Ngọn Sóng Tình Yêu

Chương 415




Bên trong biệt thự nhà họ Doãn rất náo nhiệt, nhiều ô tô hạng sang ra vào tấp nập. Bữa tối hoành tráng sắp bắt đầu, Tham gia vào hoạt động lần này của nhà họ Doãn không chỉ có những người thành đạt thuộc tầng lớp thượng lưu, mà còn có tất cả những người thân, bạn bè của họ, rất nhiều phương tiện truyền thông và phóng viên đã đến tham dự, khung cảnh vô cùng hoành tráng và long trọng.

Doãn Đạo mặc đồ tây đi giày da, đi loanh quanh trong bữa tiệc, chào hỏi khách khứa rất nhiệt tình, Doãn Chí Nguyên và Phương Tiểu Ngọc cũng rất bận rộn Lần này Doãn gia tổ chức tiệc mừng cho Bạch Nhược Hi, đáng lý sẽ mời gia đình cha nuôi của Bạch Nhược Hi nhưng vì An Hiểu đã bị bắt nên họ chỉ có thể thông qua luật sư mà gửi lời cảm ơn đến An Hiểu còn Bạch Nhược Hi sẽ về qua nhà họ Bạch để bái kiến tổ tiên sau đó chính thức về nhà họ Doãn.

Mặc dù Doãn Nhị đã biết thân thế của mình, nhưng lại không có ý định thừa nhận mình là người của Bạch gia, không chịu thừa nhận cha mẹ đẻ của mình.

Bạch Nhược Hi ngồi trong phòng để nhân viên trang điểm trang điểm cho cô.

Cô không ngờ rằng bố mẹ cô lại chú tâm nhiều đến bữa tiệc này như vậy, còn đặc biệt mời chuyên gia trang điểm đến để trang điểm cho cô.

Cô lơ đễnh nhìn quanh.

“Cậu làm sao vậy?” Lâm Tuyết lúc này đang ngồi trong phòng của Bạch Nhược Hi, cô mặc một chiếc váy màu tím, linh động ngọt ngào, thoải mái ngồi ở trên sô pha chờ Bạch Nhược Hi trang điểm.

Bạch Nhược Hi buồn bực thở dài: “Từ hôm qua đến giờ mình không tìm được điện thoại di động, rõ ràng là mình đã để ở trong phòng, bây giờ lại không tìm thấy điện thoại di động nữa, trong lòng rất lo lắng.”

“Có cái gì mà lo lắng? Cậu có cái gì bí mật to lớn trong điện thoại? Là ảnh giường chiếu với chồng cậu sao?” Lâm Tuyết trêu đùa hỏi cô.

Chuyên viên trang điểm không nhịn được cười, ngay lập tức mím chặt môi.

Bạch Nhược Hi xấu hổ đỏ mặt, nhìn từ trong kính về phía sau Lâm Tuyết không vui lẩm bẩm nói. “Cậu nói bậy bạ gì vậy? Trong điện thoại của mình không có những thứ thô tục như vậy. Anh ba đã đi nước ngoài rồi, mà trong thời gian này anh chỉ nhận cuộc gọi từ những số đã được chỉ định, số khác không liên lạc được cho anh ấy.” Lâm Tuyết trêu ghẹo: “Eo ôi, hóa ra là cậu vẫn luôn suy nghĩ nhớ nhung anh ba nha, mới có một ngày không liên lạc mà cậu đã lo lắng thành bộ dạng như thế này. Đợi tiệc kết thúc thì mình chỉ định thêm một cái số thẻ mới là được.

“Ừm, chắc cũng chỉ có thể làm như vậy. Thật kỳ lạ, rõ ràng mình để ở trong phòng, lúc buổi tối muốn tìm điện thoại di động liền…” Vừa nói, Bạch Nhược Hi định nói lại thôi, tự nhiên nhớ đến cái gì đó liền lo lắng.

Lúc này, ánh mắt của cô càng thêm thâm trầm, sắc mặt cũng lạnh lùng, chợt nhớ đến vẻ mặt ngày hôm qua của Doãn Nhị hiện lên trong đầu.

Lâm Tuyết không có việc gì làm nên tiếp tục nghịch điện thoại, chuyên viên trang điểm rất nghiêm túc trang điểm cho Bạch Nhược Hi.

Một lúc sau, Lâm Tuyết đột ngột đứng lên, sắc mặt đen lại, nhanh chóng đi qua chỗ Bạch Nhược Hi, giọng nói lo lắng: “Nhược Hi, cậu điên rồi sao? Sao lại phát ngôn như vậy?”

“Phát ngôn gì?” Bạch Nhược Hi tò mò đưa tay ra chặn tay của chuyên viên trang điểm, nghi ngờ nhìn điện thoại mà Lâm Tuyết đưa qua.

Hiện tại Lâm Tuyết online mạng xã hội, đang ở một chủ đề mà mọi người bình luận rất nhiều. Một tin tức phát ra từ tài khoản của Bạch Nhược Hi. Trong vòng một đêm, mà đến 300..

lượt chia sẻ, lên đến 10 triệu bình luận, mà mục tin nhắn cũng bùng nổ, các phương tiện truyền thông và trang báo lớn cũng đang liều mạng chia sẻ tin tức.

Nhìn thấy nội dung phát ngôn, Bạch Nhược Hi sững sờ, sửng sốt không thôi.

Thông tin phát ngôn được đăng vào lúc 11 giờ đêm qua.

Nội dung như sau: Tôi là Bạch Nhược Hi, vợ của Tướng quân Kiều Huyền Thạc, là Tư lệnh quân sự tối cao của Tịch Quốc. Tôi hôm nay đăng tin này bởi vì tôi không thể làm trái lương tâm của mình. Tôi xin lỗi Tướng quân Kiều Huyền Thạc cùng nhân dân của Tịch Quốc. Hai người chúng tôi đã tự biên tự diễn một vở kịch để nuốt trọn 10 tỷ của đất nước. Tôi đã từng đấu giá một chiếc vòng cổ trong một buổi đấu giá, tôi đã ra giá là 10 tỷ và người đấu giá dây chuyền này là chồng của tôi Kiều Huyền Thạc.Mọi người cũng biết, chồng tôi là một công chức nhà nước, thu nhập cố định, tài sản minh bạch, tiền ở đâu ra? Đây là điều tôi muốn thú nhận. Tôi ở trước nhân dân cả nước ăn năn hối lỗi, xin hãy tha thứ cho lỗi lầm của tôi.

Lâm Tuyết căng thẳng sợ hãi nhìn Bạch Nhược Hi: “Nhược Hi, chuyện gì xảy ra vậy, cậu điên rồi sao? Sao lại phát ngôn như vậy?”

“Không phải do mình đăng.” Bạch Nhược Hi căng thẳng lắc đầu “Điện thoại của mình bị mất đêm qua, mà tin nhắn này lại đăng vào tối qua, lúc đó mình đã không tìm thấy điện thoại, mình cũng đã thử bật định vị để tìm, nhưng vị trí của điện thoại lại bị khóa và không tìm được, mình…”

“Trời ạ, Kiều Huyền Thạc sắp bị hại chết rồi.” Lâm Tuyết lo lắng, sốt ruột không thôi. “Xem ra, phóng viên hôm nay tới đây không phải để đưa tin cậu là con gái của nhà họ Doãn, mà là để hỏi cô về chuyện này rồi.”

Bạch Nhược Hi nắm chặt tay, chậm rãi nhắm mắt hít sâu nói: “Anh ba có phải sẽ vì sự việc này mà bị đình chỉ để điều tra? Anh sẽ vì chuyện này mà mất hết uy tín sao…Anh… “

“Nhanh chóng gọi điện cho Kiều Huyền Thạc, nhanh lên …” Lâm Tuyết đưa điện thoại cho Bạch Nhược Hi. “

Bạch Nhược Hi nhanh chóng lấy điện thoại của Lâm Tuyết bấm số của Kiều Huyền Thạc, nhưng điện thoại lại không liên lạc được.

Điện thoại cá nhân của anh được thiết lập bởi những số riêng được anh cho phép gọi.

“Không liên lạc được.” Bạch Nhược Hi đưa điện thoại di động cho Lâm Tuyết, “Chắc là anh sẽ biết, toàn thế giới đều đang phát lại tin tức này, các ban ngành liên quan của đất nước chắc biết, ngoài ra còn có cấp dưới của anh, bạn bè của anh chắc hẳn là sẽ thông báo cho anh.”

Lâm Tuyết ôm trán thở dài bất lực.

Bạch Nhược Hi nghiến răng, gằn từng chữ, đầy hận thù: “Nếu mình đoán không sai, đây chính là chuyện tốt mà Doãn Nhị làm.”

“Lại là cô ta?” Lâm Tuyết rất giận dữ mắng: “Đồ lẳng lơ, đồ âm hồn không tan, cô ta sao lại biết chuyện này?

Bạch Nhược Hi áy náy chậm rãi nhắm mắt lại, hít sâu, gằn từng chữ: “Trước đây mình với anh ba trong lúc nhắn tin nói chuyện phiếm có nhắc đến sợi dây chuyền Vĩnh Hằng. Cô ta có thể đã đọc lịch sử trò chuyện của chúng mình và phân tích ra được sợi dây chuyền Vĩnh Hằng đang ở trong tay anh ba.”

Lâm Tuyết nghiến răng, trong lòng tràn đầy tức giận: “Quá đê tiện.”

Bạch Nhược Hi hít sâu một hơi, lúc này tâm trạng mới bình tĩnh lại, lạnh giọng nói: “Trước kia hại mình thì cũng coi như quên đi, bây giờ lại muốn hại đến anh ba, mình cái gì cũng có thể nhẫn nhịn, nhưng dám làm hại đến anh ba của mình, mình, Bạch Nhược Hi, tuyệt đối không bỏ qua cho cô ta, lần này không chơi chết được cô ta, mình với cô ta sẽ cùng họ.”

Nói xong, Bạch Nhược Hi tức giận đứng lên, quay người rời đi.

Chuyên viên trang điểm vội vàng hỏi: “Chị Bạch, tóc của chị còn chưa có làm…”

Bạch Nhược Hi hùng hổ lao ra cửa, Lâm Tuyết cũng đi theo sát.

Bữa tiệc hoành tráng, long trọng và náo nhiệt.

Bạch Nhược Hi xách váy sải bước xuống lầu.

Mái tóc dài bồng bềnh, chiếc váy dài thanh lịch, cô như một cô công chúa đang giận dữ bước xuống cầu thang.

Mọi người ở chỗ này đều nhìn về phía cầu thang, các phóng viên nhìn thấy Bạch Nhược Hi xuống lầu, họ vui mừng đến mức lập tức chen ra khỏi đám đông chạy đến chỗ Bạch Nhược Hi, tay cầm máy ảnh liên tục chụp ảnh.

Bạch Nhược Hi lia mắt một vòng hội trường bên dưới, ánh mắt nhìn chằm chằm vị trí của Doãn Nhị.