[Ngọc Mộng] Kinh Hồng

Chương 52: 52: Phiên Ngoại - Di Thư Của Lý Ninh Ngọc




Hiểu Mộng ái giám(*)

Nhìn chữ như thấy người.

Dịch bệnh ở Tấn Thành vô cùng nguy cấp, mỗi ngày ta đều sống trong sợ hãi, chỉ khi nhìn thấy được cánh nhạn trên trời cao mới có thể tìm được chút ấm áp của ngày thu se lạnh.

Đêm nay sương đọng sớm, ta chấp tay viết thư dưới ánh trăng bạc lẻ loi mà trong lòng rối như tơ vò, vạn phần bất lực.

Tâm ta phiền muộn, hạ bút đề thư, cùng quân (*) vĩnh biệt.

Nhớ lại đêm đầu tiên gặp gỡ mà tưởng đã đi qua mấy kiếp nhân sinh. Với ta, đây là những ngày tháng hạnh phúc nhất.

Vốn dĩ là bèo nước gặp nhau lại cùng nhau trải qua sinh tử không rời, không chút hối hận. Lòng tham của con người sâu không thấy đáy, mãi mãi cũng không thể lấp đầy, ta cứ như vậy mà muốn cùng quân trải qua xuân hạ thu đông, mỗi giờ mỗi khắc đều muốn trải qua cùng quân.

Lúc cưỡi ngựa cùng nhau, quân đã nói đến một đời một kiếp. Ta vốn biết không thể cùng quân trải qua một đời một kiếp nhưng lại không nhịn được mà nghĩ đến viễn cảnh một tách trà, một khúc cầm trải qua một đời một kiếp cùng quân.

Vốn dĩ đã hứa sẽ cùng quân đi đến khi mái tóc bạc phơ nhưng giờ đây lại để quân trơ trọi giữa thế gian, tâm ta chua xót.

Nhân sinh sau này còn rất dài, ta nguyện cầu cho quân tìm được lương duyên để những đêm tối dài vô tận sẽ có người bầu bạn cùng quân, vì quân mà đắp chăn.

Tam công chúa trạch tâm nhân hậu, thấu hiểu lòng người lại cùng quân trải qua biết bao gian khổ, hi vọng quân đừng làm lãng phí thời gian cùng tình cảm của nàng.

Nếu quân vẫn còn nhớ những ngày xưa ấy, chỉ mong quân thi thoảng sẽ đến bái ta, dùng trà thay rượu kể ta nghe những gì quân đã trải qua sau khi ta ra đi, như vậy ta đã mãn nguyện lắm rồi.

Đừng bái ta bằng món 'Ninh mông tác ngư', nó chua lắm.

Nếu như kiếp sau may mắn tương phùng, quân có nguyện ý chính mình tự tay tháo xuống hỉ voan cho ta không?

Thư viết vội không thể nói hết lời.

Lời ít ý nhiều, mong quân hiểu cho.

Thê, Ninh Ngọc tuyệt bút.

======================

*** Chú giải:

(*) Giám: Giám ở đây chỉ là từ ngữ khách sáo trong thư từ. Mọi người có thể hiểu Hiểu Mộng ái giám tương tự như "Tình yêu của Hiểu Mộng chứng giám".

(*) Quân: quân ở đây không phải ám chỉ phu quân, mà là một từ yêu thương mà người con gái hay dùng gọi người thương trong lòng.