TRUYỆN: LƯỚI TÌNH
CHƯƠNG 16: Gương mặt đại diện
._ Alo... Hạ Giao hả, Hạ Kỳ ngủ rồi. Vừa mới ngủ.
_...
_ Em ấy rất khỏe, cô cứ yên tâm.
_...
_ Ok, baby.
Rạng sáng
Hạ Giao ngâm mình trong bồn nước lạnh, nước cành lạnh cô càng thích, những cánh hoa hồng trôi bền bồng theo cánh tay nhẵn mịn.
Ngâm chán
Cô cầm điện thoại đứng lên, chiếc gương bạc phản chiếu thân mình hoàn mĩ, quấn khăn tắm bước ra khỏi phòng. Mái tóc dài xõa sau lưng, bờ ngực vun cao, gương mặt thanh thuần mát lạnh.
Cảm thấy đói bụng,Hạ Giao đi đến tủ lạnh, mở ra, một tủ đầy ắp thức ăn do Phương Lăng dặn người giúp việc, lúc nào cũng để sẵn. Xúc xích, thịt nguội, phô mai,tuyết yến, váng sữa, sữa chua...Bắt đầu ngồi nhấm nháp từng món.
Miếng bánh bông lan trứng muối giòn tan trong miệng:
_ Mlem...mlem sao có thể ngon đến như vậy chứ,mình phải học làm bánh này cho Hạ Kỳ ăn mới được.
Hạ Giao nói xong điện thoại vang lên, đây là số riêng ở Mĩ dành cho công việc.
_ Hạ Giao tôi nghe.
_...
_ Được rồi, tôi sẽ trở về xem xét hồ sơ.
_...
_ Khoảng một tuần nữa. Được rồi tôi sẽ nói lại với anh ấy. Cô cứ gửi mail qua cho tôi.
Hạ Giao kết thúc cuộc gọi, trầm tư
Đại khái nội dung từ một bệnh án mất ngủ đã ba tháng nay, nói trắng ra là bệnh nhân không dám ngủ. Cứ nhắm mắt lại là cô mơ thấy một cô gái hình thù quái dị, lúc ẩn lúc hiện kêu khóc thảm thiết. Tinh thần cô hoảng loạn đến nỗi dùng thuốc ngủ quá liều, hoang mang cực độ. Các bác sĩ trong viện đã tích cực điều trị,nhưng có vẻ không khả quan cho lắm.
Hạ Giao kéo một chiếc ghế inox nhỏ ngồi ngang tầm với tủ lạnh. Ánh đèn tủ lạnh hắt lên đôi chân trần bạch ngọc như phát sáng.
Một màn này đập vào mắt người đàn ông tuấn tú đang ngồi trên sô pha.Vì bộ quần áo màu đen, anh ngồi ngay góc tối nên cô chưa phát hiện, mọi hành động tùy hứng của cô đã lọt vào đôi mắt sắt bén anh.
Như hoàn hồn lại cô mở chai sữa yaout uống. Hạ Giao đặt hết tâm tư vào công việc, đúng rồi phải mở mail xem chi tiết bệnh án thế nào đã.
Cô vội đứng lên, lấy tay đóng mạnh tủ lạnh lại, xoay nhanh người bước lên lầu.
Đi được vài bước cảm giác cả cơ thể mát lạnh, lộ ra trong không khí. Nhìn xuống thì ra cánh cửa tủ lạnh kẹp vào góc khăn, rơi xuống.
Thật hậu đậu mà
Hạ Giao khom người choàng khăn lại, kiểm tra kỹ càng một lần nữa.
Vòng eo đột nhiên bị siết chặt, hơi thở thơm mát của người đàn ông hòa quyện vào hơi thở cô:
_ Nếu người ngồi ở đây là Phương Lăng thì hậu quả thế nào?
_ Cố Hàn Đình...sao... sao... anh lại ở đây. Hậu quả gì chứ, anh Hai có bao giờ đi trộm gà giờ này.
Cô cứ khỏa thân miễn phí trước mặt người đàn ông đánh ghét này bằng cách vô tình hay cố ý.
Cô muốn chửi thề một tiếng.
_ Mục đích câu dẫn của em là tôi, Cố Hành Kiêu hay Phương Lăng.
_ Anh buông tay ra, làm tôi đau quá. Câu dẫn ai chứ?
Hạ Giao xuýt xoa chiếc eo của mình, đau đến nước mắt muốn rơi.
Phương Linh từ trên lầu đi như bay xuống:
_ Cố tổng, chúng ta
đi thôi.
Cô ngạc nhiên nhìn Hạ Giao:
_ Oh, baby sao nay dậy sớm thế.
_ Mình canh gọi điện thoại cho Hạ...
Cô nhớ đến Cố Hàn Đình có mặt ở đây không tiện nói, vùng vẫy ra khỏi cái ôm của anh, đi lên lầu.
_ Mình đi lên trước.
Phương Linh đi đến bên cạnh Cố Hàn Đình:
_ Xin lỗi Cố tổng, chúng ta đi thôi.
*****
TheKing
Vân Thư dừng xe tại bãi đỗ, ánh mắt tức giận, nhớ lại hình ảnh Cố Hàn Đình ôm một cô gái khác vào lòng, nước mắt cô chảy dài. Bàn tay trơn mềm, trắng phau nổi gân xanh.
Bên nhau ba năm cô biết rõ Cố Hàn Đình mặc dù anh có nhiều phụ nữ bên cạnh. Nhưng thái độ anh rất hững hờ với bọn họ kể cả cô, nhưng lần này thì khác...
" Không một ai có thể cướp mất người cô yêu, cho dù phải trả một cái giá lớn thế nào"
Ánh mắt thâm hiểm chớp một cái trở lại một cô gái dịu dàng, khuôn mặt điềm đạm. Thấy một chiếc Ferrari thắng gắp đỗ sát xe mình. Bên trong là Mạc Đông Quân,Phó tổng The King đang ngồi ghế lái, cô gái trẻ khoảng hai mươi đang đưa ánh mắt nhu tình nhìn anh, kéo nhẹ cầu áo xuống, khuôn ngực nõn nà hiện ra. Cô ta rướn người ép hai điểm hồng vào miệng Mạc Đông Quân, thuận thế anh đưa tay lên xoa nắn.
Một màn dạo đầu qua đi, cô ta sờ đến vị trí nhạy cảm người đàn ông, kéo khóa quần, dạng hai chân, rà kéo nơi rắn chắc của người đàn ông,ngồi lên.
Cô ta hưng phấn the thé" Em chết mất"
Mạc Đông Quân nhanh chóng luật động nửa thân dưới, Âm thanh rên rỉ vang lên.
Một màn mây mưa trong xe kết thúc. Mạc Đông Quân sửa sang quần tây áo sơ mi lại. Bất ngờ nhìn sang thấy một cô gái đang ôm tay lái, lạnh lùng nhìn mình, anh mỉm cười.
Vân Thư cười lạnh, mở xe bước xuống, đi nhanh vào công ty.
Cô vừa đi đến thang máy vừa nhớ lại hình ảnh xe chấn ban nãy, hừ lạnh. Mạc Đông Quân đã chỉnh tề, vô cùng quyến rũ đã chắn ngay cửa thang máy, sau đó ấn nút.
_ Thế nào? Người đẹp mới đến công ty à. Không chào hỏi nhau một tiếng à?. Xem xuân cung đồ sống xong bỏ chạy.
_ Anh đang bận rộn thế tôi sợ làm phiền.
Mạc Đông Quân mỉm cười, đứng sát vào cô.
_ Bận rộn gì... Cô ta vì một cái họp đồng mà đến cầu xin tôi, chẳng lẽ tôi bỏ qua. Gặp dịp thì chơi đùa thôi...Tôi cũng là nhu cầu sinh lý.
Vân Thư quay đầu...
Mạc Đông Quân nhìn đôi mắt long lanh có vẻ nổi loạn của cô. Khuôn mặt V_ line mắt phượng, mày ngài, đặc biệt váy áo xẻ ngực đầy đặn trông rất hấp dẫn.
_ Cô người mới đến à? Trong công ty chưa từng gặp cô. Cô xài nước hoa gì? Thơm thế.
_ Tôi là diễn viên, vừa mới ký họp đồng đầu quân cho Lăng tổng.
Mạc Đông Quân cười hai tay chống lên tường, thân hình sán sát vào Vân Thư... Hắn mê luyến cơ thể cô ghé sát vào tai.
_ Cô muốn nổi tiếng chỉ cần nói một tiếng.
Vân Thư tức giận:
_ Nhờ vào anh. Tôi tự biết lượng sức. Phó tổng xin phép đi trước.
Mạc Đông Quân đưa tay xoa tóc cô:
_ Tất cả nhân viên The King không ai dám nói chuyện với tôi như thế. Tôi sẽ chờ đến ngày cô hạ mình van xin tôi.
Cánh cửa thang máy đột nhiên mở ra. Nhân viên cúi đầu chào.
_ Phó Tổng.
Mạc Đông Quân nhích người ra, lấy lại vẻ đạo mạo, bước ra khỏi thang máy.
***
Hội trường TheKing
Trên chiếc bàn dài Cố Hàn Đình ngồi vị trí giữa, uy nghiêm khí thế vương giả, lạnh lùng toát ra. Phí bên kia Phương Lăng mặc Tây trang màu trắng anh tuấn, cao quý cùng các nhà đầu tư, xung quanh là các tổng giám của The King.
Hôm nay là đợt tổng duyệt cuối cùng chọn ra những gương mặt sáng giá cho quảng cáo tập đoàn bất động sản Xhomes.
Bên phía sân khấu bầu không khí căng thẳng, siêu mẫu được trang điểm tỉ mỉ, tinh tế. Quần áo do các nhãn hàng lớn đầu tư.
Mọi người cùng nhà tạo mẫu đang trao đổi một số quy tắc để vừa làm vừa ý Cố tổng và Phương Tổng.
Nếu như trong trường hợp nghiêm túc như thế này, không nhìn thấy đôi mắt sáng quắc, khí thế bức bức người kia, có lẽ bầu không khí sẽ dễ thở hơn.
Cả TheKing hôm nay, không ai ngờ đến Cố Hàn Đình có mặt ở đây.
Thời gian bước ra sàn diễn cũng đã đến.
Nhà chụp ảnh, ánh đèn,góc máy, âm thanh tất cả đã sẵn sàng.
Các siêu mẫu lần lượt ra trình diễn.
Bên này
Phương Linh đang chỉnh sửa mái tóc được búi cao cho Vân Thư.
_ Cô là hi vọng cuối cùng của The King chúng tôi.
Phương Linh nhìn thoáng qua Vân Thư đúng là mỹ nữ trời sinh, thân hình hoàn mỹ không chút khiếm khuyết.
_ Cô an tâm đi, tôi sẽ cố gắng hết sức. Đến giờ rồi tôi ra nhé.
Vân Thư bước lên sân khấu,tay cầm mặt nạ hồ ly theo yêu cầu của nhà tạo mẫu, bắt đầu tạo dáng.
Bên dưới nhiếp ảnh gia nháy đèn lia lịa, càng chụp càng hăng say, cô tạo dáng tất tốt. Vân Thư nhìn thẳng về phía Cố Hàn Đình, đổi mặt nạ sang phải, thể hiện vẻ huyền bí của phụ nữ phương Đông.
Phương Linh vốn không đồng ý,khi Phương Lăng chọn một gương mặt hoàn toàn mới toanh, giữ vị trí mẫu chính lại vừa mới ký hợp đồng, nhưng không ngờ bình hoa di động này lại có mị lực như vậy.
Cả hội trường vang lên tiếng vỗ tay kết thúc buổi trình diễn.
Vân Thư và một hàng siêu mẫu đứng chờ kết quả từ Ban tổ chức.
Các nhà đầu tư cũng gật đầu tán thưởng, nhìn về phía Cố Hàn Đình như chờ đợi anh lên tiếng.
Cả hội trường im phăng phắc.
Một lúc sau, Cố Hàn Đình gương mặt không biểu lộ cảm xúc, quét một tia nhìn về phía Vân Thư. Anh gõ tay lên bàn nghiêng về phương Lăng:
_ The King chỉ có vậy thôi sao?
Viên thư ký nhanh nhẹn đi đến bên Phương Lăng nói nhỏ.
_ Phương tổng, ngài mau nghĩ cách đi. Có vẻ Cố tổng không đồng ý những gương mặt đại diện kia. Tinh Anh Entertaiment cũng đang dòm ngó dự án này. Tôi có lòng nhắc nhở anh.
Phương Lăng nheo mắt.
_ Cố tổng, thật sự tất cả tâm huyết của The King tôi đã thể hiện hết. Ngài có thể chỉ điểm một vài yêu cầu đối với gương mặt quảng cáo cho XHomes hay không? Chẳng lẽ The King tôi dám cất giấu kì trân dị bảo gì không muốn đưa ra cho dự án Xhomes này.
Cố Hàn Đình mỉm cười không đáp.
Viên trợ lý lắc đầu bất đắc dĩ:
_ Thành thật xin lỗi Phương tổng. Bên Ngài không chọn được gương mặt đại diện hợp với phong thái tập đoàn Xhomes, chúng tôi đành rút vốn đầu tư như văn bản đã thỏa thuận.
Vân Thư chấn động, cô đứng không muốn vững, ngay cả cô mà anh cũng chẳng nể tình.
Cố Hàn Đình đúng là con tim sắt đá.
Vừa lúc đó cánh cửa sảnh lớn mở ra.
Một cơn gió nhẹ thổi, mang theo hương thơm tươi mát, mọi người không khỏi chăm chú nhìn cô gái vừa mới bước vào.
Cô mang một chiếc mạng che mặt đính đá, nửa khuôn mặt bị che kín chỉ thấy đôi mắt đen nhánh long lanh ngấn nước, sóng mũi thanh tú đôi hàng mi rậm dày, cong vút.
Ba đường bím tóc đính vào một viên kim cương màu vàng chạy dài đến búi tóc vấn cao. Cô mặc một chiếc váy tơ tằm hai dây áo được kết bằng những hạt trân châu, cổ đổ màu mật ong suông thẳng, bên hông xẻ một đường rảnh dài đến mắc cá chân tinh xảo, cho nên khi một làn gió cuốn qua chiếc váy tơ tằm, mỗi bước đi uyển chuyển để lộ đôi chân dài mê người. Đôi giày nạm kim tuyến lấp lánh, phong thái như nữ vương xuất hiện trước mặt mọi người.
Cố Hàn Đình tay nâng ly sâm banh, nhìn cô, ánh mắt gắt gao lóe lên rồi nhanh chóng vụt tan.
" Hạ Giao" Phương Linh kêu lên. Mạc Đông Quân trố mắt nhìn." Thật sự quá đẹp"
Phương Lăng căng thẳng nắm ly rượu, trái tim ầm ầm nhảy dựng không ngờ cô có mặt nơi này.
_Cô ấy là ai vậy, quá đẹp đi.
_Trong The King này chưa bao giờ xuất hiện.
Tất cả mọi người đều xôn xao bàn tán.
_ Tại sao lại che mạng, có khi nào trên mặt có vết sẹo không?
Hạ Giao như chẳng để ý mọi người xung quanh đi thẳng đến chiếc bàn Ban tổ chức. Cất giọng trong trẻo:
_ Các vị,tôi thay mặt The King làm đại diện quảng cáo cho tập đoàn Xhomes, thế nào?
Cố Hàn Đình nhìn Hạ Giao mặc váy dài tao nhã,khe rãnh ẩn hiện, dáng người uyển chuyển, xinh đẹp động lòng người,ánh mắt nhìn anh như thách thức. Đôi mắt xẹt tơ máu gắt gao dán chặt vào người cô,dừng lại trên bờ mông, máu dồn lên não.
Phương Lăng mỉm cười, nhanh chóng đi đến nắm tay Hạ Giao, quay sang Cố Hàn Đình và các nhà đầu tư:
_ Các vị mời nghỉ ngơi một chút, buổi tiệc sắp bắt đầu. Tôi có chút việc riêng. Mạn phép một lúc.
Một vị trong ban tổ chức lên tiếng:
_Phương Tổng chờ đã, tôi thấy cô bé này rất hợp với yêu cầu của chúng tôi về đại diện gương mặt quảng cáo.
_ Xin lỗi e rằng không thể, con bé vừa mới về,tôi không muốn phải chịu khổ...
Phương Lăng ôm nhẹ eo của Hạ Giao, nắm cằm cô qua chiếc mạng che mặt:
_ Nghịch ngợm, sao lại chạy đến đây
Hạ Giao nở nụ cười mê người.
Cố Hàn Đình lạnh lùng nhìn cô chằm chằm.
Phương Lăng cưỡng chế nắm tay cô rời bước.