Trắc Vịnh Thiển đã bắt đầu với chuỗi lịch trình dày đặc để quảng bá cho bộ phim điện ảnh ‘Sương Trong Gió’.
Dù chỉ mới là một tân binh trong làng phim nhưng sức hút của Trắc Vịnh Thiển ngay càng tăng nhanh đặc biệt là sau thành công với vai Sương Mộc. Lượng theo dõi trên Instagram đã lên hơn chín trăm ngàn người theo dõi và hiện tại con số này vẫn còn đang tăng cao, chưa kể đến có liên tiếp các hợp đồng quảng cáo và hợp đồng đại sứ về tay Trắc Vịnh Thiển khiến cho Chu Ngạn vui vẻ hát hò vì tìm được một cái cây hái ra tiền.
Chu Ngạn đang ngồi với Trắc Vịnh Thiển ở trong phòng họp.
Anh ta hào hứng nhìn số hợp đồng trên bàn, Chu Ngạn nói:
“Vịnh Thiển, chắc tôi phải nhờ người làm cho cô một bức tượng thật to để ở sảnh công ty thôi”
“Như thế thì không cần” Trắc Vịnh Thiển đang xem một vài hợp đồng quảng cáo mỹ phẩm và thời trang.
Chu Ngạn hiện giờ đã xem Vịnh Thiển là tổ tông của anh ta rồi. Nửa năm của Trắc Vịnh Thiển bằng cả đời chật vật của những minh tinh khác trong cái giới này.
Anh ta nhìn thấy Trắc Vịnh Thiển chọn ra được chỉ có ba hợp đồng. Cả một chồng cao như vậy mà chỉ chọn được bao nhiêu thôi sao?
Chu Ngạn hỏi: “Chỉ ba cái này thôi à?”
Cô khẽ uống ít nước lọc rồi gật đầu nói: “Đúng vậy, cái đống này đều là những brand nhái hoặc là brand có giá thành rẻ nhưng kém chất lượng, tôi thấy chắc bọn họ cũng chỉ muốn lấy tôi ra làm bài quảng cáo rồi seeding thôi”
Vịnh Thiển từng là một chuyên viên trang điểm nên ít nhiều cô cũng hiểu cảm giác mua hàng của đại đa số phụ nữ.
Chu Ngạn nghe đã hiểu, anh ta nhìn Vịnh Thiển rồi nói tiếp:
“À mà tối nay cô cùng tôi đi ăn tối với đối tác nhé, tôi nhìn thấy tối nay cô không có lịch trình nên tôi đã nhận lời sẽ mời cô đến cùng rồi”
“Đối tác của anh là ai?” Trắc Vịnh Thiển nhìn anh ta.
Chu Ngạn dựa vào ghế rồi nói một cách trầm ngâm:
“ Là Nghiêm thị, phía bọn họ vừa ra mắt dòng xe mới nhưng đến giờ vẫn chưa tìm được gương mặt đại diên, có lẽ lần này họ đang nhắm đến cô”
Trắc Vịnh Thiển nghe thấy tập đoàn Nghiêm thị liền nhíu mày:
“Chuyện quan trọng như vậy mà anh không nói với tôi?”
“Giờ thì tôi nói rồi nè” Chu Ngạn cười hì hì, anh ta nói tiếp:
“Bên Nghiêm thị vừa chào đón tân giám đốc, khả năng cao là tối nay sẽ có mặt nên cô nhớ chuẩn bị cho chỉnh chu một chút”
Nghe vậy, Vịnh Thiển híp mắt lại nhìn Chu Ngạn đang ngồi ở đối diện:
“Đừng nói với tôi tân giám đốc gì đó là Nghiêm Minh Hữu đó nha?”
Chu Ngạn vỗ tay vang dội: “Không hổ danh là gà chiến, đúng vậy chính là người đó”.
“Tôi không đi” Cô dửng dưng ngồi cắn hạt hướng dương.
“Tại sao?” Chu Ngạn muốn nổ não, anh ta nhớ lại lời nói của Hạo Tần đã nói với anh ta: “Anh nhất định phải mang được cô Trắc đến gặp Nghiêm thiếu đấy”.
Giờ nghe Vịnh Thiển không muốn đi, nếu Chu Ngạn làm theo ý cô thì chắc chắn là anh ta đã tự nhận bản thân không muốn sống tiếp ở cái thành phố S này.
“Tại sao cô lại không muốn đi? Không phải lúc nãy còn đồng ý sao?” anh ta hỏi.
Vịnh Thiển dựa lưng vào ghế: “Tôi từng có xích mích nhỏ với Nghiêm Minh Hữu, có lần tôi đứng trước mặt anh ta chửi thẳng đám thượng lưu siêu giàu gì đó giống anh ta ấy, nên chắc là anh ta mời tôi và anh đi ăn cũng không phải chuyện tốt đẹp”
Chu Ngạn nghe vậy liền lắc đầu rồi vội khuyên nhủ:
“Không phải như vậy đâu, Nghiêm thiếu trước đến nay làm việc công tư phân minh lắm, không hẹp hòi như cô miêu tả đâu”
Trắc Vịnh Thiển ngồi đó không lên tiếp khiến cho Chu Ngạn sốt ruột.
Thật sự ở cái thành phố này, Chu Ngạn có thể đắc tội với những người khác nhưng Nghiêm Minh Hữu thì không thể được.
“Vịnh Thiển, cô thử nghĩ lại xem, nhỡ đâu mời cô là vì cái danh gương mặt đại diện thì sao?”
Anh ta tằng hắng đứng lên khổ sở nói:
“Nếu cô chịu đi cùng tôi, thì…thì tôi sẽ để cho cô nhận tiền quảng cáo gấp đôi tôi luôn”
Có chết thì anh ta cũng phải mang được Trắc Vịnh Thiển tới đó. Giờ Chu Ngạn sẽ dùng mưu kế tiền bạc để kéo cô, sau này anh ta sẽ nhờ Hạo Tần nói giúp vài câu trước mặt Nghiêm Minh Hữu, đến lúc đó thì vẫn có lời.
“Điều anh nói là thật à?” Trắc Vịnh Thiển nhướng mày, ai chẳng biết Chu Ngạn xem tiền như mạng.
Chu Ngạn nhẹ giọng nói tiếp: “Không gì thật bằng, nên là cô đi với tôi được không?”
Anh ta vừa nói vừa khom lưng chính mươi độ hận không thể thuê xe rồi ‘thỉnh’ Trắc Vịnh Thiển đi cùng.
Trắc Vịnh Thiển nghe vậy có chút thích thú. Cô nói:
“Được, tối nay tôi đi cùng anh”.
“Cảm tạ trời đất” Chu Ngạn chắp tay mừng rỡ.
Chưa kịp nói đã nghe Vịnh Thiển nói tiếp:
“Nhưng mà chuyện tiền bạc anh nói thì nhớ phải làm đấy nhé”.
Chu Ngạn cười hề hề: “Tất nhiên rồi”
Sau khi từ phòng họp đi ra, Trắc Vịnh Thiển và trợ lý Đồng Đồng của cô phải đến một studio để chụp ảnh quảng cáo.
Vừa đi ra sảnh, Trắc Vịnh Thiển vô tình đụng trúng một cô gái đội mũ lưỡi trai khi đang nghe điện thoại, đoán là một minh tinh nào đó.
“Ui chị có sao không” Trắc Vịnh Thiển vội đỡ cô gái ấy.
Vừa đỡ cô ấy, Vịnh Thiển vừa nói: “Tôi xin lỗi nhé, do tôi không cẩn thận”
Cô gái kia nghe vậy liền nói với cô: “Không sao, không sao”
Vịnh Thiển nhìn thấy cô ấy nở nụ cười tươi nhưng đôi mắt của cô gái đó sao lạ rất buồn giống như chứa tất cả nổi buồn của thế giới này vậy.
Lúc này có một cô bé khoảng 19 tuổi chạy đến đỡ lấy cô gái ấy
“Chị Vi Ái, chị không sao chứ, có bị thương chỗ nào không ạ?”
Vịnh Thiển không ngờ cô gặp được minh tinh Vi Ái ở bên ngoài. Mặc dù là cô cùng công tỷ quản lý với một số minh tinh nổi tiếng khác nhưng không phải lúc nào cũng nhìn thấy họ vì lịch trình của ai nấy đều bận rộn như nhau.
Trắc Vịnh Thiển đoán cô bé này là trợ lý của Vi Ái.
Lúc này cô bé trợ lý của Vi Ái nhìn vào Vịnh Thiển rồi trách móc:
“Nè, cô đi đường mà không nhìn sao?” Cô bé mới đi cách Vi Ái để nghe điện thoại thì quay lại đã nhìn thấy cảnh này.
Vi Ái nghe vậy khẽ nói: “Thanh, không sao, đừng trách cô ấy, là chị không khoẻ nên không để ý thôi”
Thanh nhíu mày bực tức: “Sao chị lại không khoẻ, sao suốt ngày chị phải để người khác lo lắng thế, quản lý mà biết thì em không biết làm sao đâu?”
Vi Ái mỉm cười nhìn Thanh: “Không sao, chị lo được”
Cô ấy nhìn sang Vịnh Thiển rồi vui vẻ nói: “Em là Vịnh Thiển phải không? Chị có xem phim em đóng, hôm nào chúng ta nói chuyện nhiều hơn nhé”
Rồi Vi Ái chào cô sau đó đi ra ngoài một chiếc xe Mercedes đang đậu gần đó.
Trắc Vịnh Thiển nhìn theo bóng lưng của Vi Ái, cô ấy sao lại gầy thế này.
Đồng Đồng đứng cạnh nãy giờ lúc này mới lên tiếng:
“Sao lại có một trợ lý lấn lướt như Thanh được nhỉ?”
Lúc nãy khi Thanh trách móc oan cho Trắc Vịnh Thiển, Đồng Đồng đã muốn cãi lại Thanh nhưng nghe những lời Vi Ái nói với Thanh nên đành thôi.