Ngoài Vùng Kiểm Soát

Ngoài Vùng Kiểm Soát - Chương 59: Người Phụ Nữ Phúc Hậu





Doãn Niệm vội đặt di động xuống, trước mắt phủ một tầng nước mỏng khiến cô không thể nhìn rõ được mọi thứ xung quanh, từ nay trở đi anh và cô đã thực sự chấm dứt.


Tốt rồi, bây giờ cô không phải mắc kẹt giữa anh và Giản Thanh Hải nữa, hận thù giữa bọn họ cứ để họ tự giải quyết với nhau!


Mấy ngày trôi qua, đúng như mong muốn của Doãn Niệm, Cố Thịnh Nam không hề gọi điện cũng như đến trường tìm cô, cuộc sống của cô dần trở lại bình thường.


Sau khi đi học về, cô sẽ sang phòng của Giản Tiêu Niên để ôn bài với cô ta, mặc dù chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi nhưng cô ta đã có một bước tiến rất lớn, điểm số trên lớp cũng được cải thiện đáng kể.


Đến khi cả hai bước vào kỳ thi tốt nghiệp, Doãn Niệm cảm thấy giữa hai người đã không còn một khoảng cách nào, hiện tại cô ta và cô là bạn bè của nhau, thậm chí rất thân!


“Doãn Niệm à, tôi đỗ đại học rồi.





“Tôi cũng đỗ thủ khoa rồi.





Đạt được thành quả mà mình mong ước, cả hai hạnh phúc ôm chầm lấy đối phương, khóc đến sướt mướt.


Giản Thanh Hải nghe được tin vui này cũng tất bật đi thực hiện lời hứa lúc trước của mình, đó là sắm cho mỗi cô công chúa nhỏ một chiếc xe hơi thật đẹp.


Sau khi vượt qua cuộc thi lái xe, hai người đã có thể tự mình lái xe ra ngoài chơi.


Hôm nay là ngày Lăng Hạo lên máy bay để sang Mỹ du học, Doãn Niệm và Giản Tiêu Niên đều là bạn của cậu ta đương nhiên phải đến sân bay để nói lời tạm biệt.



Thời gian hai tháng vừa qua đã có nhiều sự thay đổi mà chính người trong cuộc cũng cảm thấy rất khó tin.


“Lăng Hạo, cậu sang đó nhớ phải giữ sức khoẻ, đặc biệt là không được quên chị em tôi có biết chưa?” Giản Tiêu Niên ôm Lăng Hạo cuối, đôi mắt có chút long lanh khiến cả ba đều xúc động.


“Biết rồi, tôi hứa sẽ gọi điện cho chị em cậu mỗi ngày, gọi đến khi hai người chán thì thôi.





Doãn Niệm khẽ vỗ vỗ vai cậu ta, mỉm cười nói: “Tạm biệt nhé, bác sĩ tương lai.








Trên đường từ sân bay trở về nhà, Giản Tiêu Niên cứ luôn miệng than đói, Doãn Niệm thấy vậy cho xe tấp xe vào một cửa hàng bán thức ăn nhanh.


Trong lúc đợi cô ta, Doãn Niệm vô tình nhìn sang khu trung tâm mua sắm ở phía đối diện, gần đây trên tivi có đưa tin về một khu trung tâm mua sắm lớn chuẩn bị khai trương, cái mà cô đang thấy có lẽ là nó rồi.


Công trình này quả thực rất có triển vọng!


Doãn Niệm nhìn một cách tổng thể khu trung tâm mua sắm, tính hiếu kỳ trong cô đột nhiên nổi lên.


Khi Giản Tiêu Niên vừa quay lại, cô không nói một tiếng nào mà lái xe tiến thẳng vào tầng hầm của khu trung tâm mua sắm.


“Đừng nói với tôi chị muốn săn đồ giảm giá nha!” Giản Tiêu Niên ôm theo túi khoai tây cùng cô bước vào thang máy, bộ dáng cực kỳ thoải mái.


Cửa thang máy từ từ khép lại, Doãn Niệm cũng chậm rãi đáp lại lời cô ta: “Muốn vào trong khám phá một chút thôi, hơn nữa chúng ta cũng sắp bước vào cánh cửa đại học, tiện thể đi mua ít đồ dùng cần thiết.





Giản Tiêu Niên khẽ gật gù: “Cũng đúng.





Hai người rất nhanh đã đi đến tầng trệt của trung tâm, thiết kế xa hoa cũng như bầu không khí đặc biệt nhộn nhịp của nơi này khiến cả hai như được mở mang tầm mắt.


“Ôi, đẹp thật đó chị!”


“Ừ.


Đẹp thật!”


“Chúng ta lên tầng trên xem sao?”


Giản Tiêu Niên phấn khích kéo cô đến tầng hai, đi giáp một vòng, cô ta tiếp tục kéo cô đến tầng ba, trên tầng ba, tầng bốn rồi nán lại thật lâu ở tầng năm để ăn một bữa thật no nê.


“Món ăn ở đây cũng không tồi.





Bước ra khỏi cửa hàng đồ nướng, Giản Tiêu Niên thoả mãn xoa xoa bụng, còn Doãn Niệm thì dán mắt vào màn hình điện thoại.


Vừa rồi, cô dường như đã bỏ lỡ một cuộc gọi.


Dãy số này có chút quen thuộc nhưng hiện tại cô lại không nhớ ra được.


Giản Tiêu Niên thấy cô đang lẩm bẩm gì đó thì cất giọng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”


Đúng lúc này, đối phương gọi lại cho cô.


Doãn Niệm khẽ xua tay ý bảo không có gì với Giản Tiêu Niên rồi trả lời điện thoại.


“Alo?”


“Doãn Niệm, lâu rồi không gặp, vẫn còn nhớ anh chứ?” Giọng nói người đàn ông vang lên, Doãn Niệm liền đoán được thân phận của đối phương.


“Nhớ.


” Anh là Cố Lãng Siêu, anh trai của cô!


“Anh đang đứng phía sau em!”


Nghe vậy, Doãn Niệm lập tức ngoảnh đầu lại, thì thấy Cố Lãng Siêu đang đứng cạnh một người phụ nữ đã có tuổi, khuôn mặt của bà trông rất phúc hậu nhưng có phần hơi xanh xao.


Người phụ nữ nở nụ cười hiền từ với cô, tại sao chứ? Tại sao bà lại cười với cô?.