Nghiệt Duyên: Hạnh Phúc Không Trọn Vẹn!

Chương 54: Rạp phim




Mười lăm phút sau Jay không còn khóc nữa mà chỉ còn vương lại một số tiếng nấc nhẹ, thi thoảng vang lên.

- Anh đỡ em.

Tử Dật ôm eo giúp Jay đứng dậy, chỉnh áo cho cô, rồi bao trọn lấy bàn tay nhỏ nhắn, run rẩy ấy mà kéo đi.

Di chuyển được một đoạn thì tự dưng Jay ngừng lại, đứng lặng im không rõ lý do.

Cô níu lấy vạt áo anh như muốn nói gì đó, nhưng cứ ngập ngừng rồi giấu nhẹm đi cho đến khi anh cất tiếng hỏi.

- Em làm sao thế? Không khỏe ở đâu à?

Jay ậm ừ trả lời:

- Chúng ta sẽ đi đâu? Em không muốn về nhà.

Anh thở hắt, bắt chập lấy đôi vai mảnh khảnh, kiên nhẫn đáp:

- Bây giờ còn khá sớm, anh muốn đưa em đi chơi rồi sau đó mới đến công ty.

Dừng một lát, anh lại hỏi:

- Không phải hôm trước em đòi anh dẫn đi xem phim à?

Tử Dật bất thình lình cúi sát, trên môi còn mang theo một nụ cười hết sức gian tà, lưu manh đỉnh điểm, khiến cô gái giật mình vội né tránh.

- Không cần gần như thế.

Jay sợ hãi lùi một bước, Tử Dật lại tiến đến một bước, đến khi phía sau lưng chỉ còn là vách tường vô tri, không còn đường trốn thì Jay gượng gạo chống tay lên ngực anh kéo dài khoảng cách.

- Em còn lưỡng lự là anh đổi ý đấy nhé!

- Không… không mà.

Từ rụt rè như con mồi trước miệng sói xám liền chuyển sang trạng thái chủ động. Jay nhảy cẩn lên choàng lấy cổ Tử Dật, biết tỏng anh sẽ không nỡ ác độc như vậy nhưng vẫn nũng na nũng nịu hùa theo.

- Không còn sớm nữa, chúng ta đi thôi.

Hai con người ấy vờn nhau thêm đôi chút thì anh đưa cô về xe, mở cốp lấy áo sơ mi còn mới của mình cho Jay thay vào.

- Xong rồi, em mặc cái này trông cũng không tệ lắm.

Chẳng lâu sau Jay trở lại, cô đứng bên cạnh đợi chờ Tử Dật trao đổi với trợ lý của mình.

- Đỗ xe vào hầm rồi bắt taxi đến công ty trước đi, không cần phải đợi tôi.

Tử Dật lấy ra một xấp tiền mặt nhét vào tay Mạnh Phi, đuổi khéo anh ta đi ra nơi khác.

- Khốn khiếp, thật là nhẫn tâm mà.

- Tôi cũng muốn đi chơi chứ bộ.

Mạnh Phi nhìn vào những tờ đô la mà mồm co giật, bức bối vì bị đối xử như một công cụ, anh ta bức bối nhìn đôi nam nữ ấy rời đi nhưng không thể làm gì ngoài những lời chửi rủa liên tục được phát ra.

[…]

Nửa tiếng sau.



" Ưm… a… nhẹ thôi. "

- Trời ơi, cái gì vậy nè.

- Anh không được xem.

Bên trong rạp chiếu phim tối om, Jay đỏ mặt che mắt khi trước màn ảnh rộng đang chiếu lên khung cảnh giường chiếu mặn mà của một đôi nam nữ.

Nhưng không những chỉ che cho mỗi bản thân, Jay còn bao đồng che hộ cho người đàn ông bên cạnh. Tất cả cùng chỉ vì hai chữ ghen tuông.

Cũng tại bộ phim mà anh và cô đang theo dõi là phim tình cảm xã hội đen, rất khó tránh khỏi những cảnh quay nhạy cảm.

Nhưng trình độ quay phim của đoàn rất cao siêu, thoát ẩn thoát hiện, vừa bạo vừa kín. Đủ để làm những gã đàn ông không vững tâm dậy sóng, nhưng không để lộ ra những phần nhạy cảm của các diễn viên.

- Anh không hứng thú.

Ấy vậy mà Tử Dật lại cả gan kéo lấy tay cô, đặt lên phần đũng quần để chứng minh cho tất cả.

Nơi ấy quả thật vẫn im lìm, không một chút rục rịch dù trước mắt là cơ thể nóng bỏng của nữ siêu sao nổi tiếng, vạn người say mê.

- Cái tên này, biến thái.

Jay đánh yêu, trong lòng phái muốn chết khi mình sở hữu một anh người yêu mẫu mực như thế này nhưng ngoài mặt vẫn đanh đá, làm bộ làm tịch không màng quan tâm.

- Yên tâm rồi chứ?

- Con chim này chỉ “yêu” mỗi em.

Tử Dật ghé sát tai cô gái, liên tục thì thầm những lời lẽ không lành mạnh.

Hay vậy, Jay như có tật giật mình. Cô hoảng hốt nhìn trái nhìn phải, sau đó bịt chặt miệng anh, cấm khẩu.

- Ăn nói xà lơ! Mau nín cho em. Đây là nơi công cộng đó anh già.

- Haizz…

Bị chê quá tuổi, Tử Dật làm ra bộ dạng bất cần đời. Anh thở dài nhìn vô định vào một điểm trong không gian than thở.

- Đúng, anh già rồi, già thật rồi…

- Không, ý em là…

Jay bối rối chen ngang, nhưng Tử Dật vẫn tiếp tục nói:

- Nên chỉ có thể khiến em ngoan ngoãn ở trên giường mà thôi.

- Cái gã này, chơi một mình luôn đi.

Jay tức giận đến tím người, máu dồn đến tận não. Suýt tí nữa thôi thì cô đã bị dáng vẻ đáng thương vô số tội của anh ta lừa gạt, thậm chí rằng khi nãy cô còn có ý định ngỏ lời giải thích cũng vì sợ Tử Dật để bụng, rồi buồn trong lòng.

Nhưng cô sai rồi, gã đàn ông này vẫn chứng nào tật đó. Chưa bao giờ từ bỏ ý định muốn trêu ghẹo cô.

- Xê em ra đi.

Phân cảnh mười tám cộng cũng vừa kết thúc, Jay tiếp tục chăm chú vào màn hình xem phim. Giận hờn, khoanh tay trước ngực xua đuổi không cho anh đụng chạm. Còn cẩn trọng nhích mông ra xa anh một đoạn.

Và rồi trong lúc không ai để ý, tên đàn ông bụng phệ, râu ria mép ngồi phía sau chầm chậm xáp đến tiếp cận cô gái nhỏ.

- Con gái thơm quá.



Khoảng cách vừa đủ, hắn ta hít hà hương thơm tinh khiết từ cô tỏa ra, âm thầm thỏa mãn với suy nghĩ biến thái của mình.

- Ba ba đến đây.

Ngửi thôi vẫn chưa đủ, gã còn muốn hơn thế nữa. Một cánh tay sần sùi thận trọng vươn đến muốn chạm vào cơ thể ngọt nước phía trước mặt.

- Aaa…

Vào thời khắc hồi hộp đến nín thở, khi hắn sắp sờ được vào vai cô gái thì bỗng dưng cổ tay bị một lực khủng bố bóp lấy, quá bất ngờ, quá đau đớn, xương như sắp bị gãy làm đôi gã không quản được miệng mồm đã hét lên thu hút sự chú ý của hàng trăm con mắt. Tiếng xì xào bàn tán vọng lên một lúc một to.

- Ông làm gì đấy?

Tử Dật gằn từng chữ, đôi mắt mới phút trước còn dịu dàng nay đã đằn đằn sát khí, đầy chết chóc.

- Tôi… tôi chỉ muốn nhặt đồ của mình thôi mà, cậu có cần làm quá đến mức như thế không?

- Dù gì trông tôi cũng lớn hơn cậu một giáp đó. Kính trên nhường dưới một chút đi.

- Ồ… chắc chứ?

Trước kia từng làm gì, nhiệm vụ bảo vệ ai Tử Dật vẫn nhớ rất rõ, một tên chuyên ngứa nghề như anh chưa bao giờ buông bỏ cảnh giác, đặc biệt những khu đông đúc thế này thì càng không.

Hắn ta đã nhiều lời đến vậy, thế mà Tử Dật chẳng buồn buông tha, lực đạo tăng dần, ngày càng mạnh hơn, nghe được cả tiếng răng rắc đâu đó.

- Dật…

Đến nước này rồi, dù chưa hình dung được chuyện gì đang diễn ra, ai sai ai đúng còn chưa rõ nhưng Jay phải ngăn cản Tử Dật, tránh để anh làm chuyện dại dột nơi đông người.

Jay nắm lấy tay anh tháo gỡ, hỗ trợ người đàn ông kia thoát thân nhưng tất cả đều vô dụng, cô quá yếu, đến một ngón tay cũng không nhấc nổi.

Bất quá, cô bấm bụng quát to:

- Anh thả chú ấy ra coi.

- Có hiểu lầm gì từ từ giải quyết. Đừng có hở ra là dùng bạo lực như thế, em không thích đâu.

Tử Dật sẫm mặt im lặng, không đáp, cũng không tuân theo yêu của của cô.

- Bớ người ta giết người, bắt nạt người già. Cứu tới với, gọi cảnh sát nhanh lên.

Để rồi gã hám dục ấy lợi dụng bản thân được Jay bênh vực, cùng với thái độ nửa vời, ngơ ra của mọi người liền hả họng ăn vạ, nhằm điều khiển dư luận, thao túng tâm lý, biến thành nạn nhân trong mắt người khác.

" Đẹp trai vậy mà nết xấu dữ ha."

" Đúng đúng."

" Thật không có giáo dưỡng. "

" Nhìn mặt hung dữ như vậy chắc chắn không phải người tốt. Không phải du côn cũng là kẻ cướp. "

Kế hoạch đơn sơ theo lối cũ mà hắn ta vạch ra đã thành công, tiếng xấu về Tử Dật càng ngày càng nhiều, hàng chục lời khẳng định vô căn cứ về anh được vang lên.

Jay bất bình muốn phản bác nhưng trước sức mạnh của miệng đời, của dư luận Jay không thể làm gì khác. Ngoài việc mong anh thả tay rồi kéo anh rời khỏi nơi này.

Nhưng Tử Dật hiện tại cứ đơ ra, không khác gì một khúc gỗ. Cho dù Jay có chửi, có đánh thể nào đi chăng nữa anh vẫn một mực lặng thinh, không chịu nghe lời.

- Tử Dật!! Anh cứ như thế nữa em giận anh thật đó