Du Hàm không chút khó khăn đem dâm dịch thiếu niên vừa bắn ra nuốt vào bụng. Lúc ngẩng mặt lên còn chưa đã thèm mà khẽ liếm môi.
Du Cẩm Ngọc bị biểu cảm dâm đãng của nam nhân làm cho mặt đỏ tim đập.
"Bảo bối, hôm nay em nhạy cảm hơn rất nhiều đó." Du Hàm mỉm cười sâu xa, cưng chiều hôn lên má của thiếu niên.
"Không có mà.."
"Thích được anh trai ở bên ngoài liếm huyệt cho em sao?"
"Không phải..."
"Dâm quá."
"Không có. Anh im miệng!" Du Cẩm Ngọc thẹn quá hóa giận, dùng mu bàn tay chặn miệng của nam nhân.
Du Hàm như không biết sai, ánh mắt dửng dưng nhìn cậu. Dùng đầu lưỡi liếm nhẹ lên lòng bàn tay cậu. Thỏa mãn nhìn thiếu niên giật bắn mình.
"Đủ rồi..." Du Cẩm Ngọc mếu máo, mắt rưng rưng khi nữ huyệt bị bàn tay của Du Hàm sờ tới lui.
"Còn chưa làm gì mà." Du Hàm như không nghe thấy, dễ dàng quen đường quen lối mà đem ba ngón tay cắm vào nữ huyệt đã bị liếm đến mềm nhũn.
"Để về nhà đi.." thiếu niên khó chịu vặn vẹo hông. Rất nhanh liền bị tay nam nhân đè xuống.
Hai chân cậu bị ép mở ra, nam nhân chen vào giữa nên không cách nào khép lại. Chỉ đành miễn cưỡng mở chân chịu móc huyệt.
"Không sao. Làm một lần rồi về nhà làm tiếp."
"Ý em không phải vậy!! Sao anh lại..." Du Cẩm Ngọc đỏ mắt nhìn nam nhân. Rõ ràng bình thường người này rất đứng đắn mà sao khi lăn giường lại là bộ dạng của lão lưu manh hệt anh hai và anh ba vậy.
"A..." cơ thể vừa đạt cao trào phi thường trở nên nhạy cảm. Bị nam nhân nắm trong tay đùa bỡn một hồi đã không nhịn được tiếp tục tiếp nhận khoái cảm.
Du Cẩm Ngọc hai mắt mê mẩn, biểu cảm lộ ra chút thất thần. Nữ huyệt bị thao tác chuyên nghiệp của nam nhân trêu đùa đã mềm còn mềm hơn.
Rất nhanh liền co giật, bắt đầu không thành thật muốn lên đỉnh.
Du Hàm rất biết nương tay, đợi đúng lúc Du Cẩm Ngọc muốn cao trào thì dứt khoát rút ngón tay ra.
Khoái cảm đang liên tục được truyền đến đột nhiên bị dừng lại khiến não Du Cẩm Ngọ có chút không kịp thích ứng. Còn ngu ngơ nhìn nam nhân mất vài giây.
Vẫn là bị cảm giác hư không trong nữ huyệt kéo tỉnh. Dâm huyệt đang được những ngón tay của nam nhân lấp đầy đột nhiên trở nên hư không khiến nó ngứa ngáy không thôi.
Du Cẩm Ngọc bị cảm giác khó chịu này làm cho trán đổ thêm vài giọt mồ hôi.
"Anh.." thiếu niên hai mắt rưng rưng như muốn khóc, dùng ngón tay nhỏ kéo ống tay áo nam nhân.
"Sao vậy, bảo bối?"
"Tiếp tục đi..." Du Cẩm Ngọc mặt đỏ như gấc. Nghe mấy lời mất mặt do chính mình nói ra này làm thiếu niên xấu hổ đến muốn cắn lưỡi.
"Không phải em bảo muốn về nhà rồi tiếp tục sao?" Du Hàm trở về bộ dạng ôn nhu như thường, cài lại nút áo cho thiếu niên.
Du Cẩm Ngọc bị cảm giác bứt rứt cùng ngứa ngáy trong hoa huyệt làm cho đầu óc mê man.
Nước mắt một giọt lại một giọt chảy ra, ê a nhìn nam nhân nói không nên lời.
Du Hàm thấy cậu khóc đến mơ hồ không thở nổi thì cũng có chút đau lòng. Nhẹ lau đi nước mắt trên mặt cậu. Bàn tay kia lần mò xuống tiếp tục xoa nắn hoa huyệt.
"Làm sao?" nam nhân ôn tồn hỏi, hơi nóng phả vào tai khiến Du Cẩm Ngọc rùng mình.
Cậu ngước cặp mắt hoa đào đẫm nước lên nhìn nam nhân, giọng nói kèm theo tiếng nấc nhỏ. "Anh.. biết mà."
"Anh không biết." Du Hàm ra vẻ thản nhiên nói.
Thiếu niên tức đến hai mắt đỏ bừng, phồng mang trợn mắt nhìn hắn. Nhưng mà sự tức giận cuối cùng cũng bị cảm giác đói khát cùng ngứa ngáy bên trong đánh bật.
"Mau làm em... Bên dưới rất ngứa." Du Cẩm Ngọc hai mắt nhắm chặt vì xấu hổ.
Nữ huyệt được nam nhân sờ nắn nãy giờ lại rất không yên phận chảy ra thêm một bãi nước.
Cuối cùng cũng nghe được đáp án mà mình mong muốn. Nam Nhân thỏa mãn nở nụ cười dành cho kẻ chiến thắng rồi hôn lên má thiếu niên.
Du Hàm như không hề tốn chút sức lực nào, đem tiểu mỹ nhân còn đang nước mắt ngắn nước mắt dài trên bàn đi vào phòng nghỉ trong văn phòng.
Sau khi đặt người lên giường, Du Hàm động tác nhanh lẹ đem y phục trên người cả hai ném xuống đất.
Thiếu niên nhìn cơ thể săn chắc cùng to lớn của hắn mà trong lòng có chút run lên. Nam nhân này vẫn luôn như vậy.
Bề ngoài nho nhã cùng phong thái lịch sự, đứng đắn đó luôn khiến cậu buông lỏng cảnh giác mà quên mất rằng.
Hắn mới thật sự là tên quái vật nguy hiểm nhất trong số bọn họ.
Du Hàm rất nhanh tách hai chân cậu ra. Đặt âm hành đã sớm cương cứng lên trước nữ huyệt cọ cọ vài cái.
Nữ huyệt như tìm được món ăn yêu thích để thỏa mãn cơn đói. Không chút kiên nhẫn mà mấp máy liên tục. Cơ hồ muốn đem toàn bộ âm hành nhét vào càng nhanh càng tốt.
Du Cẩm Ngọc rưng rưng nước mắt nam nhân. Bộ dạng rõ ràng là bị trêu đùa đến không còn kiên trì nữa nhưng lại không dám lên tiếng.
Nam nhân cười một tiếng, cúi sát mặt xuống thì thầm vào tai cậu. "Nhớ kĩ. Em không được phép từ chối anh."
Vừa dứt lời, cũng không quan tâm thiếu niên có nghe kịp hay không. Du Hàm động tác dứt khoát đem âm hành đâm thẳng vào trong.
Một đường đem vách thịt bên trong nữ huyệt tách hẳn ra. Đến khi đụng phải miệng tử cung đóng chặt thì mới dừng lại. Thỏa mãn thở dốc một hơi.
"A a.. " Du Cẩm Ngọc trợn to mắt, kêu lớn không ngừng, bị cảm giác nhồi đầy quen thuộc làm cho sợ hãi.
Cậu rất nhanh liền nhận được hơn chục cái thúc ác liệt từ nam nhân phía trên. Nước mắt vừa ngưng đã bắt đầu chảy xuống.
Mở miệng khó khăn cầu xin nam nhân. "Châm. -.. Chậm một chút! Cầu xin anh.. Không cần nhanh như vậy!.. A.."
Thiếu niên bị thao cho cơ thể không ngừng xóc nảy. Nhiều ngày liên tục ái tình liên miên khiến có thể cậu sớm đã bị thao đến chín rục.
Hoàn toàn tiếp thu được mọi khoái cảm mà nam nhân mang lại. Cũng chính vì vậy mà khiến cậu liên tục muốn cao trào.
Du Hàm được ngâm trong hoa huyệt ướt đẫm, sảng khoái đến mức mọi lỗ chân lông trên người đều muốn nở ra. Coi miệng tử cung của thiếu niên là mục tiêu mà liên tục đánh vào.
"Thoải mái không, bảo bối?" hơi thở nam nhân có chút dồn dập, ánh mắt đỏ ngầu nhìn xuống tiểu mỹ nhân đang ê a rên rỉ dưới háng mình.
Du Cẩm Ngọc gương mặt đẫm lệ, bị thao cho đầu óc trở nên mông lung. Chỉ biết theo bản năng đáp lại lời của nam nhân. "Thoải mái.. A a.... Chậm một chút... Đừng mạnh vậy... mà! Hức!"
Miệng tử cung bị công kích liên hồi đến không chịu nổi. Đành chịu đầu hàng để cho quy đầu to như quả trứng gà của nam nhân chen vào.
Du Cẩm Ngọc bị tốc độ thao điên cuồng của nam nhân làm cho hai mắt trắng dã. Miệng mở lớn liên tục rên rỉ những lời cầu xin vô nghĩa.
Tử cung vừa bị âm hành tẩm quất vài cái đã không chịu nổi mà tước khí đầu hàng. Co giật mạnh một hồi rồi phun ra một bãi nước lớn xối lên đầu âm hành.
Du Hàm bị dâm dịch của thiếu niên ngâm đến nghiện, miệng tử cung liên tục có rút cắn chặt lấy âm hành của nam nhân làm hắn cũng suýt chút nữa bắn ra.
Du Hàm có chút khó chịu vỗ vỗ lên đùi thiếu niên. Thái độ tỏ vẻ không hài lòng khi cuộc vui suýt chút đã bị kết thúc sớm. "Ngọc Nhi, thả lỏng."
Thấy cậu mãi không trả lời, nam nhân cuối cùng cũng nhận ra Du Cẩm Ngọc đã bị thao đến đầu óc mơ hồ. Căn bản không còn nghe thấy hắn nói gì.
Du Hàm híp mắt lại. Cảm giác bị ngó lơ khiến hắn không hài lòng lại càng không hài lòng.
Âm hành dưới sự điều khiển của nam nhân mạnh mẽ lui ra ngoài. Chỉ chừa lại mỗi phần quy đầu bên trong.
Không đợi nữ huyệt kịp nhận ra sự khác thường đã dồn hết sức lực mà đâm mạnh vào. Động tác mạnh đến mức khiến cơ thể thiếu niên nảy lên, trên bụng hình thành một gò đất lớn.
Du Cẩm Ngọc còn đang đắm chìm trong dư vì cao trào đột nhiên bị tấn công mạnh như vậy khiến đại não không kịp phòng bị. Đem mọi chất lỏng còn sót lại bên trong cơ thể tống ra ngoài, cao trào chưa xong lại tiếp tục bị ép cao trào.
"Không... A a.. " Du Cẩm Ngọc sợ hãi khi nhìn thấy hông của nam nhân bắt đầu di chuyển.
Từng cú thúc mạnh không chỉ đánh vào tử cung mà còn đánh thẳng vào tâm trí cậu. Du Cẩm Ngọc như sụp đổ mà khóc thành tiếng. "Buông.. A ư.. Buông em ra! A a a... Em chịu không nổi! Hức... Du Hàm! A a... "
Du Hàm nghe thấy cậu gọi tên mình thì đầu óc cũng có chút thanh tĩnh. Tuy nhiên lực đạo bên dưới vẫn không hề suy giảm.
Lực đạo càng ngày càng mạnh như muốn đánh cho nữ huyệt làm thành bãi nước mà cậu tiết ra.
Khoái cảm liên tục đánh đến làm cho đầu óc của một thiếu niên như Du Cẩm Ngọc không cách nào tiếp nhận nổi. Triệt để sụp đổ mà khóc lớn.
Du Cẩm Ngọc dùng tay chặn lên cơ bụng của nam nhân, hy vọng có thể cản lại một chút sự công kích của hắn. Dùng hết sức lực vặn vẹo eo để thoát ra.
Nữ huyệt vừa đem âm hành của nam nhân nhả ra chưa đến hai cm đã bị bàn tay to lớn của nam nhân giữ chặt eo mà đâm vào lút cán.
Du Cẩm Ngọc vô lực nắm lấy bàn tay đang giữ chặt eo mình. Không ngừng khóc lóc cầu xin nam nhân nhưng đổi lại chỉ là những cú thúc mạnh đến vô tình của hắn.
Tiếng thở dốc của Du Hàm trở nên dồn dập hơn. Hắn lấy đà, bắt đầu đẩy nhanh tốc độ ra vào dâm huyệt của tiểu mỹ nhân. Với tốc độ gần trăm cái trên phút khiến cho cơ thể Du Cẩm Ngọc bị xốc nảy không ngừng. Chỉ biết đáng thương bấu chặt lên cánh tay của nam nhân.
Cú thúc cuối cùng được đánh xuống vào trong tử cung của tiểu mỹ nhân. Du Hàm toàn bộ hạt giống của mình phóng vào.
Tinh dịch tràn ra như lũ khiến cho miệng tử cung nhỏ không cách nào chứa hết, men theo lối mà âm hành đi vào chảy ra ngoài một ít.
Tuy vậy vẫn kịp đem bụng nhỏ của Du Cẩm Ngọc căng phồng lên như mang thai ba tháng.
Du Cẩm Ngọc như học theo bộ dạng của nam nhân, ngọc hành nãy giờ bị bỏ quên cũng cao trào phun ra tinh dịch. Bắn không ít lên cơ bụng săn chắc của Du Hàm.
Nữ huyệt bộ dạng bị chịch đến vô cùng đáng thương. Đỏ bừng cùng sưng vù chỉ biết liên tục chảy nước, còn bị ép buộc ngậm vào côn thịt to hơn cánh tay trẻ em và một đống tinh dịch của hắn.
Du Cẩm Ngọc bộ dạng rõ ràng là còn đang bị khoái cảm từ cuộc hoan ái mãnh liệt vừa rồi dọa đến thất thần.
Đến khi đầu óc đã thanh tịnh, ánh mắt tan rã như nước nãy giờ của cậu dần tụ lại. Đến khi hiện lên tiêu cự thì mới nhìn thẳng vào mặt của nam nhân.
Du Cẩm Ngọc bị ánh nhìn thẳng của nam nhân làm cho ngơ ngác. Cậu lúc này mới nhận ra một sự thật đáng sợ.
Âm hành của nam nhân, từ nãy đến giờ vẫn chưa hề có dấu hiệu mềm xuống.
Trước ánh mắt ngơ ngác của cậu, nam nhân mỉm cười, nụ cười vẫn ôn nhu như lúc chiều. Động tác không chút mất sức đem hai chân cậu gác lên vai.
"Bảo bối. Anh trai chịch em có sướng không? Chúng ta làm thêm lần nữa nhé?"
_____
Lời tác giả:
Công mình thích nhất là Du Hàm nha. Vì anh ấy thích độn vào theo đạo, độn banh lù và đạo tàn bụ 🥰💖
(Lí do ra chap muộn.
Mới mua skin nên đi test :'))