Ngọc Cầm

Chương 33: Những đêm ác mộng [2]




Du Cẩm Ngọc rốt cuộc vẫn bị nụ hôn này làm cho tê liệt. Cậu chưa từng biết Du Hàm lại có một mặt không đứng đắn như thế.

Người đàn ông đè chặt cậu xuống giường như muốn đóng đinh cơ thể cậu trên đó, nụ hôn mãnh liệt, mang theo tình yêu và si mê dạt dào đến mức tràn ra khỏi khóe miệng.

Mỗi một cái chạm, mỗi một cái hôn của hắn đều tham lam muốn để lại dấu vết, để lại ấn ký của riêng hắn, để cho mọi người đều biết Du Cẩm Ngọc là của Du Hàm.

Nụ hôn khiến cậu không thở nổi, mặt mũi đỏ bừng, ướt đẫm cùng nước mắt nóng hổi vừa chảy xuống.

Cậu vung vẫy hai chân, nhưng lại bị Du Hàm khống chế lại, một chân cậu bị hắn gác lên vai, một chân lại bị hắn đè xuống.

Nữ huyệt dâm đãng hoàn toàn lõa lồ, bị nhồi bốn ngón tay thô to đến tủi thân chảy nước dâm ướt nhẹp.

"A a a... Đừng móc nữa." Du Cẩm Ngọc bất lực kêu to, nhưng lại bị ngón tay cào vào điểm dâm đến im bặt, run rẩy đạt đến cao trào.

Bên trong nữ huyệt toàn bộ là nước dâm, ngón tay đút vào mang theo tiếng nước anh ách.

Du Hàm quan sát cậu trong im lặng, như thể muốn ghi nhớ lại tất cả những phản ứng khi cao trào của thiếu niên.

Bốn ngón tay chen chúc trong huyệt đạo nhỏ hẹp, lưu luyến cào móc vài cái rồi mới chịu rút ra.

Nhìn bàn tay thấm đẫm dâm dịch. Du Hàm không chút chê bai, đưa đến bên miệng tinh tế nhấm nháp.

Nhìn thấy cảnh tượng dâm dục như vậy, Du Cẩm Ngọc không những không cảm thấy nhục nhã mà ngược lại dâm huyệt còn hưng phấn co giật vài cái, ép ra một bãi nước dâm.

Du Cẩm Ngọc rốt cuộc không nhìn được nữa, cắn môi quay mặt sang hướng khác thút thít.

Dường như đã làm xong công tác chuẩn bị, Du Hàm đỡ lấy chân cậu về tư thế thích hợp, để nữ huyệt dâm đãng đối diện với hạ bộ sưng phồng của mình.

Du Hàm sớm đã cởi bỏ chiếc áo vest đắt tiền, trên người chỉ còn lại áo sơ mi mở bung hết cúc, lộ ra cơ bụng rõ ràng, hoàn mỹ và quyến rũ của người đàn ông trưởng thành.

Quần tây bị kéo xuống một chút, để lộ ra đỉnh quần lót đăng căng phồng như tòa nhà.

Nam nhân không nhanh không chậm, đưa tay đến giải thoát tính khí đang gào thét của mình. Âm hành thô to, mạch gân no đủ bậc ra, chuẩn xác đánh cái bép lên miệng huyệt non nớt.

Du Hàm không chút gấp gáp, dường như dục vọng đang tra tấn tinh thần mãnh liệt không là gì đối với hắn. Nam nhân nắm lấy âm hành của bản thân, dùng nó cọ xát thân mật với tiểu ngọc hành của Du Cẩm Ngọc.

Cây gậy thịt trắng hồng dễ thương vừa mới lớn hoàn toàn không có đất thể hiện trước côn thịt thô to của nam nhân.

Âm hành vừa gặp đã quen, thân thiết cọ xát lấy ngọc hành của thiếu niên, sau khi trêu đùa chán chê,  liền tiến đến làm quen với tiểu muội muội đang khóc nhè bên dưới.

Quy đầy cọ vào hai mép thịt dày của Du Cẩm Ngọc khiến cậu rùng mình.

Khi thiếu niên nhìn xuống, thấy được khung cảnh anh cả đang dùng âm hành dâm loạn bộ phận dư thừa của mình thì từ thút thít chuyển sang khóc lớn hơn.

Trong miệng đều là âm thanh ê a đáng thương không rõ nghĩa, dường như đã bị á khẩu.

Sau khi âm hành đã tắm mình trong dâm dịch đến sáng bóng, Du Hàm xác định đã bôi trơn đầy đủ, liền cầm lấy gốc dương vật, một phát mạnh mẽ đẩy vào bên trong lối vào non mềm.

Âm hành được thế, một đường đâm xuyên qua vách thịt nhạy cảm mang theo khoái cảm dồn dập khiến người đàn ông không nhịn được hít sâu.

Nhưng dù thế nào thì đây vẫn là lần đầu tiên của thiếu niên, bị ngón tay chơi đùa đến cao trào cũng không thể so được với côn thịt chân chính.

"Ư... Ức! Đau... " Du Cẩm Ngọc nhíu chặt mày, đau đến bật khóc, mồ hôi chảy ra thấm ướt cả trán. Cậu nhìn chằm chằm người đàn ông đã mang đến đau đớn cho mình bằng ánh mắt sụp đổ. Cả cơ thể đều kịch liệt giãy giụa.

Du Hàm liếc mắt thấy ngọc hành của cậu đã rũ xuống, cảm giác được vách thịt bên trong siết chặt kháng cự sảng khoái đến mức hắn muốn đâm vào thật nhanh hơn, mạnh hơn nữa nhưng vẫn là không nỡ.

Đưa tay nắm lấy ngọc hành của thiếu niên, người đàn ông rất có kinh nghiệm giúp cậu sản sinh khoái cảm. Âm hành đâm vào bên trong thì không còn di chuyển nữa, dường như là chừa thời gian cho thiếu niên thích ứng.

Du Cẩm Ngọc từ từ thở đều, tìm được cách thả lỏng để bớt đau đớn, ngọc hành được chăm sóc đến thoải mái, mơ hồ còn chảy ra chút dịch trên đầu.

Thấy cậu đã ổn hơn, Du Hàm lần nữa đi sâu vào hơn, lần này lại động phải một vách ngăn yếu ớt phòng thủ bên trong.

Khóe miệng người đàn ông kính đáo cong lên, bị suy nghĩ quẩn quanh trong đầu làm cho hưng phấn, côn thịt lại lớn hơn một vòng.

Sau đó Du Hàm nắm chặt lấy bắp chân cậu, dùng sức đâm vào, âm hành tàn nhẫn đâm xuyên qua tấm màng yếu ớt.

"A a a..." Du Cẩm Ngọc đau đến chỉ biết kêu sảng, xen lẫn là tiếng nức nở đáng thương, mắt mở trừng lớn, nằm gục trên giường.

Bên dưới chảy ra một ít máu đỏ, Du Hàm tham lam nhìn chằm chằm vào nơi cả hai người kết hợp, chỉ có hắn mới biết hắn đã chờ ngày này bao lâu. Chỉ cần nghĩ đến bản thân cuối cùng cũng có được người trong mộng, cả đầu óc hắn đều lâng lâng như đang mơ.

Nhìn lại trạng thái của cậu để kiểm tra xem thiếu niên có ổn không,  Du Hàm thừa biết cậu đã không còn sức phản kháng, vì vậy chậm rãi tháo cà vạt đang trói tay cậu ra, tránh thiếu niên giãy giụa bị thương.

Tay được thả ra, Du Cẩm Ngọc như tìm được cách trút hết nổi uất hận, tay cậu liên tục đánh lên người Du Hàm, ra sức chất vấn. "Hức! Tại sao?... Tại sao phải đối xử với tôi như vậy?"

Cậu khóc đến cào tim cào phổi, nhưng người đàn ông chỉ mím môi, hoàn toàn không có ý định trả lời.

Ngược lại, Du Cẩm Ngọc vì tự mình động đậy, vô tình di chuyển làm cho âm hành dữ tợn lại đâm vào sâu hơn, ăn đau đến hít một ngụm khí lạnh

Du Hàm mặc kệ cho cậu đánh mắng, dù sao đối với hắn những đòn này chả khác nào đang gãi ngứa. Liếc thấy nữ huyệt đã thích ứng,  người đàn ông nắm lấy chân cậu gác lên cao, bắt đầu chuyển động.

Âm hành bên trong đột nhiên đâm chọc đủ chỗ, Du Cẩm Ngọc vẫn không thể thích ứng, càng nghĩ tới người đang cưỡi trên cơ thể mình là ai thì lại càng đau lòng tuyệt vọng.

"Đừng... A a.. lấy ra đi. Xin anh mà." cậu run rẩy cầu xin người đàn ông.

Du Hàm làm như không nghe thấy, động tác vẫn như cũ ổn định, bên trong dâm huyệt đều là bước, bị ra vào đến phát ra âm thanh bạch bạch cùng tiếng nước ướt át.

Dù là lần đầu nhưng người đàn ông lại rất có thiên phú, hoàn toàn ghi nhớ được hết những điểm nhạy cảm của thiếu niên, dùng âm hành một lượt đâm tới, chín nông một sâu, đâm đến nước dâm chảy dầm dề ra bên ngoài, đem hạ thân cả hai dính nhớp đến cực điểm.

Du Cẩm Ngọc vừa được phá thân không thể chịu được khoái cảm to lớn như thế. Dưới sự đưa đẩy nhiệt tình của người đàn ông chẳng mấy chốc đã cong lưng hét lớn, đỉnh ngọc hành run rẩy bắn ra một ít bạch dịch, nữ huyệt điên cuồng co bóp phun ra nước dâm.

Nữ huyệt khi cao trào siết chặt và ẩm ướt đến mê người. Du Hàm bị ép cho nó sảng khoái cảm thấy cái da đầu đều tê dại.  Suýt thì không nhịn được tước vũ khí đầu hàng.

Mặc dù vách thịt thiếu niên vì lên đỉnh mà phá lệ chật hẹp, nhưng vẫn không thể cản được sự xâm chiếm của người đàn ông. Động tác của hắn dường như không bị ảnh hưởng, vẫn ra vào mạnh bạo bên trong cậu.

Du Cẩm Ngọc còn đan gchìm đắm trong dư vị của việc lên đỉnh.  Dâm huyệt bên dưới vốn đã nhạy cảm nay lại càng nhạy cảm hơn. Vì Du Hàm vẫn giữ nguyên tốc độ thao làm như thế khiến cậu không chịu nổi, bàn tay cào cấu lung tung trên tấm lưng vững chắc của hắn rên khóc ô a không rõ chữ.

"Đừng... Nhanh quá!... a a"

Du Hàm càng nghe tiếng rên của cậu thì càng bị kích thích. Hắn cúi thấp người, dùng sức gập chân của Du Cẩm Ngọc lại sao cho sát với cơ thể cậu.

Nữ huyệt dâm dục vô cùng hiện ra, miệng huyệt xung quanh đều bị háng của người đàn ông dập đến đỏ ửng. Duy chỉ có miệng huyệt là bị côn thịt căng ra đến trắng bệch.

Nhân lúc cậu còn đang mơ mà không hiểu chuyện gì, Du Hàm dồn sức ra vào thật mạnh và nhanh, nước dâm bên trong đều bị hắn khuấy đến lên bọt.

Du Cẩm Ngọc đột nhiên bị đánh úp, nữ huyệt bất lực chịu đựng sự chinh phạt điên cuồng của giống đực, vừa sướng vừa đau khiến cậu sụp đổ khóc lớn. Cánh tay không biết bám vào đâu chỉ có thể cấu chặt vào tay Du Hàm, ý đồ muốn hắn thả chân cậu ra.

Nhưng một chút phản kháng này không tính là gì đối với người đàn ông, Du Hàm vẫn duy trì tốc độ đâm thọc đáng sợ.

Chỉ có điều đáng tiếc là nữ huyệt của thiếu niên thật sự còn nhỏ và nông . Bên trong không cách nào đựng được hết côn thịt to dài của Du Hàm, khiến hắn chỉ đành ủy khuất để một đoạn còn lưu lại bên ngoài, cũng vì vậy mà khoái cảm có chút khuyết vắng.

Trong lúc đang mãi mê suy nghĩ về vấn đề này, âm hành bên trong đột nhiên chạm đến một địa phương bí ẩn chưa từng được khám phá.

Ngay khoảnh khắc Du Cẩm Ngọc bị âm hành đâm đến, cả người cậu đều run rẩy phản ứng, đến cả đầu ngón chân cũng co quắp lại, mắt trừng lớn, cứ như vậy trực tiếp đi đến cao trào.

Du Hàm có chút bất ngờ vì phản ứng lớn này của cậu, không đợi thiếu niên hồi phụ xong, hắn chuẩn xác hết lần này đến lần khác cọ vào nên bí ẩn đó.

Nơi đó giống như một cái miệng nhỏ nhắn, mỗi lần âm hành của nam nhân lướt qua đều tinh tế hôn mút lên quy đầu của nó, khiến Du Hàm sảng khoái đến tê dại. Sau nửa phút đâm chọc thăm dò, Du Hàm cuối cùng cũng xác định được đó là miệng tử cung của thiếu niên.

Khỏi phải nói, tâm tình người đàn ông hưng phấn đến mức muốn bay lên mây. Hắn chưa từng nghĩ bộ phận này của Du Cẩm Ngọc lại phát triển đầy đủ tới vậy. Thậm chí đến cả miệng tử cung cũng đã có ở đây.

Vậy liệu cậu có thể mang thai được không?

Du Hàm tự mình bị suy nghĩ này làm cho kinh hỉ, trong đầu hắn bắt đầu tưởng tượng ra bộ dạng thiếu niên bước đi với chiếc bụng lớn chứa con của hắn. Càng nghĩ hắn lại càng hưng phấn hơn nữa, cộng thêm việc đầu óc bị rượu và thuốc kích thích càng khiến hắn trở nên mạnh bạo hơn.

Mọi cú thúc của hắn đều trở nên sâu hơn và mạnh hơn, thật sự mang theo ý niệm muốn đâm xuyên bụng của Du Cẩm Ngọc, muốn nhét toàn bộ âm hành của mình vào và đút tinh cho tử cung của cậu, để cậu thực sự hoài thai đứa con của hắn.

Thiếu niên đương nhiên không thể chịu đựng được cường độ thao điên cuồng như vậy. Giống như sụp đổ mà khóc lớn đưa tay đến ôm lấy bụng của chính mình, "Ô a... sâu quá, bụng sắp vỡ rồi... Hức ha..."

Du Hàm lại không có ý định buông tha cho cậu vẫn ở đó mà điên cuồng ra vào trong nữ huyệt của thiếu niên, nước sốt từ nơi hai người kết hợp đều bị đánh đến sủi bọt, số nhiều còn văng cả ra ngoài.

"Từ từ... nhanh quá rồi, a a a. Chậm lại... A ha... chịu không nổi..." Du Cẩm Ngọc vẫn kêu khóc cầu xin, cả người đều bị thao cho không ngừng chao đảo. Nếu không phải sớm được người đàn ông ôm lại thì chỉ sợ đã bị thao đến bay đi.

Du Hàm vẫn như cũ im lặng, toàn tâm toàn ý đâm vào địa phương sâu nhất, quyết tâm muốn đánh đổ hàng phòng thủ cuối cùng của thiếu niên. Miệng tử cung non mềm yếu ớt làm sao có thể chịu đựng được đâm chọc ác liệt như vậy  chẳng mấy chốc đã buông vũ khí đầu hàng.

Ngay lúc Du Cẩm Ngọc bị chịch đến cao trào, Du Hàm thừa cơ hội lúc tử cung của cậu hơi mở hé ra để phun nước dâm thì liền dùng âm hành đâm mạnh vào.

Tử cung rốt cuộc cũng không thể chống đỡ được sự xâm chiếm của hắn. Ngay lúc âm hành thật sự đâm vào, Du Cẩm Ngọc có ảo giác bụng mình thật sự bị đâm thủng.

Thiếu niên đáng thương ôm bụng khóc , lại vì sờ được cái bụng nhỏ nhô cao do bị nhồi đầy thì càng sợ hãi khóc lớn hơn , "Ô a a, hức! Hỏng rồi, quá kỳ quái... Chịu không nổi nữa..."

Du Hàm bị kẹp chặt đến không thể nhúc nhích, âm hành rốt cuộc cũng đã có thể đâm sâu đến tận gốc. Tử cung của cậu thật sự quá ấm áp, nước dâm bên trong bao quanh như muốn hòa tan cả côn thịt Du Hàm, lại như càng không nỡ quà quấn quýt hầu hạ hắn.

Du Hàm khó khăn nhíu mày, nhìn phản ứng của thiếu niên.

Du Cẩm Ngọc vẫn chưa khóc xong, cậu ôm chặt lấy bụng mình, khóc đến cơ hồ không thở nổi, trong miệng đều là lời chất vấn, "Tại sao...? Tại sao phải đối xử với tôi như vậy? A hức! Không phải đều nói, tôi là em trai của anh sao?"

Cậu mở đôi mắt ướt nhèm ra nhìn Du Hàm, nắm lấy cánh tay hắn, "Cầu xin anh... tha cho em đi có được không?"

Du Hàm đều không phản ứng, trong không gian chỉ còn tiếng mưa rơi sấm chớp bên ngoài, cùng tiếng nấc đáng thương của Du Cẩm Ngọc.

Mãi lúc sau hắn mới cúi xuống gần với Du Cẩm Ngọc, mãnh liệt mà đặt lên môi cậu một nụ hôn. Đến khi đầu lưỡi cùng cánh môi đều bị mút đến tê rần, Du Hàm mới buông tha cho cậu.

Trước những giọt nước trực chờ rơi trong đôi mắt thiếu niên, hắn nói "Anh yêu em."

Âm hành bên trong lại lần nữa đâm sâu vào.

Du Cẩm Ngọc tuyệt vọng đến đến không thể phát ra tiếng, đến khi côn thịt đỉnh sâu vào tao tâm bên trong mới không nhịn được mà rên rỉ. Sau đó là loạt âm thanh không thể dừng lại.

Người anh trai mà cậu ngày đêm kính trọng, cứ như vậy nâng chân cậu lên thật cao, âm hành liên tục ra vào, như muốn chịch mở cả hoa huyệt của cậu. Sau hơn trăm cái đưa đẩy ác liệt, cuối cùng người anh ấy cũng bắn vào tử cung em trai mình dòng tinh dịch nóng hổi đầu tiên.

Khi người đàn ông rút ra, Du Cẩm Ngọc như thật sự chết tâm, thê lương khóc thật thảm thiết, ngọc hành ra quá nhiều cũng dần rũ xuống, nữ huyệt đều bị chịch đến không kịp khép lại điên cuồng chảy ra dâm dịch cùng tinh trùng sền sệt, mang theo chút ít tơ máu còn sót lại, dâm dật đến cực điểm.

Du Cẩm Ngọc còn nghĩ bản thân đã được buông tha, xem đây như cơn ác mộng mà nhắm mắt thì cơ thể đột nhiên bị lật lại, cậu khó khăn quay đầu nhìn nam nhân như không thể tin được.

Du Hàm đem âm hành vừa mới trút ra một lần nhưng vẫn còn khí thế bừng bừng, lần nữa tách mở nữ huyệt ướt nhẹp của thiếu niên ra mà đâm vào.

Du Cẩm Ngọc không biết mình bị làm đến lần thứ bao nhiêu, cứ mỗi khi cậu ngất xỉu rồi tỉnh dậy, phát hiện bản thân vẫn điên cuồng bị gian dâm, nước mắt tựa như đã khô cạn lại lần nữa rơi xuống.

Tử cung hết lần này đến lần khác bị ép ăn tinh dịch nam nhân bắn ra, đến khi bụng thật sự không chứa nổi nữa, căng phồng lên như mang thai ba bốn tháng. Du Cẩm Ngọc không thể nhịn được nữa khóc lớn kêu đau, điên cuồng vặn vẹo cơ thể.

Du Hàm lúc này mới sực tỉnh, sau khi bắn xong thì rút ra, tinh dịch theo động tác của hắn ồ ạt chảy ra ngoài. Nhưng Du Hàm lại cảm thấy tốc độ này chưa đủ, âm hành bị cảnh tượng dâm dật này hun đến cứng phát đau.

Vì vậy liền đem haingón tay vào trong liên tục bới móc, moi ra toàn bộ tinh dịch bên trong.

Du Cẩm Ngọc không cách nào tiếp nhận được, vừa khóc lóc vừa van xin, "Không được... A a, quá nhiều, đừng dùng ngón tay. Hức! A... Chịu không nổi nữa..."

Dù có cầu xin thế nào thì đều không có tác dụng, nữ huyệt mềm mại sớm đã bị chịch đến đỏ ửng cùng nóng hổi, không cách nào khép lại được. Bên trong đều bị làm đến sắp tan ra, ngón tay không ngừng luân động bên trong.

Cuối cùng không biết Du Hàm nghĩ gì, đột nhiên cắm thêm hai ngón nữa vào, bốn ngón tay thay đổi bản chất điên cuồng móc huyệt, Du Cẩm Ngọc kêu khóc đến khàn cả giọng. Ngọc hành sau nhiều lần cao trào đã không còn phun được gì, nữ huyệt cũng giống như bị ép cho cạn nước.

Đúng lúc cậu nghĩ mình không thể ra nữa thì chất lỏng cuối cùng trong cơ thể cũng không thể kiềm lại được mà chảy ra ngoài.

Ngọc hành trắng hồng bị sử dụng nhiều đến ửng đỏ, trên đỉnh bất lực phun ra thứ chất lỏng màu vàng nhạt.

Du Cẩm Ngọc nhục nhã đến bật khóc, Du Hàm lại như si mê đến chết khung cảnh dâm loạn này. Ngón tay rút ra, mặc kệ thiếu niên đang bài tiết,  lần nữa đem âm hành chen vào trong nữ huyệt của cậu.

_____

(Đọc truyện ở wattpad @ti_not_ti để ủng hộ mình nhé 💖✨, vì đã có nơi ăn cắp truyện của tui mất zùi 😢)

Lời tác giả :

Đã cố để nó không quá tục :D