Ngôi Sao Nữ Tuyến 18

Chương 4




6.

Sáu người chúng tôi gặp nhau vào ngày hôm sau để tìm hiểu nhau, nhưng có vẻ mọi chuyện không như tôi nghĩ.

Những người còn lại đã giới thiệu xong, chỉ còn lại cặp đôi tâm đầu ý hợp.

“Xin chào mọi người, tôi là Tân Gia Ninh, mong mọi người quan tâm nhiều hơn trong mấy ngày này.”

Tôi bất động nhìn chằm chằm cho đến khi cô ấy nói xong.

Cứu, cô ấy còn ngọt ngào hơn cả trên phim.

Tân Gia Ninh bằng tuổi với tôi nhưng cô ấy có khuôn mặt ngọt ngào, nhỏ nhắn và giọng nói nhẹ nhàng, mềm mại.

Nó làm trái tim mẹ già của tôi tan chảy.

Tôi và ảnh hậu không ngừng khen đáng yêu, đột nhiên một tiếng hừ lạnh vang lên.

“Hừ.”

Chúng tôi đồng loạt nhìn sang, Tân Dịch nhún vai.

“Tôi là Tân Dịch.”

Không biết tôi bị ảo ảnh hay sao nhưng sao tôi có cảm giác Tân Gia Ninh đang lườm.

Không phải chứ?

Cảm xúc đẩy thuyền trong lòng tôi bỗng giảm đi một nửa.

Nhìn dáng vẻ hai người thế này, xem ra chính chủ không tình nguyện bị ràng buộc bởi CP.

Đau lòng quá.

Sau tiết mục giới thiệu, đã đến lúc thực hiện nhiệm vụ.

Chia nhóm ngẫu nhiên.

Tân Gia Ninh và tôi, Tân Dịch và ảnh hậu, La Chính và Quý Thần Uyên.

Nhìn cô gái nhỏ thấp hơn tôi nửa cái đầu bên cạnh, tình mẫu tử trong tôi lại trào dâng.

Nếu có việc gì khó khăn thì cứ để tôi ra tay.

Nhiệm vụ hôm nay là mua đồ ăn và nấu cơm.

Nghe rất đơn giản đúng không, lúc đầu tôi cũng cảm thấy thế.

Mua đồ ăn rất dễ mua, nấu ăn dù không biết cũng có thể làm theo công thức trên mạng.

Cho đến khi đạo diễn nói nộp hết số tiền mang theo, phải dựa vào tiền của mình kiếm được để mua thức ăn, mua đồ.

Mấy khách mời đều sững sờ.

“Ấu Ấu, cô nói xem có cách nào kiếm tiền nhanh không?”

Tân Gia Ninh sờ cằm suy nghĩ, đột nhiên hai mắt sáng lên.

“Tôi nghĩ ra rồi, không cần dùng não cũng kiếm được tiền, chỉ là hơi mệt thôi.”

Tôi chợt nghĩ đến chuyện gì đó, trong lòng cả kinh, kéo cô ấy thì thầm: “Cô điên rồi!”

Cho dù tôi có flop thế nào, Hạ Miên cũng kiên quyết ngăn cản tôi đi tiếp rượu mấy nhà đầu tư đó.

Ánh mắt cô ấy kiên định: “Cứ làm thế đi.”

Tôi đã cố gắng hết sức để ngăn cô ấy lại, nhưng không hiểu sao tôi lại không thể kéo được Tân Gia Ninh nhỏ con hơn mình.

Dáng vẻ xem cái ch.ết tựa như lông hồng bị cô ấy lôi đi.

Sau đó.

Cô ấy kéo tôi.

Tới một công trường xây dựng…

“Đây là chỗ tốt mà cô nói sao?”

Tôi nhìn xuống và thấy Tân Gia Ninh đang háo hức muốn thử.

Cô ấy gật đầu để lại cho tôi một bóng lưng.

“Việc này không cần cô ra tay đâu.”

Tân Gia Ninh đứng trước mặt tôi, bóng dáng nhỏ bé phút chốc cao lớn.

Sau đó cô xắn tay áo lên, nhặt vài viên gạch và bắt đầu làm việc.

Hình ảnh này khiến tôi rất khó tin.

Các bạn à, các bạn tưởng tượng được không?

Một cô gái dễ thương, dịu dàng cao 1,6 mét ôm một chồng gạch trên tay, bước đi nhanh thoăn thoắt.

Tôi chợt nghĩ đến hình ảnh em gái yếu đuối, mong manh của Tân Gia Ninh trên mạng, nuốt nước miếng.

“Ấu Ấu, yên tâm đi, có tôi đây, bọn mình chắc chắn có cơm ăn!”

Tân Gia Ninh quay đầu lại thấy dáng vẻ ngu ngốc của tôi, cười cười, lớn tiếng an ủi tôi.

Thế giới này điên hay là tôi điên rồi?

Tôi và anh quay phim nhìn nhau, có thể nhìn thấy được sự chấn động sâu sắc trong mắt đối phương.

Tân Gia Ninh đã nỗ lực như vậy nên tôi không thể tụt lại phía sau được.

Tôi nghiến răng.

Quay lại nghề cũ thôi – Tấu hề