Ngoại Tình Ngọt Ngào

Chương 37: Là ngốc thật hay giả ngốc




Tôi khẽ nhíu mày, chột dạ đi sang một bên khác nghe điện thoại để không phải nhìn thấy anh.

Hạng Chương còn nói là hắn được thăng chức rồi, nên tôi không cần phải cố gắng như vậy, tôi cũng chỉ ấp úng nói hai câu rồi lấy cớ phải đi gặp khách hàng để tắt điện thoại.

Tôi quay người lại, Cố Thanh Thiên vẫn đang đứng ở đó, tựa vào khung cửa và lạnh lùng nhìn tôi.

Tôi có chút xấu hổ, khẽ gọi anh một câu: “Cố tổng, có chuyện gì sao?”

Cố Thanh Thiên nói thẳng: “Lúc nãy Nhạc Long vừa gọi điện, nói muốn mời chúng ta ăn cơm trưa.”

Tôi có chút sửng sốt, sau đó lại mừng rỡ: “Nhạc tổng dự định sẽ ký hợp đồng sao?”

Anh ta nhìn tôi, giống như cười mà lại không cười: “Đồng Kha Kha, cô là ngốc thật hay là giả ngốc vậy?”

“Anh có ý gì?” Tôi bực tức nhìn về phía anh.

“Không có ý gì cả, nếu cô muốn đi thì đi.” Anh bĩu môi: “Vẫn là căn phòng ngày hôm qua ở khách sạn Hoàng Phương, hắn hẹn chúng ta mười hai giờ gặp ở đó.”

Anh nói xong liền xoay người đi vào trong thư phòng, tôi đứng một lúc thì cũng hiểu được ý tứ của Cố Thanh Thiên.

Thế nhưng sao có thể như vậy được? Kiểu phụ nữ nào mà Nhạc Long chưa từng gặp, thì sao có thể coi trọng tôi? Đừng có đùa, tôi đã làm ở bộ phận này hơn một năm rồi, có thấy ai có ý đồ với tôi không? Nhạc Long cũng không phải là bị mù.

Vì để đề phòng có việc xảy ra, tôi liền gọi điện cho một vị giám đốc dưới trướng của Nhạc Long mà tôi đã gặp lần trước, sao đó dò thám vụ ký hợp đồng thì thấy hắn ta nói Nhạc tổng của bọn họ vẫn luôn hướng về phía chúng tôi, nhưng bọn họ vẫn chưa chọn được phương án cuối cùng.

Tôi lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Hôm nay hẹn tôi ăn trưa chắc là vì muốn ép giá đây mà?

Tôi lập tức tiến vào trạng thái chuẩn bị kháng chiến, lấy tài liệu và máy tính ra để kiểm tra xem hợp đồng sơ bộ có chỗ nào cần phải sửa chữa không.

Bởi vì thời gian có phần cấp bách nên cho dù tôi còn chưa chuẩn bị xong thì đã hơn mười một giờ.

Tôi vội vàng gõ cửa thư phòng: “Cố tổng! Cố tổng, đã đến giờ rồi, chúng ta nên xuất phát thôi.”

Cố Thanh Thiên mở cửa: “Tôi chưa nói là tôi sẽ đi.”

“A?” Tôi sửng sốt: “Cố tổng, nếu như vậy thì không được đâu?”

“Hắn ta vốn là chỉ muốn mời cô, nên nếu cô muốn đi thì cứ đi.” Cố Thanh Thiên nói xong liền chuẩn bị đóng cửa lại.

Tôi vội vàng chặn cửa lại: “Cố tổng, nhất định là Nhạc tổng nể mặt anh nên mới mời cả em, có thể là trưa nay chúng ta sẽ ký được hợp đồng, em mới vừa gọi điện hỏi thăm người của bên kia, bọn họ nói là Nhạc tổng đã từng nói việc này với bọn họ.”

Thấy anh vẫn tỏ vẻ không tin thì tôi không thể làm gì khác mà nói tiếp: “Cố tổng, tính cả lần trước đi với đồng nghiệp thì đây đã là lần thứ ba rồi, rốt cuộc cũng có chút manh mối, anh hãy giúp em đi mà...”

Rõ ràng anh mới là ông chủ của công ty, còn tôi chỉ làm nhân viên, đã giúp anh ký được hợp đồng mà vẫn còn phải cầu xin đối phương, ngẫm lại thì tôi cũng cảm thấy vi diệu thật.

Chỉ có thể nói là ông chủ lớn như người ta không thiếu chút tiền như vậy, còn tôi thì lại thiếu khoản hoa hồng kia.

Tôi phải khuyên can mãi mới thuyết phục được Cố Thanh Thiên.

Khi đến khách sạn Hoàng Phương thì đã quá mười hai giờ, chúng tôi đã đến muộn.

Vừa vào cửa tôi liền lên tiếng xin lỗi Nhạc Long: “Nhạc tổng, thành thật xin lỗi, thành thật xin lỗi, chúng tôi đến muộn rồi.”

Nhạc Long khẽ nhíu mày nhìn tôi: “Tiểu Đồng à, gu quần áo của cô đúng là có vấn đề mà.”

“Dạ, vẫn ổn mà?” Tôi cười hai tiếng: “Nhạc tổng, anh gọi thức ăn chưa? Nếu như anh chưa gọi thì để tôi đi gọi món, anh còn muốn uống gì không? Rượu vang hay là rượu trắng?”

“Tùy tiện.” Nhạc Long khẽ phất tay.

Tôi lập tức ra ngoài nghiên cứu với nhân viên ở đây xem nên gọi món nào, sau đó lại đi chọn một bình rượu ngon, lúc quay về, khi tôi định mở cửa thì nghe thấy giọng nói của Cố Thanh Thiên, những lời của anh làm cho tôi từ bỏ việc mở cửa và đứng ở cửa để nghe lén.

“Nhạc tổng, tôi đến đây là để làm ăn chứ không phải là đến bán người.”

“Anh cũng nói đó chỉ là một nhân viên quèn dưới chướng của anh đó thôi, kỳ thực thì khuôn mặt cũng không có gì đặc sắc nhưng mà dáng người của cô ta thì cả tôi và anh đều thấy rồi, chỉ cần anh để cô ta đi theo tôi trong hai tuần, thì tôi sẽ tăng giá gấp đôi.”