Chương 24
“Lên đường đi!”
Tôi đốt thêm một tấm phù Dẩn Đường, ánh sáng bay lợp lờ ở trước, quỷ nhỏ cũng đi theo.
Ngay lúc tôi cho rằng chuyện này tới đây là xong, chuẩn bị điều tra đến cùng là Diệp Điền Tĩnh lấy cái này ở đâu ra thì đột nhiên tôi cảm nhận được một luồng sát khí rất mãnh liệt.
■’Tự cho là đúng, mỉ muốn chết rồi!1′ Quỷ nhỏ mới đi được hai bước thì đột nhiên quay đầu lại cười một tiếng, sau đó bay vọt về phía tôi.
Tốc độ của nó rất nhanh, vừa chớp mắt là nó đã tới trước mặt tôi, sau đó giơ hai bàn tay ra muốn bóp lấy cổ của tôi.
May mà tôi phản ứng nhanh, hơn nữa tôi không chỉ tinh thông huyền học. Từ nhỏ tôi đã hay đau nên vẫn luôn học võ, tôi vội vàng nhảy lên một cái để tránh đì sự công kích của con quỷ.
“Ngu xuẩn mất khôn, vậy thì đừng trách ta không khách sáo!”
Vậy mà quỷ nhỏ lại dám giở trò trước mặt tôi. Điều này nằm ngoài những gì tôi dự đoán, cũng đã chọc tức tôi.
Tôi lấy ra một tấm phù Trấn Hồn rồi đánh thẳng lên người nó.
Con quỷ kia bị phù Trấn Hồn đánh tới thì vội vàng nhảy lên tránh đi, nhưng sát khí của nó thật sự quá nặng nên rất nhanh sau đó đã ổn định lại, nó lại còn muốn xông lên tiếp tục công kích tôi.
Mà điều khiến tôi bất ngờ là khỉ phù Trâh Hồn của tôi đánh vào ngực quỷ nhỏ thì lồng ngực của tôỉ cũng hơi đau, giống như là đã bị thương vậy.
Điều này rất quái dị nhưng cũng may là trí thức của tôi cũng khá là phong phú nên rất nhanh sau đó tôi đã phản ứng lại kịp.
Cái này không chỉ có chú Tử Mầu, thậm chí lúc luyện hóa quỷ nhỏ này thì chủ của nó còn pha ngày sinh tháng đẻ của tôi vào đó, còn cho quỷ nhỏ ăn máu tươi của nó. ít nhất con quỷ này đã được luyện hóa ba nám.
Khi nghĩ tới chuyện này thì tôi bắt đầu sợ. Nếu tính về mặt thời gian thì có lẽ là sau khỉ ông nội chết có người lén lút tới nhà tôi lấy máu của tôi, thế mà tôi chẳng hề hay biết gì cả.
Tuy nói là tôi cố kiềm chế để không bị phản phệ, có thể giết con quỷ nhỏ này nhưng tôi đã thay đổi kế hoạch. Tạm thời tôi chưa thể giết
nó, tôi muốn mượn nó để tìm ra chủ của nó.
Thế là tôi niệm chú Trói Hồn, đưa nó vào búp bê một lần nữa.
Sau khi thấy con quỷ đó đã bị nhốt trong búp bê thì tôi mới thở phào một hơi. May là đạo hạnh của tôi không yếu nếu không hôm nay toi đời rồi.
Chủ của quỷ nhỏ này cũng quá tàn nhẫn, từ lúc ông nội tôi qua đời là đã bắt đầu sắp xếp giết tôi. Sợ rằng người này cũng hiểu biết về phong thủy, rất có thể là kẻ thù của ông nội. Sau này tôi làm gì cũng phải cẩn thận hơn mới được.
Sau khỉ cất búp bê đi thì tôi vội vàng đi xuống sảnh lớn cửa tiệm. Lúc tôi thuê cửa tiệm thì chủ thuê có nói rằng trong tiệm có camera giám sát.
Chiều nay Diệp Điền Tĩnh chỉ đỉ ra ngoài một lúc là đã cầm theo hộp quà đi về. Nếu như tôi may mắn thì có thể nhìn thấy aỉ đã đưa búp bê chưa quỷ nhỏ này cho cô ấy.
Tôi mở tệp chứa video giám sát ra rồi chuyển tới thời gian lúc Diệp Điền Tĩnh đưa hộp quà kìa cho tôi.
Tôi cũng khá là may mắn, tôi nhìn thấy sau
khi Diệp Điền Tĩnh đỉ ra khỏi cửa tiệm của tôi thì tới một chỗ cách đó không xa, vừa đúng khoảng cách camera có thề quay tới.
Có một người phụ nữ đang đứng đó đợi cô ấy. Lúc đó là ban ngày ban mặt nhưng cô ta lại che dù đen, cho nên tôỉ vẫn chưa thể nhìn thấy mặt mũi cô ta như thế nào.