Chương 4: Cửu thúc trở về rồi - Đêm ngày ngồi tâm sự
Nghe xong thì Nhiên Chính Chính ngạc nhiên sợ mình nghe nhầm nên hỏi lại:
"Người thật sự là Cửu Thúc trong lời phụ thân nói trước khi lâm chung đó sao?"
Nhiên Trường Trường gật đầu nói:
"Chính là ta! Ta xin lỗi vì phải để con đợi lâu vì trên đường đi gặp chút rắc rối nhỏ khiến ta trì trễ chút thời gian."
Nhiên Chính Chính lúc này lại nói:
"Ta còn tưởng là phụ thân lừa ta, căn bản không có Cửu Thúc nào cả chứ!"
"Thôi được rồi vào trong nhà lại nói, ta phải đi bái tế tổ tiên một chút."
Nghe xong Nhiên Chính Chính xanh mặt.
Nhiên Trường Trường nhận ra điều này hỏi:
"Sao sắc mặt con tệ vậy?"
Hỏi xong Nhiên Trường Trường đi về phía sau nhà nơi đất trống.
Lúc này Nhiên Chính Chính mới định thần lại trả lời Cửu Thúc.
"Con bái tổ hết gần một tháng trời giờ nghe thúc lại đi bái tổ khiến con hơi thấy mệt cho thúc."
Nhiên Trường Trường cười nhẹ nhàng mới nói:
"Con là bái tổ để nhận tổ còn ta là bái tổ để nói với tổ tiên là ta đã về, rất khác nhau."
Nhiên Chính Chính mới thở ra một hơi nói:
"Vậy lâu hay mau???"
"Một chút thôi à!"
Nhiên Trường Trường nói. Nói xong thì Nhiên Trường Trường đã đi tới bãi đất trống phía sau nhà, Nhiên Trường Trường lấy tay kết ấn một lệnh bài bay ra từ tay của Nhiên Trường Trường sau đó bay lên không trung và xoay tròn.
Một lúc sau mặt đất rung động nhẹ, đất đá ở bãi đất trống tách ra, từ lòng đất một cung điện uy nghiêm, lộng lẫy, hoàng tráng, cổ lão hiện ra. Lệnh bài từ trên không trung từ từ rơi xuống thác ấn tại cửa cung điện.
Chuyện cũ lập lại, lúc này Cửu thúc đi vào trong từ đường quỳ hai gối tại gian thờ giữa, miệng lẩm nhẩm đọc tầm khoảng một phút, thì Cửu thúc đứng dậy đi qua gian thờ bên trái quỳ hai gối miệng lẩm nhẩm đọc tầm khoảng gần 5 phút,
lúc này Cửu thúc lại đi sang gian thờ bên phải cũng lập lại hành động như trên nhưng miệng lẩm nhẩm đọc tầm khoảng gần 1 phút thì đứng dậy và đi ra từ đường, rút lại lệnh bài, cung điện từ từ quây về lòng đất, bãi đất trống lại trở về như cũ như chưa có chuyện gì xảy ra, Nhiên Trường Trường di chuyển vào căn nhà phía trước, vào lúc này Nhiên Chính Chính lại đang ngồi ở bàn đá, nhâm nhi ly trà sen.
Nhiên Trường Trường thấy cháu mình đang thư giản thì đi lại ngồi xuống ghế đá đối diện lấy ấm trà rót một ly nước, đưa lên miệng uống.
"Wao! Đúng là nhanh thiệt con chỉ mới vừa pha xong ấm trà thì Cửu Thúc đã bái tổ xong rồi"
"Ukm!"
Với một tràng thắc mắc, Nhiên Trường Trường cũng không nén lại được sự tò mò mà hỏi:
"Con làm sao có thể tìm được Thiên Nhai Cốc ở Nhân Tộc này? Thiên Nhai Cốc đã được phụ thân con cùng với mấy vị huynh, muội, tỷ, đệ chúng ta hợp sức đem nó đưa ẩn vào Đại Thế Giới lòng đất rồi mà!"
"Nói thật cho Cửu thúc biết, con biết Thiên Nhai Cốc là do con đã từng đến Thiên Nhai Cốc rồi!"
"Hả! Làm sao lại như vậy được."
"Do con chuyển thế tu hành nên vào năm 100 tuổi con đã thức tỉnh ký ức kiếp trước."
"Kiếp trước con là ai sao lại có thể bảo lưu ký ức để chuyển thế được?"
"Dạ kiếp trước con tên Kiên Trì Hiên, sau được sư phụ đổi tên thành Mộc Nhiệt Huyết, khi sư phụ q·ua đ·ời con được tiếp quản vị trí của sư phụ, lấy ngoại hiệu là Mộc Giang, được phong hiệu Mộc Thần Quân của Thiên Tộc."
"Hả! Con là Mộc Thần Quân của Thiên Tộc chuyển thế?"
"Dạ! Nhưng giờ con vẫn chưa tu luyện."
"Vì sao?"
"Con chưa có tài nguyên để tu luyện nên tính ở đây chờ Cửu Thúc trở về thì con tính ra đi để tìm kiếm tài nguyên tu luyện."
"Ngươi còn có chuyển thế tu hành nữa à."
Lúc này đồng thời hai giọng nói ngạc nhiên la lên đó không ai khác chính là Thiên Nhai Nhiên và Nhiên Hữu Hữu.
"Dạ!"
"Không thể nào có chuyển thế được, như vậy sẽ trái với quy luật luân hồi thiên địa, làm sao có thể sống tới bây giờ?" Thiên Nhai Nhiên nói trong sự bất ổn.
"Con là Mộc Thần Quân ngày trước con cũng tu luyện tối cảnh giới khá cao có thể luyện ra được bảo vật để che mắt thiên địa." Nhiên Chính Chính nói.
"Hèn chi có thể không bị phát hiện" Thiên Nhai Nhiên gật đầu tỏ vẻ đồng ý với đáp án đó.
"Giờ ta đã trở về, con tính khi nào đi?" Nhiên Trường Trường nói.
"Giờ thì lại không được nữa rồi!"
"Vì sao lại nữa rồi?"
"Còn giờ đang phải chấp chưởng Nhân Ấn để chuẩn bị đầy đủ linh khí cho Nhân Ấn có thể đối phó với đại khủng bố gì đó tháng trước Nhân Ấn có nói như vậy."
"Đúng rồi" lúc này Nhiên Hữu Hữu lên tiếng nói.
"Vậy cứ ở đây trò chuyện đi phụ thân gửi con cho ta ta phải có nghĩa vụ lo cho con, con cứ ở đây, có Cửu Thúc không ai làm gì được con đâu!"
Nhiên Trường Trường chắc nịt khẳng định.
"Thúc à! Đây là Thiên Nhai Cốc là thánh địa của Nhiên Gia ai có thể vào được trừ Nhiên Gia hoặc người có được thiệp mời."
"À! Ta quên."
"Còn thúc sao thúc lại đến trễ như vậy rõ ràng phụ thân nói thúc sẽ nhanh đến nhưng con chờ thúc tận 15 năm không dám chôn cất phụ thân chỉ có thể chờ và chờ thúc thôi!"
"Haizzz....! Chuyện này là do ta hăng sai quá đó ấy mà!"
"Lại chuyện gì?"
"Ta nhận được tin tức từ phụ thân con thì nhanh chóng đi đường đến chỗ con, để tiết kiệm thời gian ta đã đi xuyên qua lãnh địa của Thiên Tộc vô tình bị thiên binh phát hiện và cộng với mâu thuẫn từ trước,
thế là Thiên Tộc kéo một đám thiên binh, thiên tướng và thêm một đám đệ tử của Thần Quân, Thiên Tôn, dẫn theo vài vị Thiên Can, Địa Chi, Giáp Niên muốn đem ta diệt đi nhưng ta nào có dễ diệt như họ nghĩ, ta chơi lối đánh tiêu hao để tiêu diệt bọn chúng.
Ta chỉ đánh những thiên binh, thiên tướng tráng mũi nhọn của những người dẫn đầu, bên họ thì liên tục có thêm thiên binh, thiên tướng còn ta chỉ một thân một mình,
đánh một cái là mười mấy năm, khi con chôn cất phụ thân thì thiên cơ bại lộ ta cảm nhận được nên ta dùng đòn cuối diệt một nhóm lớn sau đó bỏ trốn đến chỗ con thì thấy tờ giấy con để lại thế là tức tốc trở lại Thiên Nhai Cốc.
Lại nói sau ta lại đi lâu như vậy là do trên đường ta gặp phải Kim Thần Quân đang tìm cái gì đó ta nghĩ ngờ họ đang tìm con thế là ta lại lẫn tránh đi, tính đi đường vòng
nhưng Kim Thần Quân lại phát hiện ra ta và truy đuổi thế là ta lại phải đánh nhau với Kim Thần Quân một trận kéo dài cả 30 năm không phân thắng thua,
đánh từ Nhân Tộc lên Phiên Bang của Thiên Tộc rồi lại đánh xuống Long Dinh của Thủy Tộc lại kéo qua Linh Trung của An Tộc cuối cùng Kim Thần Quân nhận được tin tức gì đó cấp tốc ra đi, còn ta thì lại nhanh chóng quay trở lại Thiên Nhai Cốc như hiện nay."
"Đúng là bọn họ đang tìm con, chính là muốn diệt cỏ tận gốc đấy mà!"
"Con đã từng là Mộc Thần Quân thì công pháp tu luyện chắc không thấp hả?"
"Cửu thúc là muốn mở ra mật thất công pháp sao."
"Con cũng biết thì ta không nói nhiều con cháu Nhiên Gia ai chả muốn tu luyện công pháp Nhiên Gia?"
"Công pháp của sư phụ truyền cho con thì chỉ tu luyện đến cảnh giới Thiên Huỳnh như vậy cũng là vừa đủ á."
"Vậy còn cần bao lâu để tu luyện đến cảnh giới Thiên Huỳnh?"
"Chỉ dựa vào linh khí ở Thiên Nhai Cốc hiện nay hoặc với tốc độ tìm kiếm linh khí như hiện nay của con thì chắc cần khoảng trăm năm hơn!"
"Lâu như vậy sau?"
"Con không có tài nguyên chỉ có thể dựa vào như vậy thôi tính ra đã nhanh lắm rồi đó thúc."
"Tài nguyên?"
"Con mới từ phàm nhân đi lên làm gì có tài nguyên tu luyện."
"Ta có tài nguyên, Nhiên Gia tồn tại mấy ngàn vạn năm tài nguyên cũng vô số."
"Con không biết tài nguyên đó ở đâu nhưng nếu thúc cho mượn con sẽ trả lại thúc như ý muốn."
"Phụ thân con đang cố gắng vì Nhiên Gia ta giúp ông ấy như giúp Nhiên Gia con đừng bận tâm, tài nguyên của Nhiên Gia chút ta hỏi Thiên Nhai Nhiên tiền bối xem nó ở đâu ta lúc đi khỏi Thiên Nhai Cốc còn rất nhỏ nên cũng không nhớ ở đâu!"