Ngôi Sao Đơn Độc

Ngôi Sao Đơn Độc - Chương 14




Tiếng sấm ì ầm từ xa vọng lại, hoà điệu với tiếng mưa rơi trên mái nhà. Quint ngồi trong bếp, hai chân gác lên góc bàn, máy điện thoại áp bên tai, nghiêng người về phía cửa sổ nhìn ra hàng hiên ở phía trước. Trong phòng khách, tiếng cười trong vởi hài kịch trong tivi hoà lẫn với tiếng ngáy ồ ồ của Empty đang ngủ gà ngủ gật



Quint ít chú ý đến cảnh ồn ào ngoài phòng khách, cũng ít quan tâm đến giọng của mẹ chàng đang vang lên bên tai, bà kể cho chàng nghe những chuyện xảy ra ở Triple C, chàng bị hình ảnh của Dallas thu hút đến lơ đãng, nàng đang đứng bên lan can ngoài mái hiên



Thỉnh thoảng những tia sáng do tia chớp chiếu đến, hình ảnh nàng hiện rõ lên. Khi thì nàng đứng với hai tay chống lên lan can, khi thì một tay để trên trụ trước mái hiên. Chiếc áo lao động dày rộng làm cho thân hình mảnh khảnh của nàng trông to ra, thế nhưng đôi vai thon mảnh vẫn hiện ra rõ ràng, đôi vai xuôi xuôi trong tư thế gây cho chàng cảm giác là nàng đang suy nghĩ đến điều gì buồn bực. Trông hình ảnh của nàng, bỗng bản năng muốn che chở phái yếu của giới mày râu trong chàng nổi lên, khiến chàng muốn làm cái gì đó để bảo vệ chàng



- Quint con có nghe mẹ nói không? - Giọng mẹ chàng có ý trách khiến chàng chú ý trở lại với mẹ



- Xin lỗi mẹ. Con đang nghĩ đến nhiều chuyện lung tung – Quint xác nhận – Công việc cả ngày dài, nên con có nhiều điều cần phải nghĩ đến



Và ít khi chàng được ở một mình với Dallas, hễ bất cứ khi nào chàng rảnh việc thì nàng bận



- Mẹ nói gì thế, kể lại cho con nghe đi – chàng nói



- Việc không quan trọng – Cat đáp – không sao đâu. Có lẽ tối nay con có nhiều việc phải làm nên mẹ không quấy rầy con làm gì. Nhưng, con cố mà nghỉ ngơi, con cần phải ngủ



- Con sẽ làm theo lời mẹ - Quint thả hai chân xuống khỏi bàn, ngồi cúi người tới trước, tiếng chiếc ghế kêu cót két khi chàng chuyển người



- Con nhớ cẩn thận và nhớ là mẹ yêu con



- Con cũng yêu mẹ, mẹ à – nói xong lời tạm biệt, Quint gác máy và đứng dậy.



Trong phòng khách người quảng cáo xe hơi đang huênh hoang giá xe của anh ta bán rẻ, khách hàng có thể tiết kiệm được nhiều tiền khi mua xe của anh ta, nhưng giọng nói của anh ta chỉ làm thay đổi được âm thanh trong phòng mà thôi, Quint lơ đãng nhìn về phái phòng khách một lát, rồi đi đến cửa sau, lấy cái áo gió của chàng móc trên tường mặc vào và mở cửa, bước ra ngoài hiên



Dallas quay đầu nhìn lại, ánh sáng từ trong phòng khách hắt ra chiếu lên làn da mặt mịn màng của nàng, tóc nàng chải gọn ra phía sau, ánh sáng lờ mờ chiếu lên búi tóc vàng sau gáy. Chàng chỉ nhìn vào mặt nàng trong nháy mắt, vì nàng liền quay đi nhìn vào trong bóng đêm và làn mưa rơi nhẹ bên ngoài



Quint khẽ đóng cánh cửa lưới, bước tới lan can gần bên nàng. Chàng bỏ tay vào túi áo gió đưa mắt nhìn quang cảnh trước mặt, cảnh có vẻ đã thu hút sự quan tâm của nàng



Ánh chớp từ xa hiện lên, chiếu sáng mặt dưới những đám mây thấp và những vũng nước rải rác trong sân trại. Rồi tất cả im lặng trở lại ngoại trừ tiếng mưa rơi nhè nhẹ và tiếng nước chảy róc rách trong các ống xối



- Đêm tuyệt diệu – Quint nói, nhận thấy không khí không lạnh như chàng đã tưởng. Dallas chỉ gật đầu để trả lời chàng - Trời mưa lâm thâm như thế này khiến tôi tiếc là chúng ta không gieo cỏ trên những vùng đất đã bị cháy



- Em thích trời mưa nho nhỏ như thế này – Dallas giọng ưu tư - Trời mưa như thế này thật êm ái, dịu dàng, có vẻ như vỗ về lòng người



- Đêm nay em cần được vỗ về phải không? – Quint liếc nhìn một bên mặt nàng: Bờ trán trắng mịn, Sống mũi thẳng và cái cằm hếch ra cương nghị



- Sau một ngày làm việc ai mà không cần thư giãn – Dallas hỏi lại giọng hơi gay gắt, nhưng Quint thấy trong ánh mắt nàng nhìn chàng có vẻ gì đó hơi ngượng ngập



- Anh cũng nghĩ thế - chàng muốn quàng tay ôm nàng nhưng thái độ của nàng có vẻ khó chịu khiến chàng ngần ngại



- Có phải anh vừa nói chuyện với mẹ anh không? – Câu hỏi dường như chỉ để hỏi cho có chuyện nhưng thực ra trong giọng nói đó ẩn chứa sự quan tâm, như muốn kiểm chứng xem điều mình nghĩ có đúng không?



- Đúng thế - Chàng đáp, lòng phân vân không biết tại sao nàng lại quan tâm tới vấn đề này



- Em đã nghĩ vậy



- Anh thấy em ra đứng ngoài mái hiên trông em có vẻ hơi buồn



- Thật ư – nàng quay người sát vào lan can, tựa lưng vào cái trụ gỗ, miệng mỉm cười – có phải vì thế mà anh ra đây không? Để làm cho em vui phải không?



Nàng đổi thế đứng làm cho giữa hai người có khoảng trống. Quint không muốn như thế này. Chàng chậm rãi quay mặt về phía nàng, đồng thời rút ngắn khoảng cách giữa hai người và đưa tay chống lên trụ gỗ trên đầu nàng vài phân



- Như vậy tức là em nghĩ anh có thể làm em vui phải không? – Chàng hỏi, nhoẻn miệng cười



- Em nghĩ còn tuỳ thuộc vào điều anh làm - Lại có dấu hiệu hoang mang, thái độ e dè như muốn xô chàng đi, nhưng ánh mắt miễn cưỡng nhìn môi chàng, và điều này kéo chàng đến gần hơn



- Anh học được một điều là nụ hôn sẽ làm mọi chuyện tốt đẹp hơn lên - tiếp theo lời nói là đầu chàng cúi xuống đòi hỏi môi nàng



Khí trời ban đêm khiến cả hai đều có cảm giác môi mình mát lạnh. Nhưng chỉ một giây sau, môi họ ấm dần, và chàng cảm thấy môi nàng có phản ứng đáp trả. Sự đáp trả trở nên nồng nhiệt nóng bỏng, và nụ hôn không chỉ ấm áp êm dịu thôi, mà trở nên cuồng nhiệt với nhu cầu, ước muốn hai cơ thể áp sát vào nhau.



Nhưng khi tay chàng ôm eo nàng để kéo nàng sát vào người mình, Dallas vùng ra khỏi chàng, quay người về phía lan can với một động tác dứt khoát



- Có phải anh thường làm cho người ta vui lên như thế phải không? – nàng hỏi, giọng hổn hển, vì cần phải xa lánh Quint và để cho chàng yên tâm khi xa nàng



- Anh chỉ làm cho em vui thôi - Đứng sau lưng nàng chàng ôm quanh người nàng, kéo nàng sát vào người mình, cúi đầu rúc mũi vào một bên cổ nàng – Anh thấy anh đã bị xa cách em lâu rồi - Chàng thì thào trên da thịt nàng - từ ngày ôm em trong lòng đến bây giờ đã quá lâu, nên ham muốn tích tụ quá nhiều



- Em thấy thế đấy



- Rõ ràng quá, phải không? – Quint cười, nhưng chàng cảm thấy người nàng căng thẳng, không thư giãn khi đứng sát vào người chàng



- Quint – Nàng nói giọng do dự và miễn cưỡng – Em nghĩ chúng ta cứ từ từ mà tiến thì hay hơn



Quint nghĩ lời nói của nàng có nghĩa bóng là nàng muốn tránh xa chàng, thái độ này hoàn toàn trái ngược với sự đam mê trong nụ hôn của nàng mới vừa rồi. Quint ngạc nhiên trước các biểu hiện trái ngược nhau của nàng, chàng quay người nàng lại, muốn nhìn vào mặt nàng



- Có phải em nói anh quá vội vã trong chuyện này không? – chàng hỏi



Nàng rời mắt khỏi mặt chàng, nhìn xuống cổ áo sơ mi của của chàng



- cả hai chúng ta đều thế - nàng đáp



- thế thì bậy rồi – chàng nói. Thế nhưng kì lạ thay lời chàng lại làm cho nàng yên tâm



- Không cần phải vội vàng. Em nghĩ chúng ta đừng để bị lôi cuốn vào vòng nhục dục quá nhanh, và đừng để lâm vào hoàn cảnh mà rồi chúng ta phải ân hận, thì chắc tình thế sẽ thoải mái hơn





Quint cười khi nghe những lời cân nhắc có tính chiến thuật của nàng



- Anh rất thành thật với em Dallas à. Anh không muốn có chuyện dan díu tằng tịu lôi thôi



- Đúng. Em cũng nghĩ chuyện dan díu tằng tịu là không hay, - nàng vội đáp, đồng ý với chàng.



- Em hiểu lầm rồi – chàng đặt một ngón tay dưới cằm nàng, nâng mặt nàng lên để nàng nhìn vào mặt mình – Anh muốn chuyện tình của chúng ta mãi mãi bền vững



Nàng cảm thấy sửng sốt, kinh ngac, vừa khó tin, nhưng vì ánh sang lờ mờ nên Quint không thể thấy được sự thay đổi cảm xúc hiện ra trên mặt nàng



- chúng ta không hiểu nhau – Dallas chống chế nói, giọng bối rối



chàng gạt tóc vướng lên mặt



- ngay cả khi đã sống với nhau suốt đời, nếu vẫn còn những điểm mà chúng ta không hiểu nhau, thì anh cũng không ngạc nhiên.



Chàng không hề có chút nghi ngờ gì về việc chàng rất muốn được sống mãi cả đời với nàng. Chàng hoàn toàn tin tưởng vào ước muốn của mình. Nhưng nhìn vào những cảm xúc hiện ra trên mặt nàng - ngạc nhiên, vui thích nghi ngờ và có vẻ gần như hốt hoảng - bỗng Quint bật cười nho nhỏ. Chàng nói:



- Nhìn mặt em anh thấy được suy nghĩ của em. Em đang nghiền ngẫm tìm ra những điểm khó khăn có thể ngăn cản chúng ta



- Tại sao anh tảng lờ không quan tâm đến những điểm khó khăn này? Dallas hỏi, nhìn chàng ánh mắt hoang mang – Anh không hiểu em chút nào hết



Không nao núng Quint cười



- Em sẽ rất ngạc nhiên khi biết anh hiểu em rất nhiều.



Bỗng nàng cứng người, hai tay để lên ngực chàng, chực đẩy chàng ra




- Em đoán anh thuê thám tủ tư để điều tra về em



- Khỏi nhọc công làm thế - Chàng cười toe toét – anh ta chỉ cung cấp những chuyện vô bổ, mà rất ít chi tiết về tư cách con người em



- Dĩ nhiên anh đã biết những điều này – nàng đáp, giọng tỏ ra biện hộ cho giọng điệu khinh thường của mình. Nhưng hai tay trên ngực chàng đã bớt căng



Nhưng chính ánh mắt của nàng cứ hiện ra nét nghi ngờ, nên Quint cần phải kiên nhẫn.



- em cần anh nói cho em biết rằng em là người đằm thắm, đảm đang không? Đó là không kể đến việc em thông minh tự tin, không sợ công việc nặng nhọc. Hay là em có tình cảm gia đình rất sâu đậm. – Dallas lại tránh mặt chàng và chàng lai nâng cằm nàng lên để nàng nhìn vào mắt mình – Và phải công nhận là em đẹp, có đôi môi đáng hôn nhất.



Chàng cọ nhẹ cằm lên mái tóc mịn màng của nàng .



Quả đúng như thế thật - Quint đồng ý . Nhưng cách đây nhiều năm , bố anh đã khuyên anh 1 điều . Ông nói rằng , nếu khi nào mình gặp một hoàn cảnh mà xem ra có vẻ tốt đẹp, nhưng lòng mình cảm thấy không ổn , thì hãy lắng nghe bản năng của mình và quên điều lý trí đã nói . Em cần phải làm như thế , Dallas à , hãy tin vào cảm giác của mình .



chàng cảm thấy đầu nàng có động tác phản đối không chấp nhận . Quint hết kiên nhẫn , điều hiếm thấy nơi chàng , bấu mạnh 10 ngón tay lên 2 vai nàng , đẩy nàng ra khỏi chàng . Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên sửng sốt trên mặt nàng , chàng biết hành động của mình như thế là thô bạo .



- Dallas ngay bây giờ em hãy thành thật với anh và với chính em - Chàng rất cần biết sự thật này . Hãy nói cho anh biết trái tim em đã nói gì? không phải lí trí em nói, mà trái tim em kia .



Nàng nhìn chàng không nói nên lời , ánh mắt hoang mang bất định . Ngực chàng đau âm ỉ tăng theo sự im lặng kéo dài .



- Lạy chúa lòng lành , Dallas - Giọng chàng đầy cảm xúc . không ai biết được. ngày mai sẽ ra sao . cái chết của bố anh dã dạy cho anh điều đó . Chúng ta chỉ biết hiện tại trước mắt , ngay bây giờ - đêm nay thôi . có phải em từ chối chuyện tình của chúng ta và đợi cho đến khi nào lí trí của em hoà hợp với con tim?



Nàng nhắm mắt , cặp lông mi dính lại thành 2 đường dài . Chàng ấn mạnh mấy ngón tay vào da thịt nàng , nhưng sự thật là không tránh khỏi : câu trả lời lửng lơ , miễn cưỡng là không trả lời .



Cố hết sức kiềm chế mình , Quint thả mấy ngón tay ra , xoè rộng 2 bàn tay , và bước lui khỏi nàng 1 bước . Nhưng khi chàng nói , giọng vẫn gay gắt :



- khi nào em quyết định xong , hãy cho anh biết . từ cuối cùng chàng hơi lên giọng , rồi im lặng . Nàng hơi nhăn mặt , nhưng chàng vẫn thấy rõ .



Quint quay gót đi vào nhà , khi qua cửa , chàng cởi áo gió ra , đến móc vào móc trên tường . Chàng không nấn ná , không nhìn lại để xem Dallas có biểu hiện gì ân hận không. Chàng đi thẳng đến cửa phòng khách .



Tiếng chân thình thịch của Quint làm cho ông Empty ngủ nơi ghế xích đu thức dậy , ông cựa mình vào nói càu nhàu gì đấy .



Mấy giờ rồi ? Ông hỏi , đưa cặp mắt ngái ngủ nhìn quanh phòng với vẻ hoang mang .



- Quá 9h một chút . Quint tiếp tục bước qua phòng hơi chầm chậm lại một chút .



Ngủ sớm 1 bữa à , phải không ? ông già hỏi .



- cũng có thể . - Nhưng ngủ sớm không phải vì chàng mệt mỏi . Mà vì đau đớn , tức giận và nhiều cảm xúc khác quyện lấy nhau . Quint không muốn gặp lại Dallas đêm nay .



- Ông Empty hạ thấp cái gác chân xuống . Dallas đâu rồi ?



- Đang đứng ngoài mái hiên . - Quint trả lời cộc lốc , nhưng ông ta không chú ý đến lời chàng .



Khi đứng dậy khỏi ghế xích đu , trong đầu ông Empty đang nghĩ đến những chuyện khác , ông chỉ thờ ơ nhìn Quint biến mất ngoài hành lang . Ông đi đến cửa trước của phòng khách , bước đi khập khiễng vì các khớp xương ở chân tê cứng . Mấy ngón tay sần sùi nắm quanh núm cứa , ông mở cửa ra , để lọt vào phòng tiếng mưa rơi nhè nhẹ , đều đều .



Ông nhận ra Dallas đang đứng bên lan can .



- Qiunt và ông đi ngủ đây , khi nào cháu vào , nhớ khoá cửa .



- Cháu sẽ khoá .



Ông nghe giọng cô cháu gái trả lời nho nhỏ . Khi đóng cửa , bỗng ông thấy ánh sáng đèn màu trên khung cửa sổ sáng nhấp nhánh , ông bèn kéo cửa mở ra lại . Ông nói thêm với Dallas :




- Đừng quên tắt đèn trên cây giáng sinh .



nàng trả lời nho nhỏ , nhưng ông nghe rõ , và hài lòng . Lần này ông đóng kín cứa rồi lệt bệt đi về phòng ngủ .



*



chớp loé sáng ngoài cửa sổ buồng ngủ của Quint , rọi ánh sáng vào phòng chàng trong một thoáng . Quint nằm ngửa , nhìn lên trần nhà , một cánh tay vòng quanh chiếc gối dưới đầu , tấm chăn mỏng kéo lên tận ngực trần . chàng nghiến chặt hàm răng , lắng nghe tiếng nước chảy róc rách ngoài mái hiên .



Chàng thở dai `chán nản , lại cố nhắm mắt , nhưng đầu vẫn suy nghĩ lung tung . Tức giận , Quint nằm lăn nằm nghiêng sang 1 bên , mắt nhìn vào mặt chiếc đồng hồ dạ quang để trên bàn ngủ . kim chỉ mười hai giờ 8 phút.



- đi ngủ như thế này quá sớm , chàng lẩm bẩm nói , đấm mạnh tay vào gối , cú đấm quá mạnh không cần thiết .



Sấm ầm ĩ kéo dài làm át tiếng then cửa mở ra nhè nhẹ . Nhưng thần kinh của chàng rất sắc bén , tiếng then cửa chuyển động nhè nhẹ không thể lừa được. thính giác của Quint . chàng liền ngóc đầu lên , nhìn ra cửa , thấy cánh cứa mở vào trong .



Bỗng chàng thấy hiện ra trong khung cửa bóng người phụ nữ , phía sau lưng được ánh sáng ngọn đèn đêm trong buồng tắm chiếu sáng . Cái áo thun cỡ rộng dài xuống tận ngang đùi , để lộ cặp chân dài quen thuộc .



Chàng hồi hộp trong lòng , nhưng tối nay chàng đã bị từ chối rồi . Quint ngồi thẳng dậy , tấm chăn tuột xuống hông .



- Cô làm gì ở đây ? chàng hỏi , giọng trầm trầm hơi tức giận .



- Em không ngủ được. Giọng Dallas nho nhỏ ngần ngại .



Nhưng Quint không vui khi nghe nàng cũng nói không ngủ được.



- nếu em không quyết định , thì em nên ra khỏi đây ngay .



đấy là lời cảnh báo , chàng nó ra là vì lòng ham muốn đang phừng phừng dậy lên trong người khi thấy nàng chỉ mặc áo quần đơn sơ , và rõ ràng dưới chiếc áo mỏng manh nàng không mặc đồ lót gì hết .



- em quyết định rồi . bởi thế em mới đến đây . Dallas đóng cửa , đi tới bên giường chàng , vải áo mỏng chảy xuống làm cặp vú tròn trịa và 2 núm vú nhọn nhô lên .



- Quint , có chuyện này anh cần biết .



Nhưng chính chỗ lún xuống trên tấm nệm khi nàng tựa đầu gối của mình lên đó chứ không phải lời nàng nói ra đã khiến cho Quint bất động .



Chàng đưa tay kéo nàng vào giường với chàng .



- không có chuyện gì anh cần biết hết . Chàng ấn nàng nằm ngửa xuống giường , rồi đè người lên cho nàng nằm yên tại chỗ . em đây rồi . Thế là đủ .



- anh không hiểu . Đầu nàng lúc lắc chống đối , mắt cầu khẩn .



- không , em không hiểu . chàng xoè bàn tay trên lồng ngực ngay dưới cặp vú , lòng nổi lên niềm khao khát và sự dằn vặt vì không có nàng . anh yêu em , không có điều gì em nói hay làm thay đổi được. điều này .



Uớc gì em tin được. như thế . Dallas thì thào nói . Giọng hoài nghi của nàng làm cho chàng sửng sốt , buộc chàng hỏi lại câu chàng vừa nói .



- Dallas , nói cho anh biết điều này , em có yêu anh không ?



- có , nh......



chàng chỉ cần nghe từ " có " là đủ rồi . Chàng áp môi xuống môi nàng , hôn ngấu nghiến để nàng khỏi nói thêm những lời không cần thiết . chàng cứ nghĩ nàng sẽ chống lại , nhưng không , nàng ôm quanh người chàng , vuốt ve khắp người chàng , vồ vập , âu yếm.



Sự bình tĩnh thường thấy nơi chàng đã biến mất , thay vào đấy là sự nôn nóng , đòi hỏi . trước sự vồ vập của chàng , nàng hé môi để cho chàng luồn lưỡi vào gặp lưỡi nàng . Nhưng như thế vẫn chưa đủ , hầu như không đủ .



lớp vải mỏng của chiếc áo ngắn tay trở thành rào cản đáng giận . không cho chàng cảm giác da thịt cọ lên da thịt . chàng đưa tay nắm vạt áo của nàng kéo lên , để lộ bờ hông êm ái , cái bụng phẳng run run , vì núm vú cứng như hạt nút trên đôi vú tròn trịa , chàng ngậm lấy nó .



Nhưng khi chàng nhích môi ra khỏi môi nàng lần đầu tiên , chàng gặp phải vải áo cuốn tròn 1 đống dưới cằm . chàng vội vã đưa tay đẩy nó đi vừa khi tay nàng nắm lấy lôi chiếc áo ra khỏi đầu .




Thế là giữa họ không có gì hết , không có gì ngăn chận hơi nóng từ người nàng phả ra vì nằm sát bên người chàng . Sự tiếp xúc với hơi nóng này , sự chuyển động của hơi nóng , sự khao khát và lòng hăm hở , đã làm cho chàng mất hết bình tĩnh , ngoại trừ việc chàng biết rằng lòng khao khát của nàng giống như sự ham muốn dữ dội của chàng .



khi họ khao khát lạc thú như thường xảy ra giữa đàn ông và đàn bà , thì nỗi khát khao đã biến họ thành những kẻ hoang dã . Thời gian ngừng trôi , không có hôm nay , ngày mai ... mà chỉ có đêm nay , giây phút này với nhau thôi .



không có sự kiên nhẫn , không có sự dịu dàng . sự căng thẳng vì đợi chờ , vì đắn đo phân vân , vì ham muốn , không dành chỗ cho sự dịu dàng . chỉ có sự khao khát điên cuồng lôi kéo họ đến với nhau một cách mãnh liệt , hung tợn , đòi hỏi khẩn thiết . lạc thú ào qua người Quint như có những đợt sóng dữ dội kinh khủng , và chàng biết rằng chỉ một đêm với nàng sẽ không đủ thoả nỗi khát khao của chàng .



*



Quint nằm dài trên giường , hoàn toàn thư giãn , tinh thần hưng phấn , một cánh tay ôm quàng Dallas vào người , chàng hít mạnh một hơi dài khoan khoái . nàng nằm sát vào chàng , dùng ngực chàng làm gối . Hơi ấm và sức nặng của người nàng đè lên chàng khiến chàng cảm thấy hạnh phúc, đêm như thế này ở trên giường thật là đêm lý tưởng .



chàng lơ đãng nhìn những bóng hình trên nền nhà , không chú ý đến gì ngoài việc cảm thấy Dallas nằm bên cạnh mình và nhớ lại niềm hạnh phúc mà họ đã cùng hưởng vừa rồi . Ngay khi nghe hơi thở đều đều của nàng , chàng nhận ra tiếng nước mưa rả rích ngoài hiên đã hết .



- anh nghĩ mưa đã tạnh , chàng nói .



Nàng cựa mình , đầu ngấng lên một lúc như thể để nghe , rồi lại hạ xuống trên ngực chàng , nhích người vào sát hơn nữa , thái độ như lời đồng ý .



cánh tay chàng siết chặt nàng vào người mình trong khi bàn tay kia chậm rãi thoa lên làn da mát lịm dọc bên eo và hông nàng .



Quint đã sống quá gắn bó với đất đai trong suốt nhiều năm , nên đối với chàng mưa không phải là điều để cho chàng thả hồn mơ mộng vẩn vơ , mà là vấn đề quan trọng đối với những người làm trong trại chăn nuôi .



anh tự hỏi không biết chúng ta thu được. bao nhiêu thành quả . - chàng nói , vẻ thẫn thờ



- dù thu được. bao nhiêu , kết quả vẫn không đủ , nàng đáp , giọng cũng có vẻ thẫn thờ như chàng .



chàng nhoẻn miệng cười , lăn người nhìn qua nàng , khiến nàng ngẩng đầu khỏi gối để nhìn chàng .




- có phải em muốn nói về mưa không ? chàng hỏi , mắt ánh lên vẻ thích thú pha chút trêu chọc .



Nàng cuời, tiếng cười khúch khích nho nhỏ .



Dĩ nhiên đó là câu hỏi hướng dẫn .



- đúng thế , Quint cúi đầu , áp môi vào đôi môi của nàng đã phồng lên vì hôn quá nhiều



nàng đưa tay thoa lên quai hàm chàng rồi lồng tay vào trong mái tóc dày đen của chàng .



Quint , đáng ra em phải nói cho anh biết điều này từ trước mới phải , nàng nói , hơi thở của họ quyện lấy nhau , Em rất yêu anh .



giọng nàng nghe có vẻ ân hận khiến Quint đùa yêu :



em có vẻ như buồn về chuyện này .



đầu nàng lắc nhẹ , từ chối : em ân hận về nhiều chuyện , nhưng chuyện yêu anh thì không ... cho dù vì yêu anh mà xảy ra chuyện như thế nào thì em cũng không ân hận .



- vì nếu yêu anh ... em sẽ gặp nhiều rắc rối ... Quint nói giọng hơi trách móc . thì ngay bây giờ đây , chúng ta dã không có chuyện rắc rối hay sao ?



nàng nhích lui khỏi nụ hôn chàng , vẻ lo sợ .



- Như chuyện gì ?



- như chuyện có giữ được em không ?



mặt nàng bổng tươi hẳn lên .. đấy là vẻ mặt đã nói cho Quint biết điều mà chàng cần biết. chàng áp môi lên môi nàng , nụ hôn kéo dài kích thích lửa tình trào dâng trong lòng họ .



*



Quint cố gắng mở mắt ra , không biết cái gì làm cho chàng thức dậy . trước khi tìm ra nguyên nhân , mắt chàng dán vào thân hình người phụ nữ nằm úp người vào một bên người chàng , những sợ tóc loà xoà dính vào cằm chàng .



từ ngoài hành lang vọng vào tiếng đóng cửa khe khẽ . quint nhìn đồng hồ báo thức . Chàng nuối tiếc rút tay khỏi ngực nàng rồi chống khuỷu tay nhổm người dậy .



bị bờ vai trần của nàng cám dỗ , chàng hôn nhẹ lên đấy và nói nhỏ: anh không thích nói cho em biết chuyện này , nhưng trời sáng rồi . Đã đến lúc ta dậy thôi .



Cặp lông mi nàng hơi nâng lên , tiếp theo là tiếng phản đối nho nhỏ. Rồi nàng tỉnh ngủ , nằm ngửa người , 1 tay để nhẹ lên cánh tay chàng , miệng mỉm cười khoan khoái vì nhớ ra chuyện đêm qua .



- có lẽ chưa sáng hẳn . giọng nàng khàn khàn , nho nhỏ vì mới tỉnh giấc .



Anh nghĩ trời đã sáng rồi , Quint nói lại vẻ miễn cưỡng .



Nụ cười của nàng tắt trên môi , mắt nàng nhìn vào ngực chàng .



- Quint có chuyện này em muốn nói với anh .



- Đợi đấy sẽ nói sau . Ông em đã dậy , đi ra ngoài rồi . Quint nói . chỉ trong vài phút nữa thôi là ông nhận ra cafe chưa pha và sẽ tìm hiểu tại sao em không dậy .



Mặt nàng bỗng lộ vẻ lo sợ , và khi nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm , sự lo sợ lại càng gia tăng thêm trên mặt nàng .



- Em phải đợi thôi .



Để làm đúng lời mình . Dallas lăn ra khỏi chàng , rồi bước xuống giường . Nàng đưa mắt tìm cái áo ngủ , lấy lên , tròng nhanh qua đầu , nhưng không đủ nhanh để ngăn Quint khỏi nhìn nàng với ánh mắt thích thú .



Nàng cười và nhìn chàng với vẻ hơi e lệ rồi đi đến cửa . Dallas hy vọng sẽ đi vào phòng mình không bị ông nội trông thấy , nhưng hy vọng ấy đã tiêu tan , vì khi nàng bước ra hành lang thì ông nội nàng cũng từ phòng tắm bước ra , và 2 ông cháu gặp nhau .



Ông cụ nheo mắt nhìn , trước hết nhìn nàng , rồi nhìn sang cửa phòng ngủ của Quint và cuối cùng nhìn lại nàng . Mặt ông lộ vẻ tức giận .



- thì ra như thế này , phải không ? Ông hỏi , giọng lên án hơn là hỏi suông .



Dallas trả lời một cách bình tĩnh :



- Phải ạ - Nàng không muốn biện hộ hay phân bua cho hành động của mình .



Ông nhìn nàng một lát , cân nhắc , rồi quay đi , gật đầu với vẻ dứt khoát và nói :



- đã đến lúc ông phải nói chuyện với chàng trai ấy .



nàng nắm cánh tay ông .



- Đừng ông nội .



Empty quay lui , ngạc nhiên , không nhớ lần cuối cùng nàng gọi ông như thế là khi nào . Ông càng ngạc nhiên hơn khi thấy mặt nàng có vẻ hoang mang và lo âu của một cô bé .



có gì sai lầm à , Dallas ? Ông lo lắng hỏi .



- không có gì , Nàng đáp nhanh . chỉ vì ... cháu muốn nói với Quint vài chuyện trước đã . Khi cháu đã nói rồi , ông cứ tự nhiên muốn nói gì thì nói .



Empty là người sống theo nề nếp cũ , những chuyện như thế này ôngmuốn phải nói ra cho minh bạch . Thế nhưng lời giả thích của nàng khiến ông tin có vấn đề gì cần tìm hiểu, cho nên ông không buộc nàng phải đi vào chi tiết ngay bây giờ .



- Ông đợi đấy , - ông đáp rồi đi tiếp trên hành lang để về phòng mình