Ngoảnh Lại Chỉ Có Anh

Chương 27: Cắm trại mùa xuân: cơn mưa xuân




Dự báo thời tiết cho biết tối nay trời sẽ có khả năng có mưa, một cơn mưa xuân sắp lại xảy ra, để không bị ảnh hưởng bởi thời tiết clb quyết định đẩy nhanh tiện độ của các hoạt động nên một số trò chơi sẽ được tổ chức vào buổi tối lại bị hủy thay vào đó là các hoạt động tự túc của các lớp và các clb khác, Chính vì vậy các thành viên của clb sách được lại được rảnh thêm một chút trước khi buổi nhổ lều trại diễn ra vào ngày mai.

Hoạt động cuối cùng buổi tối ngày hôm nay chính là khiêu vũ và hoạt động là dành cho tất cả mọi người bao gồm cả các thành viên của clb, ban đầu không có ai có hứng thú đi nhưng vì một số hoạt động đã bị hủy nên các thành viên lại vô cùng hào hứng. Bởi đây không chỉ là một hoạt động ngoài khóa đơn giản mà nó chính là cơ hội để các cặp đôi thể hiện tình cảm hoặc tìm một nửa cho mình, nghe nói có rất nhiều anh chị thành vợ thành chồng với nhau thông qua buổi hội này. Ngay từ đầu, Tôn Dung đã rất muốn tham gia nó,nên cô đã chuẩn bị một bộ lễ phục vô cùng rực rỡ và đẹp đẽ và quý phái và đương nhiên cô rất mong người bắt cặp với cô hôm nay là Thiên Nam.

Thiên Nam cũng đang rất bận rộn cho việc chuẩn bị quần áo nhưng không phải là đến buổi khiêu vũ mà là buổi hẹn riêng của hai người. Vì ý tưởng mới nảy ra trong đầu với lại ban đầu cũng không tính tham gia buổi khiêu vũ nên anh không hề một bộ quần áo chỉnh tề nào nên đành phải mặt dày mượn đỡ của Tấn Nam. Áo quần tươm tất, tóc tai gọn gàng, Thiên Nam phấn khởi đi về hướng khu trò chơi trẻ em. Lại tình cờ làm sao, khi anh đang rẽ vào hướng khu trò chơi thì bị Tôn Dung bắt gặp, cô cứ tưởng anh đi nhầm hướng nên lại định chạy lại gọi nhưng khi chứng kiến khung cảnh đã được anh chuẩn bị từ ngày hôm qua của Thiên Nam, cô dừng lại và chờ đợi,,

Đúng 8h 29', Bạch Lan có mặt tại chỗ hẹn, trái ngược với sự chuẩn bị kĩ lưỡng của Thiên Nam, Bạch Lan chỉ mặc một chiếc đầm tráng đơn giản, tóc xõa hai bên cùng đôi giày cao gót mà cô thường mang. Bạch Lan chầm chầm bước về phía của Thiên Nam đang đứng, cô ngước nhìn xung quanh như đang chiêm ngưỡng sự chuẩn bị của Thiên Nam: nào là bong bóng, nào là con đường được rải những cánh hoa hồng... Tuy đơn giản nhưng vô cùng đẹp đẽ.

- Tuy không nguy nga nhưng đó là công sức của anh cả một buổi tối đó!

Thiên Nam vừa nói vừa tiến lại gần chỗ Bạch Lan, cảm thấy được điều đó Bạch Lan khẽ lùi bước chân của mình vừa nói:

- Vậy anh hẹn em ra đây để khoa về nó sao?

-à không ! Anh có một câu nói muốn nói với em. Bạch lan,.anh..

-để em nói trước, em cũng có chuyện muốn nói với anh!

- để anh nói trước được không? Bạch Lan, anh thích em!

-chúng ta chỉ có thể làm bạn



hai người đồng thanh nói rõ. Hai câu nói vừa nói xong, vẻ mặt của hai người đều trở nên lạnh ngắt, không từ lạnh ngắt chỉ có thể dành cho Thiên Nam còn Bạch Lan vẫn là sự bình thản, Thiên Nam đành hỏi ngược lại:

-em vừa nói là

-phải ! em nói chúng ta chỉ có thể là bạn, một tình bạn thuần túy. Em xin lỗi nhưng hiện tại đối với em mà nói tình cảm nam nữ thật sự không có bất cứ ý nghĩa gì, thậm chí nó còn mang lại đau khổ cho chúng ta. Do đó tốt hơn hết chúng ta chỉ có thể làm bạn với nhau mà thôi. Cho nên cứ coi như là việc ngày nay chưa từng xảy ra..

-Em có thể nhưng anh thì không, anh biết em chịu rất nhiều tổn thương trong tình cảm nhưng anh là thật lòng với em, cho nên em có thể..

-em xin lỗi. Nhưng thực sự là không thể. em xin lỗi....

Vừa nói, cô vừa ngoảnh mặt xoay đi, nhưng một bàn tay vừa lạnh vừa nóng cằm chặc lấy tay cô, nói:

-em có biết để có dũng cảm này, anh đã chuẩn bị rất rất lâu không..

-chúng ta chỉ vừa mới quen biết nhau, cho nên em nghĩ cơn đau này sẽ nhanh chóng lành thôi..

Bạch Lan kéo tay bước vội ra khỏi khu trò chơi của trẻ

Chỉ còn một mình Thiên Nam đứng đó, một mình anh đứng lẩm bẩm: mới vừa quen biết, hừ,.. , đó chỉ là em thôi! còn tôi đã từ rất rất rất lâu về trước rồi kìa..

cơn mưa xuân đỗ xuống, nó thấm đẫm bộ âu phục của Thiên Nam.Nhưng anh không hề có ý định cựa quậy, anh vẫn cứ đứng đó vẻ mặt hờ hững, anh nhrj nhàng đưa tay hững lâyd những giọt mưa xuân, cười thầm: em nói đúng, trong cơn mưa ngoài hạnh phúc còn có cả những nỗi đau....