Tô Mặc ngăn cản hành động của Nam Thiệu Hàn xong liền lên tiếng đe dọa: "nếu anh không để em đi Pháp cùng thì đừng hòng tiến vào".
Nam Thiệu Hàn hơi phân vân sau đó đứng dậy chuẩn bị đi tắm nước lạnh, dù hắn rất muốn làm Tô Mặc nhưng an toàn của Tô Mặc và tiểu Trình vẫn quan trọng hơn.
Tô Mặc lại quăng chiêu: "một tuần cũng đừng hòng".
Bước chân của Nam Thiệu Hàn hơi khựng lại sau đó vẫn tiếp tục đi.
"Một tháng cũng đừng hòng".
Nam Thiệu Hàn vẫn đi, một chân vừa chuẩn bị bước vào nhà tắm.
Tô Mặc tức giận lên tiếng: "vậy cả đời này cũng đừng chạm vào nữa".
Nam Thiệu Hàn thở dài quay lại giường, ôm Tô Mặc vào lòng "bà xã, hai việc này không có quan hệ với nhau".
Tô Mặc lớn giọng: "nhưng em thích ghép chúng nó với nhau".
"Nhưng an toàn của em và Trình Trình quan trọng hơn".
"Em có thể bảo vệ tốt cho tiểu Trình mà".
Nam Thiệu Hàn rầu rỉ: "nhưng anh không an tâm, dù em có mạnh cỡ nào đi nữa anh vẫn sẽ lo lắng ".
Nghe vậy Tô Mặc liền dịu xuống: "nhưng em muốn luôn ở cạnh anh" đây đúng là một đòn mạnh với Nam Thiệu Hàn, hắn lập tức bị lung lay.
Tô Mặc lại nói tiếp: "đã là con của chúng ta thì chắc chắn không thể nào có một cuộc sống yên bình mãi được".
Nam Thiệu Hàn đắn đo cuối cùng cũng đồng ý: "nếu không ổn thì em và Trình phải lặp tức rời đi".
Tô Mặc nhanh chóng đồng ý: "được", còn lâu cô mới rời đi nhé.
Mọi chuyện đã giải quyết xong, Tô Mặc nằm xuống đắp chăn chuẩn bị đánh một giấc say thì một vật thể nặng nề đè lên "anh cũng đã đồng ý thì nên được tiến vào rồi chứ".
Tô Mặc xém tí nữa là đã quên tiểu Hàn Hàn vẫn còn đang gượng chào "được rồi, anh mau vào đi, nhớ làm nhanh lên nhé" cô đã buồn ngủ lắm rồi nên là phải mau mau thôi.
Nam Thiệu Hàn nghe lời, để gậy thịt trước miệng huyệt sau đó mạnh mẽ nhấn hông.
"Phập" vật to lớn chìm ngập vào miệng nhỏ ẩm ướt của cô, Nam Thiệu Hàn bắt đầu đưa đẩy, từ nhẹ nhành đến mạnh bạo, từ chậm rãi đến dồn dập, gậy thịt kéo ra rồi lại mạnh mẽ đâm vào khiến chất dịch giữa nơi kết hợp của hai người liên tục tràn ra.
*Bạch*bạch*bạch..
"Hàn...ông...ông xã....nhẹ..." Tô Mặc thở gấp lên tiếng.
Đáp lại cô là sự ra vào mãnh liệt hơn *phạch*phạch*phạch âm thanh vang vọng khắp phòng ngủ khiến người nghe không khỏi đỏ mặt ngượng ngùng.
Tô Mặc cầu xin "chậm...umm...a..chậm lại...đi".
Nam Thiệu Hàn trầm thấp lên tiếng "chẳng phải là em muốn anh làm nhanh sao, hửm".
Tô Mặc khó khăn giải thích "em...ưmm..em không phải..haaa..nhanh này".
Nam Thiệu Hàn rõ ràng biết ý cô nhưng vẫn xấu xa hỏi "vậy thì là như nào?" động tác phía dưới vẫn không có dấu hiệu chậm lại.
"Là á..." Tô Mặc còn chưa nói xong thì Nam Thiệu Hàn đã nắm chân xoay người cô lại, Tô Mặc bị vùi xuống gối chỉ có thể bị động nghênh đón những cú va chạm từ hắn.
Nam Thiệu Hàn một tay đỡ hông cô, một tay vòng xuống dưới nắm lấy bầu ngực mà xoa nắn.
Tô Mặc không nhịn được rên rỉ "ưm...a...Hàn..thoải...thoải mái quá"
Nam Thiệu Hàn cuối xuống gặm cắn cổ trắng ngần của cô để lại vô số dấu vết, bị cắn nhưng Tô Mặc không cảm thấy đau, cô cảm thấy tất cả tế bào như bị kích thích, phía dưới vô thức siết chặt ép Nam Thiệu Hàn đến không thở nối.
"A..bảo bối..mau thả lỏng" Nam Thiệu Hàn vỗ nhẹ mông cô, Tô Mặc lại thêm siết chặt, Nam Thiệu Hàn không thể chịu nổi thêm nữa đành đâm mạnh vài chục cái sau đó cấm sâu vào bên trong.
"A...ưm..ưm...aaaa" toàn thân Tô Mặc run rẩy, cô có thể cảm nhận được một dòng chất lỏng nóng bỏng phun thẳng vào bên trong mình.
Cơn kích tình còn chưa qua Nam Thiệu Hàn đã ôm cô dậy ngồi đối diện với hắn, gậy thịt vẫn còn bên trong và cả chất lỏng khiến cô hơi khó chịu.
"Hàn...mệt" Tô Mặc khó khăn lên tiếng.
"Bảo bối, một lần nữa" lời nói đi đôi với hành động, Nam Thiệu Hàn nâng hông cô lên sau đó buông ra cho tự rơi xuống, gậy thịt còn chui vào sâu hơn trước, chất dịch cũng bị đẩy sâu vào tận trong.
Tô Mặc liên tục thở gấp "haa..a..a".