Tại Mỹ. Sau khi nghe cuộc điện thoại của mợ, Luka vội vàng chạy thẳng tới sân bay, mua vé chuyến bay sớm nhất để về Mỹ, cô vội đến mức ngay cả đồ đạc cũng không mang theo. Kết quả là lúc làm thủ tục xuất ngoại có gặp chút rắc rối thành ra khiến cô sốt ruột đến chết, nhưng may thay cô có quen biết với giám đốc hàng không nên cũng thuận lợi hơn.
Luka xuống máy bay thì lập tức chạy tới bệnh viện. Trong điện thoại, mợ cô khóc nói rằng cậu cô bị sốc dẫn đến tăng huyết áp đột ngột, vừa mới qua cơn nguy hiểm. Tới phòng bệnh của cậu, cô thấy mợ đang đút cháo cho cậu, mũi vẫn còn sụt sịt, còn cậu thì hơi nhíu mày nói:
- "Tôi đã chết đâu mà bà cứ khóc mãi vậy?"
- "Cái đồ vô tâm này, ông tự dưng ngất ra đấy dọa cho tôi sợ chết ngất vậy mà còn ở đây mỉa mai tôi sao?" - Cô thấy mợ đập 1 cái lên vai cậu rồi trách móc.
- "Được được được! Tôi khóc mỉa mai bà nhưng bà làm ơn đừng có sụt sịt nữa được không? Nghe rất sốt ruột" - Cậu thấy mợ bắt đầu nức nở thì lập tức giơ tay đầu hàng.
Nhìn cậu mợ của mình đã 45 tuổi đầu mà còn trêu chọc nhau như con nít thì Luka chỉ biết lắc đầu thở dài. Cô gõ cửa rồi đẩy vào đồng thời cười cười chọc ghẹo cậu mợ:
- "Xem ra 2 người vẫn còn tốt lắm mà. Làm hại con vội vội vàng vàng chạy thẳng tới đây mết muốn chết. Vậy mà khi tới đây rồi lại thấy 2 người đang tình chàng ý thiếp lãng mạn như vậy! Haiz!"
- "Tiểu Sương? Sao con lại đến đây?" - Cậu nhìn thấy cô thì rất đỗi kinh ngạc, ông tròn mắt nhìn cô rồi quay lại hỏi mợ - "Là bà kêu con bé đến đây sao?".
- "Chứ không tôi thì ông nghĩ là ai?" - Mợ lườm cậu tỏ ý "hỏi thừa".
- "Tiểu Sương ở tận Bắc Kinh bận rộn như thế. Bà thấy con bé còn chưa đủ phiền sao?"
Luka thấy cậu mợ lại chuẩn bị cãi nhau thì vội vàng lên tiếng:
- "Cậu? Cậu đừng trách mợ, tại mợ quá lo lắng thôi! Con giờ cũng không bận lắm, lần này coi như là nhân tiện đến thăm cậu mợ đi!" - Nói xong liền giơ lên túi lớn túi nhỏ trong tay đưa cho mợ. Trên đường tới bệnh viện cô đã ghé vào tiệm mua thuốc bổ với ít trái cây đem đến cho cậu bồi dưỡng.
- "Người về cũng được rồi cần gì phải tốn tiền mua mấy thứ này chứ?"- Cậu mỉm cười nhìn cô nói.
- "Sao được chứ? Giờ sức khỏe của cậu khá yếu nên rất cần thiết phải bồi bổ. Không thể tiếc tiền được. Dù sao con cũng là Phó tổng giám đốc của Tập đoàn lớn chút tiền này cũng không đáng" - Luka cầm lấy tay của cậu cười cười.
- "Con bé này! Cho dù là vậy thì tiền này cũng là do con cắm đầu cắm cổ mà làm ra. Sao cậu mợ có thể ngồi hưởng không chứ?"- Cậu vỗ vỗ tay cô lắc đầu nói.
- "Cái gì gọi là ngồi hưởng không chứ? Cậu mợ nuôi con từ nhỏ, đây là con đang báo hiếu cậu mợ mà!"
- "Haiz! Con bé thật là! Phải rồi con đến đây đã báo với mấy đứa tiểu Ninh chưa?" - Mự ngồi bên cạnh vừa gọt táo vừa hỏi.
- "Con đã gọi điện báo cho cậu ấy 1 tiếng rồi! Shizuka và Mone đang ở bên Pháp. Ahim và Eri thì ở lại Bắc Kinh lo chuyện của tập đoàn. Họ gửi lời hỏi thăm đến cậu mợ đó!"
- "Haiz! Mấy đứa các con, tuổi còn trẻ lại là con gái, làm chủ của 1 Tập đoàn lớn như vậy chắc chắn là rất mệt!" - Cậu cô vỗ tay cô thở dài.
- "Bọn con cũng đã quen rồi! À, sao con không thấy Tiểu Diệp? Chị ấy không về sao?"
- "Ử, nó đang ở trong rừng, không về được. Mợ cũng không liên lạc được với nó, mợ gọi đến cơ quan thì họ bảo vậy, họ chỉ nói là sẽ dùng bộ đàm gì đó để thông báo cho nó"
- "Chắc chị ấy sốt ruột lắm!"
Tiểu Diệp - Tên đầy đủ là Quách Diệp. Cô ấy là chị họ của cô. Quách Diệp là quân y, lần này vào rừng chắc là bên cơ quan của chị ấy đi diễn tập hoặc làm gì đó.
- "Nhưng tại sao đang yên lành, cậu lại bị sốc vậy?"
Mợ đang định lên tiếng thì bị cậu dùng ánh mắt ngăn lại. Mợ nghiêm mặt nhìn ông rồi quay về phía Luka: "Còn không phải là do mụ điên kia sao? Tự dưng lại chạy đến nhà mình làm loạn!"
- "Hả? Mụ điên nào cơ?" - Luka dở khóc dở cười bị cách nói không đầu không đuôi của mợ.
- "Là người đang bà họ Vương đó!" - Mợ xua tay.
- "Họ Vương? Ý mợ là Vương Nghi sao?"
- "Còn ai vào đây ngoài bà ta chứ?"
- "Tại sao bà ta lại đến nhà mình?"
- "Bà ta vừa đến thì đã lớn tiếng, nói năng lộn xộn. Nhưng mà cậu nghe thấy hình như là luật sư của bố con có phân chia tài sản cho con trước khi mất. Nghe đâu phần của con nhiều hơn của con bà ta nên bà ta mới đến làm loạn!" - Đến lúc này cậu mới lên tiếng, thái độ của cậu vẫn là điềm tĩnh hơn mợ.
- "Bà ta đến làm loạn thì thôi đi cậu con đã mở lời đuổi khách. Vậy mà bà ta không những đi, đập phá đồ đạc trong nhà đã đành, đã thế lại còn sỉ nhục họ Quách chúng ta, mắng mẹ con không biết liêm sỉ cướp chồng bà ta, nói mẹ con là hồ ly tinh, rồi bây giờ còn lại đến cướp tài sản của con bà tạ" - Mợ cô càng nói càng tức giận đến phát run.
Bố cô đã qua đời từ năm trước. Vương Nghi là tên vợ của bố cô. Tuy mẹ bố và mẹ của cô quen nhau từ trước nhưng mẹ của bố cô - cũng chính là bà nội cô một mặt chê gia đình mẹ cô không xứng với Lê thị nên không cho bố cô cưới về. Mặt khác lại đi dò hỏi nhà họ Vương. Bố cô đã phản đối hết lời cuối cùng còn bỏ đi cùng với mẹ cô. Nhưng vì Lê thị gặp khó khăn, bà nội cô lại lấy cái chết để ép bố cô quay về. Vì để cứu Lê thị thoát gọi khó khăn bố cô không thể không phụ lòng mẹ cô quay trở về lấy con gái nhà họ Vương, cũng chính là Vương Nghi. Lúc đó, bố cô biết mẹ cô đã mang thai nên đã để lại 2 cái tên và nói rằng "Nếu là trai thì là Lê Ngân Vũ, còn nếu là gái thì là Lê Ngân Sương". Ông còn dặn, khi đứa bé ra đời ông sẽ đến đón 2 mẹ con về Lê thị.
Ông đã giữ đúng lời hứa nhưng mẹ cô vì khó sinh mà đã mất ngay sau khi cô ra đời. Khi bố cô đến thì đã quá muộn. Bố cô đem cô về Lê thị chăm sóc, nhưng vì bận công việc mà không thể ở bên cô mãi nên đành để cô cho bà nội cô chăm sóc. Dù bà nội cô có không vừa lòng với mẹ cô nhưng bà vẫn rất yêu thương cô. Cô ở đó đến lúc 7 tuổi thì bà nội cô mất, những lúc không có bố ở nhà cô lại bị Vương Nghi đánh đập, quát mắng. Khi ông nghe thấy người làm bàn tán việc cô bị Vương Nghi bắt nạt thì ông đã rất tức giận đòi bỏ bà ta. Nhưng vẫn ngại người anh cùng cha khác mẹ của cô nên đành nuốt cơn giận xuống. Ông mang cô đến nhà cậu mợ nhờ họ chăm sóc cô vì ông không thể yên tâm để cô cho Vương Nghi. Từ đó cô sống ở nhà cậu mợ, cuối tuần cô vẫn thường đến Lê thị chơi với bố. Bố cô cho cô đi học ở trường chất lượng nhất. Chính ở đó cô đã quen với đám người Shizuka. 5 người các cô hoàn thành các cấp học rồi đều cùng thi vào ngành kinh doanh. Đến 17 tuổi cô quyết định đến SMG giúp đỡ Shizuka quản lí Tập đoàn.
Tình cảm giữa cô với anh trai khá tốt và từ trước đến giờ cô cũng chưa từng nghĩ tới việc sẽ giành tài sản anh của mình. Cho nên cô mới không muốn đến Lê thị làm việc mà kiên quyết muốn đến SMG. Đối với thái độ của Vương Nghi Luka vẫn luôn mắt nhắm mắt mở, nhưng lần này bà ta thật sự rất quá đáng. Không những sỉ nhục mẹ cô lại còn làm cho cậu bị sốc suýt nguy hiểm đến tính mạng. Cô thật sự không thể bỏ qua chuyện này được.
- "Cậu mợ nghỉ ngơi đi con đi đây 1 chút" - Luka xách túi lên rồi lập tức rời khỏi.
- "Con đi đâu?" - Mợ cô thấy cô rời đi thì lên tiếng hỏi với theo bóng lưng cô, nhưng cô đã đi mất rồi.