*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Du thuyền Michenlin.
Du thuyền tư nhân lớn nhất thế giới.
Du thuyền có năm tầng lầu, dài 500 mét, giống như thôn xóm, rộng rãi khí phái xa hoa, tuyệt thế xa hoa lãng phí.
Chiếc du thuyền này chỉ dừng lại một giờ ở vùng biển bên cạnh Việt Nam, những người giàu có và chủ công ty đợi chờ lên thuyền đều trải qua kiểm tra nghiêm khắc mới cho đi.
Kiều Huyền Thạc từ Hoa Nam chạy tới bến tàu, lúc đến nơi, du thuyền đã rời đi.
Vị trí cụ thể không theo dõi được.
Anh từ bến tàu trực tiếp mua một chiếc ca nô, căn cứ phương vị đại khái đuổi theo.
Bóng đêm mông lung.
Trời hòa thành một với biển.
Du thuyền đi một ngày một đêm, đã đi tới giữa biển rộng mênh mông.
Bạch Nhược Hy cầm trong tay một ly thủy tinh, rượu ngon đỏ thắm chậm rãi sóng sánh trong ly.
Tiết mục trên thuyền có thể nói là phồn hoa rực rỡ, khiến người ta hoa cả mắt, cô cầm chén rượu tùy ý đi một chút, khắp nơi đều là người.
Có khiêu vũ ca hát, có thưởng thức diễn tấu cổ điển ưu nhã, trường đánh golf, phòng tập thể thao, bể bơi, đồ ăn ngon… Cái gì cần có đều có tiết mục tiêu khiển nhàn nhã.
Nhưng điều hấp dẫn nhất là cảnh đánh bạc không ngừng nghỉ suốt ngày đêm.
Từ lúc Bạch Nhược Hy lên thuyền đến bây giờ cũng chưa vào sòng bạc, mà là dùng một ngày, đi một vòng cả chiến thuyền, thực sự quá lớn, làm cho cô mệt đến tê liệt cũng không đi hết từng ngõ ngách.
Vào này trên thuyền ca múa từng cảnh thái bình, một mảng tường hòa.
Hai tay Bạch Nhược Hy tựa ở trên lan can, nhìn biển rộng dưới màn đêm, một mảnh đen nhánh, nhưng bởi vì ánh trăng mà loáng thoáng nổi lên sóng gợn lăn tăn.
Gió thật to, cũng rất dịu dàng.
Phả lên trên mặt của cô, như bàn tay ấm áp nhẹ nhàng vuốt ve, rất thoải mái.
Gió thổi trên biển xen lẫn mùi vị nước biển, trong mát dễ chịu.
Bầu trời đêm, sao lốm đốm đầy trời. Nhưng mà, thính lực của cô khá tốt cảm nhận được phía sau có tiếng bước chân tới gần.
Cô đứng thẳng người lên, quay đầu lại nhìn về phía sau. Hai người đàn ông lịch lãm đi tới, nở nụ cười ấm áp: “Xin chào, người đẹp”
“Thật hân hạnh được gặp cô ở đây, có thể làm quen chút không?”
“Tôi là…”
Hai người đàn ông đứng hai bên trái phải Cô.
Bạch Nhược Hy không để anh ta nói hết câu, lập tức nở nụ cười nhẹ nói: “Xin lỗi, tôi không quen hai người.”
Nói xong, cô không chút do dự xoay người rời đi.
Ở chỗ này, thẻ bạc thấp nhất là ba triệu rưỡi, lớn nhất lại không có hạn chế.
Ba lăm tỷ trong tay cô, chỉ là mấy đồng tiền kim loại màu sắc khác nhau thôi Bạch Nhược Hy nhìn những người trước mắt này vui vẻ không biết mệt mỏi, trong lòng đã cảm thấy rất châm chọc.
Xem ra những người này còn không biết nguy hiểm đang đến rất gần bọn họ đây, mỗi người đều nhập tâm vùi đầu vào tiêu khiển.
Bạch Nhược Hy tùy ý chọn một cái bàn, thấy chỗ trống thì ngồi xuống.
Sau khi ngồi xuống, mới phát hiện là chơi lớn và nhỏ.
Cái này cô đã nghiên cứu qua, cũng không khó, đơn giản chính là số lớn, số nhỏ, số bằng nhau, ba loại.
Cô nhướng mày, thẳng ba lăm triệu chẳng những không có vui vẻ, nhìn đủ mọi màu sắc tiền trong tay mấy người, duy chỉ có màu xanh lá đáng ghét Cô càng đặt hai đồng tiền chung một chỗ.
“224 nhỏ”
“115 nhỏ”
Sắc mặt Bạch Nhược Hy đen xuống, ở trong mắt người khác đều là ước ao, mỗi một lần cô đều thẳng gấp đôi, thoáng một cái đã có một đống tiền màu xanh lá rồi “Người đẹp tay thật giỏi nha”
“Người đẹp có khác, thần may mắn đều đứng cạnh cô rồi”
“Người đẹp, tôi mua cùng cô, thật lợi hại”
Tiếng tán thưởng từ xung quanh truyền đến, Bạch Nhược Hy khổ sở cười, cô nhíu mày trừng mắt nhân viên phục vụ, trong lòng thâm thì: Anh là cố ý đưa tiền cho tôi? Tặng không được à? Cần gì phải đưa màu xanh lá? Tôi ghét nhất là màu xanh lá đấy.
Bạch Nhược Hy cầm một đống lớn màu xanh lá trong tay toàn bộ vứt lên trên số ‘Bằng nhau’ khó ra nhất.
Cô cắn răng, híp mắt nhìn chăm chăm một đống tiền xanh lá, nhỏ giọng thì thào: “Tôi cũng không tin không thua được mấy người.”
Kết quả, mọi người trên bàn đều đổ tiền lên số bẵng nhau, nhân viên phục vụ sợ đến đổ mồ hôi lạnh, chậm rãi đưa tay lau đi Tâm tình Bạch Nhược Hy còn rất bình tĩnh, đối với cô mà nói, đống tiền màu xanh lá kia chỉ có một là của cô, thua trận này cũng không đau lòng.
Nhân viên phục vụ lắc hộp xúc xắc, ánh mắt hồi hộp nhìn chäm chăm Bạch Nhược Hy.
Bạch Nhược Hy cảm giác buồn chán, lấy tay sửa lại mái tóc dài của mình một chút, còn cầm chồng tiền trong tay mình lên.
Giọng nói như cha chết của nhân viên phục vụ chậm rãi truyền đến: “555, bằng nhau”
Lời này làm Bạch Nhược Hy sợ đến sửng sốt, lần đầu tiên cô nhìn chăm chú xúc xắc trước mặt nhân viên phục vụ.
Nhất thời trợn mắt hốc mồm, trong lúc nhất thời không phản ứng kịp.
Những người khác hoan hô, mỗi người đều dùng ánh mắt sùng bái nhìn về phía Bạch Nhược Hy.
“Thế hệ đổ thân mới nha”
“Vận may của người đẹp thật là tuyệt, nhờ phúc của cô, làm tôi lời một số lớn”
“Người đẹp đổ thần, tiếp theo chúng tôi mua cái gì?”
Bạch Nhược Hy thấy ánh mắt sa sút của nhân viên phục vụ kia, có lẽ tiền thưởng cũng không có, còn bị ông chủ dạy dỗ.
Lúc này đây, nhân viên phục vụ kiểm lại số tiền màu xanh lá trong tay Bạch Nhược Hy, trực tiếp thay ba đồng tiền đỏ lớn cho cô.
Chưa đến một giờ, ba triệu rưỡi biến thành một nghìn tỷ.
Bạch Nhược Hy cầm ba đồng tiền đỏ lớn, nhịn không được mím môi ngọc, cúi đầu rất là bất đắc dĩ.
Lúc này cô mới hiểu được vì sao kẻ có tiền người sau nối tiếp người trước muốn lên được chiếc thuyền này, tiền này cũng kiếm được đến không có áp lực.
“Không mua” Bạch Nhược Hy cầm tiền đứng lên, cười nói: “Các ngươi từ từ chơi, tôi đi dạo chỗ khác”
Bạch Nhược Hy đứng lên, xoay người đi hai bước, phát hiện không thích hợp, vội vã quay đầu lại.
Phía sau thế mà có mười mấy người giàu có đi theo cô, vẻ mặt bọn họ đầy ý cười, thái độ khiêm tốn, ánh mắt toát ra vẻ sùng bái.
Bạch Nhược Hy nhíu mày, nhàn nhạt hỏi: “Các người theo tôi làm gì?
“Người đẹp đổ thần muốn chơi cái gì, chúng tôi sẽ chơi cái đó”
“Đúng đúng đúng, chúng tôi sẽ theo cô đặt cuộc, chắc thẳng”
Bạch Nhược Hy bất đắc dĩ nhìn bọn họ, rất là không còn lời nào để nói.
Cho tới bây giờ cô không đánh bạc, đột nhiên bị tôn sùng là đổ thần, điều này làm cho cô có chút không biết làm sao.
Cô dừng một chút hỏi: “Các ngươi biết vị trí của chỗ này là ở đâu không?”
“Lúc xế chiều, đã ra khỏi Việt Nam, bây giờ đang ở vùng biển quốc tế”
Vùng biển quốc tế? Sắp có chuyện xảy ra.
“Cảm ơn” Bạch Nhược Hy đi thẳng về quầy đổi tiền mặt, đổi thành chỉ phiếu vội vàng rời khỏi sòng bạc.