Tại tầng cao nhất của một tòa nhà chọc trời ở khu thương mại trung tâm thành phố B.
Sô pha bọc da thuần kiểu Âu, cửa sổ bán nguyệt thủy tinh sát đất, mái vòm tầng trên cùng cao mà sâu, tỏa ra phong cách kiểu Âu nồng đậm.
Cùng với tiếng giày cao gót cộc cộc cộc từ xa tới gần, cửa gỗ lim dày nặng của phòng làm việc bị đẩy ra.
Mặc sơ mi trắng cùng chân váy đen, dẫm lên giày cao gót 7 centimet, thư ký bưng một ly cà phê đen đang bốc hơi nóng nhẹ nhàng đặt ở trên bàn làm việc gỗ lim.
"Cố tổng, cà phê của cô." Trợ lý riêng - Hứa Hi giọng điệu cung kính, sau đó lấy áo khoác tây trang màu đen bị ném ở trên sô pha chỉnh chỉnh tề tề xếp gọn lại.
"Buổi chiều còn có sắp xếp hành trình gì?" Người nói chuyện là một nữ nhân trẻ tuổi vẻ ngoài vô cùng xinh đẹp, gương mặt xinh đẹp tinh xảo khí khái, mái tóc chải đến không chút qua loa, trên sống mũi cao thẳng là một mắt kính gọng vàng, có vẻ hết sức ôn văn nho nhã.
Chỉ là đôi mắt đen trong suốt tràn đầy sự lạnh lùng, mà trên khuôn mặt xinh đẹp không nói cười tùy tiện đó lại càng nồng đậm vẻ uy nghiêm không thể mạo phạm. Như thể một con người vừa lạnh lùng lại hoàn mỹ còn dung hợp một tia bình dị gần gũi.
Hứa Hi đứng dậy, cẩn thận nghiêm túc xem xét bảng lịch trình một ngày của Cố Thanh Mộc.
"9 giờ chiều, cô phải tham dự một bữa tiệc tối thương mại, người đứng ra tổ chức là tập đoàn Trình thị. Tiệc tối yêu cầu mang theo bạn lữ, cô xem muốn sắp xếp như thế nào?"
Hứa Hi báo cáo xong, ánh mắt lập tức chuyển dời đến gò má đường cong rõ ràng của Cố Thanh Mộc. Trong ánh mắt vừa ẩn chứa sùng kính cũng có cả mê thích ẩn giấu. Thậm chí mơ hồ hàm chứa một tia mòng chờ.
Cố Thanh Mộc nâng tay nhấp một ngụm cà phê, rũ mắt xem văn kiện, thanh âm bình tĩnh nói "Cô sắp xếp một chút, đợi lát nữa cùng tôi tham dự. Cô lui xuống trước đi"
"Vâng. Cố tổng." Sự mong đợi trong mắt Hứa Hi chuyển biến thành vui mừng nùng liệt. Động tác nhẹ nhàng mà dẫm lên giày cao gót lại lui đi ra ngoài.
Cô ta làm trợ lý riêng cho Cố Thanh Mộc đã ba năm. Ba năm qua dường như Cố tổng tham dự tiệc tối đều sẽ dẫn cô ta theo.
Thời điểm cô ta quen biết Cố tổng, khi đó Cố tổng còn đang học năm hai đại học, so với hiện tại còn ngây ngô non nớt hơn nhiều. Nhưng lúc ấy tập đoàn WK trong tay Cố tổng đã mơ hồ thành hình.
Làm một người phụ nữ có kinh nghiệm làm việc phong phú, lúc đó rất nhiều công ty tung ra cành ô liu với cô ta. Nhưng cô ta vẫn cứ lựa chọn WK. Có lẽ lúc ấy thứ hấp dẫn cô ta chính là đôi mắt thiếu nữ không thể trói buộc đó.
Sự thật chứng minh, lựa chọn của cô ta là đúng. Ba năm phát triển, WK trở thành thế lực mới trỗi dậy phát triển mạnh nhất thành phố B, hơn nữa mơ hồ đủ thực lực sóng vai cùng những tập đoàn danh tiếng lâu đời kia. WK trở thành siêu tiền tuyến cũng chỉ là vấn đề thời gian. Mà cô ta đồng thời cũng chứng kiến thiếu nữ trưởng thành.
Gỡ mắt kính gọng vàng trên mũi xuống, Cố Thanh Mộc có chút mệt mỏi xoa xoa khóe mắt đau nhức.
Chốc lát sau liền đứng dậy, cầm ly cà phê nhìn tòa cao ốc phát sáng đối diện bên kia, ánh mắt sâu thẳm.
6 giờ chiều bầu trời thành phố B đã dần dần tối, thay thế vào đó chính là luồng ánh đèn đỏ vàng trên đường lớn.
Văn phòng rộng như vậy bởi vì không bật đèn mà có vẻ hơi tối tăm.
Rất lâu sau, người đứng ở trước cửa kính rũ mắt, một tiếng thở dài nhẹ nhàng vang vọng trong khoảng không gian trống vắng này.
Đã 5 năm. Cô đã trở thành nhân tài mới nổi ưu tú nhất thành phố B, tập đoàn của cô cũng dần có thực lực cạnh tranh mạnh mẽ. Nhưng bây giờ nàng lại ở nơi nào chứ?
Ngón tay trắng nõn mở ví da ra, ở một ngăn tận cùng bên trong, một thiếu nữ ôn nhu tóc dài xõa trên vai đang cười lúm đồng tiền như hoa.
Cố Thanh Mộc mặt mày ôn nhu, bàn tay khớp xương rõ ràng nhẹ nhàng vuốt v e gương mặt xinh đẹp của cô gái trong ảnh. An An, cậu rốt cuộc ở đâu. Trong 5 năm qua, nỗi nhớ nhung ăn mòn xương cốt gần như nuốt chửng cô.
Tầng cao nhất một tòa khách sạn 5 sao dưới trướng Tập đoàn Trình thị. Người tới lui đều là nhân vật danh tiếng trong xã hội mặc lễ phục chính thức.
Giữa lúc những nhân vật danh tiếng cười nói, thỉnh thoảng có phục vụ mặc đồng phục trắng đen bưng rượu champagne đi ngang qua giữa.
Cùng với Cố Thanh Mộc và Hứa Hi đến, lại càng đem bữa tiệc này đẩy lên cao trào. Không khí cũng lập tức náo nhiệt lên.
Cố Thanh Mộc vẫn mái tóc chải chuốt tỉ mỉ như cũ, tây trang màu xám đậm kết hợp với một chiếc nơ màu đen, nút tay áo đính kim cương sang trọng tinh xảo, trong ánh mắt trầm tĩnh nội liễm tản ra chút lạnh lẽo. Ở trong đám người có vẻ phá lệ đ ĩnh bạt cùng nổi bật.
Mà Hứa Hi ở bên cạnh thì mặc váy dạ hội màu xám đậm cùng kiểu, trên ngũ quan xinh xắn tinh xảo được trang điểm nhàn nhạt, trên môi đỏ tươi đẹp hàm chứa ý cười dịu dàng.
Khi sắp tiến vào hội trường, Hứa Hi thuần thục đưa tay khoác lên cánh tay Cố Thanh Mộc. Hai người phối hợp ăn ý bước lên thảm đỏ.
Cặp cộng sự với vẻ ngoài rất xinh đẹp này hấp dẫn rất nhiều ánh mắt. Có cực kỳ hâm mộ, có trào phúng, cũng có ghen ghét. Chỉ là hiện giờ những ánh mắt đó đều tập trung vào hai người họ.
Chủ tịch đương nhiệm của Tập đoàn Trình thị - Trình Trang thấy hai người họ đến, ánh mắt tối tăm không rõ. Che giấu đi phần tàn nhẫn kia, thay vào đó một dáng vẻ vui thích cùng cao hứng tiến lên nghênh đón.
"Cố tổng tới rồi, tại hạ không có tiếp đón từ xa a." Trình Trang tiến lên khách sáo với Cố Thanh Mộc. Trên gương mặt mọc đầy nếp nhăn cười như nở hoa.
Cố Thanh Mộc theo phép lịch sự nhìn hắn một cái, thanh âm bình tĩnh không chứa bất kỳ cảm xúc gì, nói "Chủ tịch Trình khách khí rồi."
"Ha ha ha. Cố tổng mới là khách khí, ai mà không biết hiện giờ WK thế đang mạnh, Cố tổng thật là tuổi trẻ tài cao." Lúc Trình Trang nhắc tới WK, trong cặp mắt vẩn đục thoáng qua một tia ghen ghét cùng nham hiểm.
"Là chủ tịch Trình quá khen rồi." Cố Thanh Mộc cầm lấy ly champagne phục vụ đưa qua, tinh tế nếm một ngụm, ánh mắt tuy rằng không chút để ý, nhưng lại phủ đầy cảnh giác.
Tập đoàn Trình thị là tập đoàn danh tiếng lâu đời của thành phố B, hiện giờ WK mới xuất hiện này thực lực hùng mạnh. Người đứng đầu những tập đoàn danh tiếng lâu đời đó dĩ nhiên là ngồi không yên.
Nhưng ít nhiều cô cũng biết. Tên Trình Trang này là người cực kỳ ác độc hơn nữa còn phong lưu. Ở thành phố B tiếng tăm rất xấu. Người một đống tuổi rồi còn sủng thê diệt thiếp, làm cho Trình lão gia tử trực tiếp tức giận đến nằm viện không nói, còn sợ con trai trưởng uy hiếp đến địa vị của mình, đuổi nó ra khỏi gia môn, thậm chí thuê cả sát thủ, thật sự có thể nói là diễn giải một cách hoàn mỹ cho bốn chữ 'tàn nhẫn độc ác'.
Lần này hắn chủ động mở tiệc mời cô chỉ sợ không đơn giản như vậy.
"Cố tổng. Chị cùng người ta qua bên kia nhìn xem đi mà." Hứa Hi thấy tình huống không đúng, nũng nịu nói với Cố Thanh Mộc. Muốn mang Cố Thanh Mộc rời đi.
"Được a. Cô muốn đi đâu?" Thấy cô ta diễn kịch, Cố Thanh Mộc dĩ nhiên là phối hợp, giọng điệu cũng thân mật như đối đãi với tình nhân. Làm bộ chuẩn bị rời đi.
Thế nhưng Trình Trang làm sao có thể dễ dàng đối phó như vậy. Mặt đầy tươi cười nhìn bọn họ, ha ha nói "Vị này chính là Hứa Hi tiểu thư à, ngưỡng mộ đại danh đã lâu. Quả thật là quốc sắc thiên hương, Cố tổng thật có phúc a."
Vị Cố tổng của WK này từ khi nhất chiến thành danh ở thương trường thành phố B liền được chú ý. Chỉ là không ít paparazzi giải trí đều không đào được tư liệu cá nhân của cô. Gần như biệt lập với tin tức scandal. Bên cạnh chỉ có vị Hứa Hi tiểu thư này, hiển nhiên rất nhiều người đã suy đoán vị Cố tổng này và Hứa Hi là loại quan hệ đó.
"Chủ tịch Trình quá khen. Dung mạo giống như tôi thế này làm sao có thể so sánh được với Trình đại tiểu thư tuyệt đại phong hoa*."
(*) tuyệt đại phong hoa: phong nhã tài hoa độc nhất vô nhị
Hứa Hi ra vẻ thẹn thùng dựa vào vai Cố Thanh Mộc, đem đề tài chuyển tới tiểu thư Trình gia.
"Ha ha, trợ lý Hứa nói đùa rồi." Trình Trang ngoài miệng nói như vậy, chẳng qua sắc mặt lại không giấu được tự hào cùng kiêu ngạo.
Cố Thanh Mộc và Hứa Hi trong mắt đều thoáng hiện lên một tia khinh thường. Trong giới thượng lưu thành phố B có ai mà không biết Trình Trang đã ly hôn với vợ cả, cưới một cô tiểu tam sinh ra một cô con gái. Thời điểm tiểu tam vào nhà, đứa con trong bụng đều đã hơn 8 tháng, thật có thể nói là tra.
Mà đứa bé kia cũng chính là Trình đại tiểu thư hiện tại - Trình Nhã Hàm. Một cô gái không có chút liên quan gì tới hai từ "thanh lịch", hoàn toàn là một tiểu thái muội*, thế mà Trình Trang không thích đứa con trai trưởng ưu tú, chỉ sủng đứa con của tiểu tam này, thật là bất bình thường cộng thêm não úng nước.
(*)Tiểu thái muội: là một từ của Đài Loan, vốn dùng để chỉ những cô gái khiêu vũ thoát y, sau này thì chỉ những cô nữ sinh lông bông (lưu manh, vô lại) hoặc là những cô nữ sinh chơi chung với bọn lưu manh vô lại.
Quả thật là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Trong bộ váy dài hồng nhạt, Trình Nhã Hàm vẻ mặt khó chịu chạy tới. Cặp mắt híp nhìn chằm chằm Cố Thanh Mộc "Ba. Ba làm gì mà nói chuyện phiếm với cô ta, ba đã nói muốn cùng con tìm Tuấn ca ca."
Trình Nhã Hàm ngoài miệng nói vậy, cặp mắt híp chán ghét liếc mắt Cố Thanh Mộc và Hứa Hi. Khóe miệng lộ ra vẻ chế nhạo, một đứa nhà giàu mới nổi xuất thân thấp kém thôi, cũng xứng tham dự tiệc tối như này. Hơn nữa ả Cố Thanh Mộc này còn cự tuyệt cô ta, cái thứ không biết tốt xấu.
Trình Trang yêu thương vuốt tóc con gái, dỗ dành nói "Biết rồi, con gái bảo bối của ta."
Vì vậy tạ lỗi với Cố Thanh Mộc xong liền dẫn theo Trình Nhã Hàm rời đi trước.
"Chỉ có người cha như này mới có thể dạy ra con gái như thế." Hứa Hi ánh mắt mang theo một tia phẫn hận cùng khinh thường. Tất nhiên là cô ta đã nhìn ra Trình Nhã Hàm xem thường bọn họ.
Nói ra thì Trình Nhã Hàm này thật là ghê tởm. Lúc trước theo đuổi Cố tổng không thành, liền đến chỗ báo chí bôi đen Cố tổng. Còn ác ý đụng xe Cố tổng. Thật là mặt dày lại còn vô lại hết sức.
"Được. Chúng ta qua bên kia xem thử đi." Cố Thanh Mộc hơi kéo ra một chút khoảng cách với Hứa Hi, dẫn theo cô ta đi về phía bên kia.
Phát hiện động tác nhỏ của Cố Thanh Mộc, đôi mắt sáng ngời của Hứa Hi hiện lên một tia mất mát, nhưng vẫn khoác lên cánh tay cô.
Trình Trang vừa mới dẫn Trình Nhã Hàm đến một góc tối, Trình Nhã Hàm liền mặt mày đầy vẻ giận dữ nói "Ba, sao ba lại cùng cái tên nhà giàu mới nổi kia nói chuyện phiếm, ba không biết con chán ghét cô ta muốn chết đây."
Chỉ cần nghĩ tới Cố Thanh Mộc vô tình lại lạnh lùng cự tuyệt mình hồi trước, cô ta tức giận đến móng tay đều xước. Thật là không biết tốt xấu, bản thân cô ta hạ mình đi đề nghị cô kết giao với mình, vậy mà cô lại cự tuyệt.
Kỳ thật tận đáy lòng cô ta vẫn còn vô cùng để ý Cố Thanh Mộc, bằng không vừa rồi cũng sẽ không đi qua đó. Chẳng qua là bởi vì Cố Thanh Mộc khiến cô ta khó chịu làm cô ta bị lu mờ đi bản chất chân thật của chính mình.
"Con gái ngoan, lát nữa ba sẽ giúp con báo thù." Trình Trang trấn an sờ đầu cô ta, trong ánh mắt tràn đầy tàn nhẫn. Hiện giờ WK phát triển càng ngày càng tốt, uy hiếp nghiêm trọng đến vị thế của tập đoàn Trình thị trong ngành tài chính, đến thời điểm phải thu thập đám người này rồi.
Vốn dĩ mục đích của bữa tiệc này chính là một buổi Hồng Môn Yến, để cho Cố Thanh Mộc có đi mà không có về.
Dưới ánh mắt hơi kinh ngạc của Trình Nhã Hàm, ánh mắt Trình Trang tối tăm, mở điện thoại ra, căn dặn nói "Trình Nhị, kế hoạch hôm nay như cũ, đừng lưu lại bất cứ sơ hở gì."
"Ba.." Trình Nhã Hàm có chút ngây ngốc nhìn Trình Trang, không hiểu rốt cuộc sắp xảy ra chuyện gì. Cô ta chỉ là muốn giáo huấn Cố Thanh Mộc không biết điều một chút là đủ rồi.
Trình Trang tưởng hù dọa đến con gái, giọng điệu ôn nhu nói "Không có việc gì, bảo bối, không phải sợ, Cố Thanh Mộc tự có người trừng trị."
Từ sau khi rời khỏi bữa tiệc, Cố Thanh Mộc và Hứa Hi liền lên chiếc Maybach màu đen đậu ở hầm gara.
Mặt đường đen như mực, chỉ có một chiếc xe hơi màu đen chạy ở trên đường. Bật máy sưởi trong xe lên, Cố Thanh Mộc đang rũ mắt nhìn báo cáo tài vụ quý mới nhất của công ty, chỉ là mí mắt phải vẫn luôn giật đến lợi hại, trong lòng cũng có chút bất an khó hiểu.
Khép văn kiện lại, Cố Thanh Mộc nhíu mày hỏi "Đến đâu rồi?"
"Cố tổng, chúng ta đến đường Bình Phong rồi. Còn một tiếng nữa sẽ đến cảnh viên." Tài xế đúng sự thật trình báo, có chút buồn bực tại sao Cố tổng lại hỏi như vậy.
Cố Thanh Mộc nhíu mày càng thêm chặt, trong lòng vô cùng bất an. Vừa nghĩ tới nụ cười có thâm ý khác của Trình Trang trước khi tách ra, cô liền cảm thấy một trận rùng mình. Có chút hối hận không mang vệ sĩ tới đây.
"Đổi tuyến đường đi, đi từ bên đường Tĩnh Giang qua đi." Cố Thanh Mộc buồn bực kéo cà vạt ra một cách khó hiểu, mặt mày trầm tĩnh ra lệnh.
Tài xế mặc dù rất tò mò, nhưng vẫn chiếu theo lời Cố Thanh Mộc nói mà làm, một lần nữa quay đầu chuẩn bị đi đường Tĩnh Giang.
Ngồi ở ghế phụ, Hứa Hi tuy hiếu kỳ, nhưng cũng không hỏi nhiều.
Chỉ là tài xế mới vừa quay đầu, đường lui đã bị một chiếc xe tải lớn chặn lại, mà một chiếc xe tải chở đầy cát sỏi nặng lao tới từ phía đối diện, đâm thẳng vào chiếc Maybach màu đen.
Tức khắc, ánh lửa văng khắp nơi.
Bệnh viện Nhân Dân số 1 thành phố B. Phòng phẫu thuật với bầu không khí ngưng đọng, bác sĩ mổ chính là một nữ nhân mảnh mai cao gầy, đang rũ mắt nghiêm túc làm công tác khâu lại.
Hồi lâu, khâu lại xong, y tá ở một bên nhanh chóng tiến lên giúp nàng lau những giọt mồ hôi trong suốt trên vầng trán trắng nõn trơn bóng.
"Trước chuyển phòng bệnh." Sau khi quấn băng gạc cho người trên bàn phẫu thuật xong, bác sĩ giọng điệu thanh lãnh bình tĩnh nói.
"Vâng, bác sĩ Diệp."
______________________
Tác giả có lời muốn nói:
- Tác giả: Tiểu Mộc, chỉ muốn hỏi bạn gái cũ mổ chính, ngươi có vui vẻ không?
- Cố Thanh Mộc: (rút dao căm tức nhìn) Chúng ta còn chưa chia tay. Xin chú ý từ ngữ của ngươi, cảm ơn.