[Ngôn Tình] Lưới Tình

Chương 1: Bar Thiên sắc




LƯỚI TÌNH

CHƯƠNG 1

Chuyến bay từ Mĩ trở về nước M hạ cánh. Một cô gái thân hình như siêu mẫu quốc tế đang đẩy va li ra khu vực chờ người thân. Cô vận một bộ áo trễ vai màu đen, để lộ cặp vai trần nõn nà. Cặp kính đen không che hết được khuôn mặt đẹp tinh tế,diễm lệ.

Cô đẹp đến nỗi mọi người xung quanh nghĩ đều phải ngước mắt nhìn.

_ A Giao, mình đây nè. A Giao.

Hạ Giao tháo cặp kính đen xuống, gió thổi làm tung mái tóc xoăn dài màu hạt dẻ. Đôi mắt đẹp sáng lên,đôi môi anh đào khẽ mở:

_ Phương Linh, năm năm rồi không gặp, cậu khỏe chứ.

Phương Linh ôm lấy cô gái xinh đẹp, mừng rơi nước mắt.

_ Tại sao đi năm năm rồi bây giờ mới chịu về. Mình nhớ cậu lắm biết không.

_ Lần này tớ sẽ về đây lâu dài, nên cậu không cần phải khóc sướt mướt như vậy đâu.

_ Đồ quỷ này.

Phương Linh lái xe đưa Hạ Giao về ngôi biệt thự của mình. Cha mẹ cô đi du lịch sáu tháng mới về, nên tạm thời cô mong muốn Hạ Giao ở cạnh mình cũng như thời thơ ấu bọn họ luôn ở cùng nhau.

Sau khi cất va li và sắp xếp đồ đạc trong phòng, Hạ Giao tặng cho Phương Linh một bức tranh sơn dầu mà cô đấu giá tại Mĩ.

Cả hai ăn cơm xong thì Hạ Giao đề nghị:

_ Cậu cho mình ở nhờ vài ngày.Mình sẽ thuê một căn nhà ở riêng.

_ Không được. Chúng ta đã ở cùng nhau bao năm. Nếu cậu ngại anh mình, thì mình sẽ không nói với anh ấy cậu đã về nước.

_ Phương Linh mình về đây là có lý do riêng. Cậu hiểu cho mình có được không.

_ Bao nhiêu năm qua mong cậu hãy bỏ hận thù xuống. Di nguyện của mẹ cậu chỉ mong cậu hạnh phúc cùng anh tớ và buông bỏ quá khứ đi.

_ Cậu không thể hiểu những gì cả nhà ông ta đối xử với mẹ tớ và nỗi tủi nhục đến chết của bà. Thôi không nhắc chuyện xưa nữa. Cậu cho tớ mượn xe tối nay tớ có việc.

_ Hạ Kỳ có khỏe không?

_ Nó vẫn khỏe.

Đáy mặt thoáng qua tia căm hận, cô cụp mi xuống.

Hạ Giao liếc nhìn cuốn tạp chí có in ảnh bìa một người đàn ông rất đẹp cùng người phụ nữ miệng cười tươi như hoa.

" Lễ đính hôn của bọn họ cô không tham dự. Nhưng lễ kết hôn thì... Có đấy"

Bảy giờ tối cô bước vào bar Thiên Sắc.

Cánh cửa kính được mở ra không ít cặp mắt nhìn về phía cô như hổ đói.

Cô gái vừa bước vào thật đẹp lung linh, bộ váy trễ vai màu đen để lộ khuôn ngực trắng nõn như e ấp, đôi chân dài miên miên nửa kín nửa hở.

Dáng đi uyển chuyển thướt tha, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng không để ai vào mắt.

Hạ Giao trang điểm màu mắt khói,đeo cặp kính dạ quang không gọng, cô chọn một nơi hầu như tối nhất, gọi một ly rượu mạnh.Bồi bàn bưng đến cho cô nhắc nhở:

_ Cô gái ở nơi phức tạp thế này uống rượu không tốt đối với cô gái xinh đẹp như này.

Cô khẽ nở nụ cười yêu mị.

_ Cảm ơn anh, phiền anh trông chừng tôi nhé.

Anh bồi bàn chỉ biết gật đầu bối rối.

Cô ngồi bắt chéo đôi chân dài thẳng tắp như ngọc được bao bọc đôi tất lưới màu đen.

Kéo ly rượu về phía mình, mở giỏ xách thả nhẹ vài giọt chất lỏng màu trắng vào ly rượu.

Lần đầu tiên đến quán bar, cũng là lần đầu tiên quyến rũ đàn ông cô phải tự bỏ thuốc chính mình. Cô có hối hận không? Câu trả lời là không.

Cô chiếu tia nhìn về một đám đàn ông đang ngồi bàn đối diện, mục tiêu của cô _ Anh rể tương lai Cố Hàn Đình, ông trùm bất động sản Cố thị. Hình như anh chẳng chú ý đến sự có mặt của cô thì phải.

Trong cuộc chơi này một là Hạ thị bị chơi chết, hai là cô bị chơi đến chết cũng phải kéo Hạ thị.

Tay cầm ly rượu siết chặt, nhắm mắt nốc cạn ly tận đáy.

Xoảng

Ly rượu rơi vỡ xuống sàn gạch lạnh tanh, âm nhạc rất to nên mọi người không chú ý.

Cô bước lên sàn nhảy, lắc lư theo điệu nhạc. Một vài mỹ nữ bên cạnh nhảy cũng đẹp nhưng cô lại nổi bật hơn hết.

Vẻ phong tình vạn chủng làm điên đảo chúng sinh. Hòa theo tiếng nhạc, cô như rắn nước uốn quanh chiếc cột xoay tròn. Đám đông bên dưới huýt sáo, tán thưởng.

Rượu mạnh, thuốc thấm, đầu óc cô chao đảo nhưng Cố Tư Đình vẫn thản nhiên, như chưa từng để cô vào mắt.

Ngay từ khi bắt đầu cô đã bại trận rồi sao. Cô không cam tâm, có chết cũng không cam tâm.

Buông tay bước xuống sân khấu cô như đi trên chiếc thuyền lắc lư ngã nhắm hướng Cố Hàn Đình mà đến.

Nhưng lại ngã vào lòng người đàn ông xa lạ,mà Cố Tư Đình vẫn ngồi nơi kia, sau đó cô chẳng còn biết gì cả.Một giọt nước mắt ngưng đọng khóe mi.

Phòng tổng thống xa hoa.

Nắng len qua ô cửa kính chói vào mắt cô gái, hàng mi dài khẽ chớp, Hạ Giao choàng tỉnh giấc, cô đang ở đâu đây?

Hạ Giao nhìn xung quanh, cô đang trong khách sạn. Thân thể không mảnh vải che thân, khắp người toàn những dấu vết ái muội. Cô đã quan hệ với người đàn ông xa lạ kia rồi sao?

Giơ tay vuốt lại mái tóc lòa xòa che kín bộ ngực căng tròn xinh đẹp.

Hạ Giao nhìn sang người đàn ông đang nằm bên cạnh.

Chiếc chăn mỏng che ngang vòm ngực săn chắc. Đôi mày kiếm sắc bén, cặp mắt đang nhắm nghiền, sóng mũi cao ngất, đôi môi mỏng bạc đa tình.

Một người đàn ông hấp dẫn, tối qua cô đã lên giường cùng hắn sao.

Như cảm nhận được có một ánh mắt đang chăm chú nhìn mình, anh mở mắt ra.

_ Tỉnh rồi?

Hạ Giao tròn xoe đôi mắt...Khoan đã:"Cố Hàn Đình... là anh sao?"

_ Sao lại là anh?

_ Cô biết tôi?

_ Không quen.

Cố Hàn Đình bóp cằm cô ngước lên.

_ Nói. Đánh chủ ý lên tôi có ý đồ gì?

Đêm qua, từ lúc cô bước vào Thiên Sắc anh đã nhận ra được cô cố tình câu dẫn anh. Phụ nữ có ý đồ câu dẫn anh nhiều vô số kể. Nhưng tiếp cận anh mà phải tự bỏ thuốc mình, cô là người đầu tiên.

Đến khi cô ngã vào lòng bạn của anh, thì anh mới đoạt lại cô viện lý do giải thích là bọn họ quen biết nhau.

Anh ôm cô đến phòng tổng tống. Mùi hương trên người cô thật dễ chịu phảng phất vào chóp mũi.

Anh đặt cô lên giường.Khuôn mặt Hạ Giao nóng bừng bừng, đôi môi đỏ mọng ướt át.

_ Nóng...nóng quá.

Cô rướn người lên hôn lấy đôi môi mát lạnh, nụ hôn trúc trắc. Tay cô kéo mạnh chiếc váy xuống phía dưới, khuôn ngực đẹp đẽ,trắng muốt ê ấp dưới chiếc áo ngực như mời gọi.

_ Nóng vội vậy sao?

Cố Hàn Đình liếc mắt xuống, phụ nữ đã cố ý dâng hiến cho anh, ngại gì anh không đáp lễ.

Anh phủ xuống bờ môi ngọt ngào một nụ hôn nóng bỏng, triền miên. Cảm nhận cô hít thở không thông anh buông ra đi xuống phía dưới.

Áo ngực màu đen như không ôm hết khuôn ngực đẫy đà phập phồng. Cố Hàn Đình kéo dây áo xuống giải phóng đôi thỏ trắng hiện ra trước mặt anh.

Thật đẹp!

Anh cuối người mút lấy điểm hồng khát khao, thỏa mãn. Đôi tay mân mê trên từng tấc da thịt ửng hồng vì sắc dục.

Hạ Giao trong cơn mê man lần đầu trải nghiệm ái tình không thể chịu đựng nổi khẽ khàng rên rỉ:

_ Ưm... ưm.

Cố Hàn Đình lại phủ lên đôi môi yêu kiều đang ngâm nga. Đôi tay chu du khắp thân thể cô, trượt nhanh về phía dưới bụng, xoa nhẹ nơi tư mật.

Thật ướt át.

Thật mê người.

Anh chà xát thật mạnh, đưa ngón tay vào bên trong khu vườn bí ẩn.

Hạ Giao trong vô thức cảm nhận được đau đớn phía dưới, giọt lệ đọng lại khóe mi.

_ Cmn. Cô là xử nữ. Shit.

Một gáo nước lạnh dội xuống, anh ngưng tất cả hoạt động.

Anh có thể quan hệ với các cô gái lăng nhăng bên ngoài, nhưng gái trinh thì không.

Thứ nhất anh chỉ muốn ăn bánh trả tiền.

Thứ hai anh không muốn phiền phức về sau, khi cuộc hôn nhân của anh sắp diễn ra.

Cố Hàn Đình bước vào phòng tắm dội nước lạnh.