Dưới ánh trăng sáng tỏ trên bầu trời, tại Lạc Nhật sâm lâm một nữ tử ngồi trước hang động ngẩn người, ánh mắt nàng xa xăm không tiêu cự. Nàng tên là Nguyệt Vũ Băng là con gái của Nguyệt Thiên Phượng và Nguyệt Niệm Thiên – hai người được xem là có quyền lực nhất của Dật Thần tinh cầu này.
Nam tử khoác lên người một bộ bạch y đơn giản, mái tóc dài màu đỏ ngay ngắn nằm một bên. Nữ tử thì mặc một bộ hồng y đầy nhiệt huyết, mái tóc đen dài bung xõa tự do. Hai người dù đang ngủ vẫn cứ giữ nụ cười nhẹ nhàng đầy hạnh phúc, ôm nhau ngủ thật bình yên. Nhưng không biết nàng đang lo lắng chuyện họ ngủ say không nghĩ đến phong ấn của Dật Thần Tinh sắp chống đỡ không nổi nữa rồi. Khi phong ấn này biến mất việc các tinh cầu khác có người đến đây là chuyện sớm muộn, huyết tinh cũng sẽ nổ ra như trăm vạn năm trước.
Đây là điều mà nàng không bao giờ muốn, dù sao tinh cầu này cũng gắn bó với nàng hơn trăm vạn năm rồi, nàng không muốn nó vấy máu quá nhiều, cứ yên bình phát triển như thế này là tốt rồi. Nàng phải làm sao để đánh thức cha mẹ tỉnh dậy cùng nàng phong ấn giúp Dật Thần Tinh được sống trong hòa bình thêm vạn năm nữa đây?