấp hành nhiệm vụ cũng không có gì khó khăn… Thế nhưng điều này chắc chắn có thể sao? Đây chính là rừng tối, biên giới của quỷ giới! Nghe đâu buổi chiều còn xảy ra trận hỗn chiến có quy mô, một số đội ngũ có kinh nghiệm e rằng còn khó có thể toàn thân trở ra!

“Ngươi…” Thanh âm của nhân viên công tác có chút khô khốc.

“Có vấn đề gì không, đây chính là cỏ cầm máu.” Thẩm Tu nhìn cái gốc cây thảo dược sắp bị nhân viên công tác bóp nát kia, cảm thấy được khả năng sai lầm không lớn.

“Không… Không có vấn đề, ta hiện tại liền quest thưởng cho ngươi.” Nam nhân nuốt một ngụm nước bọt, gương mặt tái nhợt nổi lên một chút huyết sắc, đây là kích động, người mới như vậy, bao lâu rồi hắn mới nhìn thấy? Người mới có tiền đồ cũng không hiếm thấy, có thể tới Không Đảo, cũng không phải hạng người hời hợt, thế nhưng Ngự Quỷ sư có tiền đồ như vậy, hắn mới công tác không lâu lắm, thật sự đúng là chưa bao giờ gặp qua!

Thẩm Tu rất hài lòng chuẩn bị đi mua vé tàu.

“Chờ đã.” Tên nhân viên công tác kia hô một tiếng, tên Ngự Quỷ sư mới này liền chuẩn bị rời khỏi đây.

“Hả?” Thẩm Tu hơi nghiêng đầu nhìn lại.

“Ngươi biết mua vé tàu như thế nào sao? Điểm số của Không Đảo đã gửi vào bên trong thẻ thân phận ở trên tay ngươi, chỉ cần khi đến thuyền xoát một chút, có thể lên thuyền, thế nhưng gần đây buổi tối không có thuyền rời bến, cho nên đến sáng sớm ngày mai mới có thể đi đến bến tàu.” Nam nhân nói một hơi thật dài, bình thường thái độ của hắn được công thức hóa, thế nhưng đối với nhân tài ưu tú, hắn không ngại ở bên ngoài nhắc nhở một chút “Ngươi hoàn thành một nhiệm vụ, liền là người mới, cho nên có thể có tư cách ở qua đêm miễn phí ở tầng mười của Bạch tháp, bất quá hiện nay Ngự Quỷ sư ở Không Đảo tương đối nhiều, chỉ có thể ở tám người một gian phòng, ngươi đi lên đó, phòng đầu tiên bên tay phải, còn một cái giường ngủ cuối cùng, nhanh đi đi.”

Lục Chiến thân là ngự quỷ, tẫn chức tẫn trách nhớ từng câu nói một của nhân viên công tác vừa nói, sau đó vào lúc chủ nhân yêu cầu có thể trở thành dụng cụ ghi nhớ hộ chủ nhân, nó cường điệu nhớ kỹ vấn đề “Cái giường ngủ cuối cùng”, xuôi tay đứng nghiêm, đôi mắt âm thầm nheo nheo lại.

Thẩm Tu dừng bước, cười nói “Đa tạ, vậy ta đi lên trước.” Hắn biết mua vé tàu như thế nào, thế nhưng bây giờ hủy bỏ chuyến tàu vào buổi tối, ngược lại là hắn không nghĩ tới, Thẩm Tu quay đầu liếc nhìn ngự quỷ mặt vẫn không thay đổi, thầm nghĩ tạm thời ở lại một đêm cũng được, thế nhưng hai người, làm sao ngủ bây giờ?
N/A: Anh chắc là anh cho bé ngủ chứ????