Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nghiệp Duyên

Chương 23: Lễ Thứ hai - Lễ Nạp Thể, Lễ Thứ ba - Lễ Cầu Thân




Chương 23: Lễ Thứ hai - Lễ Nạp Thể, Lễ Thứ ba - Lễ Cầu Thân

Ba ngày sau thì Nhiên Phàm Phàm và Huyền Ngọc Tú dẫn theo ba đứa con về nhà của Nhiên Chiên Điền. Thấy các con về ông bà vội ra đón hỏi han này kia.

"Dạ không giấu giếm cha me, hôm nay con dẫn Ngọc Tú về lo soạn đồ phụ ba mẹ, bác trai bên nhà nói là ngày mốt bác ấy và vợ sẽ đến nhà mình cử hành buổi lễ thứ hai lễ nạp thể (lễ thông gia) nên con cùng Ngọc Tú về nhà phụ cha mẹ dọn dẹp nhà cử đón tiếp nhà bên bác trai. Lúc nãy tụi con cũng có đi ngang nhà bà mai nói bà ấy ngày mốt đến nhà mình phụ làm lễ." Nhiên Phàm Phàm vừa vào nhà dân theo Ngọc Tú cất đồ và chỉ chỗ cho các con ngồi nghỉ vừa nói với cha mẹ mình.

"Thật là chu đáo Phàm Nhi, con đã ra dáng một người đàn ông chững chạc rồi đó." Nhiên Chiên Điền thật là hãnh về con của mình.

"Hahaha! Cha quá khen thôi để tụi con dọn dẹp một chút nhà cửa phụ cha mẹ." Nhiên Phàm Phàm nói.

Thế là cả gia đình từ trẻ cho đến già đều bắt tay vào dọn dẹp, chỉ hơn một ngày thì họ đã dọn ra được một đống rác to tổ chảng luôn bắt đầu họ đào hố cho những loại rác hữu cơ còn những loại rác khác thì họ đem đến bãi tập kết rác chung trong làng.

"Ông bà, sao chúng ta lại phải ở nơi nhỏ như vầy?" Nhiên Tâm Tâm thắc mắc.

"Chứ các con bình thường ở nơi lớn lắm sao?"

"Dạ chỗ cha mẹ con ở là núi cao ơi là cao, chúng con sống trong một hang động vô cùng lớn tha hồ chạy nhẩy nô đùa còn nơi này sao lại khá là nhỏ, con ở mấy ngày rồi cũng chả thấy có gì vui." Nhiên Tâm Tâm nói.

"Tâm Nhi! Không được hồ nháo. Đây là quê hương của cha mẹ con phải biết tỏ ra lòng kính trọng dù thế nào đi chăng nữa có biết không?" Nhiên Phàm Phàm nghiêm nghị dạy con.

"Dạ! Con xin lỗi ông bà, con xin lỗi cha mẹ." Nhiên Tâm Tâm cúi mặt nhận lỗi.

"Vậy mới là con ngoan của chúng ta." Huyền Ngọc Tú nói.



Sau một hồi lại tâm sự nói chuyện thì trời bắt đầu khuya dần nên cả nhà đi ngủ.

Hôm sau Giang Liễu Hoa đi chợ và mua thật nhiều đồ về để hôm sau đón tiếp nhà Ngọc Tú.

Ngày mùng tám tháng bảy, gia đình Huyền Xương Thành đem theo một bình rượu làm quà biếu mang đến nhà Nhiên Chiên Điền chuẩn bị cho buổi lễ thứ hai lễ thông gia.

"Dạ mời ông bà vào nhà!" Nhiên Chiên Điền hớn hở ra chào đón ông bà thông gia.

"Vâng, cảm ơn anh chị đã tiếp đón." Huyền Xương Thành cũng khách sáo nói một câu.

"Hai gia đình xin ngồi vào bàn. Chúng ta tiến hành lễ thông gia cho hai trẻ. Mời ông Huyền nói trước." Kim Thu Liên nói.

"Được! Hôm nay chúng tôi mạo muội đến thăm nhà là cốt yếu muốn thăm hỏi làm quen hai gia đình, sau là muốn biết chỗ sau này con gái chúng tôi về làm dâu." Huyền Xương Thành nói.

"Dạ! Thật vinh hạnh khi được tiếp đón anh chị đến thăm nhà." Nhiên Chiên Điền nói.

"Vậy không làm anh chị thất vọng chúng ta cùng nhau đi xung quanh thăm nhà, tôi sẽ cùng chị giới thiệu một vài nơi cho tụi nhỏ làm quen." Giang Liễu Hoa nói.

"Ngọc Tú, Phàm Nhi hai con cùng vào đi xung quanh với gia đình nè!" Cao Vũ Thy nhẹ giọng gọi hai đứa nhỏ vào.

Thế là cả hai gia đình cùng dắt tay nhau đi xung quanh nhà trò chuyện, chỉ trỏ nhiều điều vui thú vị. Đến buổi trưa thì cả hai gia đình và bà mai cùng nhau ngồi lại dùng một bữa cơm thân mật. Sau đó buổi chiều hai ông thông gia thì ngồi bàn trên uống nước, hai bà thông gia thì ngồi trên bộ ván mé nhà trò chuyện thật là vui vẻ, còn sấp nhỏ thì chơi ở ngoài sân. Cuối buổi chiều, cả nhà lại ngồi lại với nhau.



"Vậy là coi như chúng ta đã tiến hành xong buổi lễ thông gia." Bà mai Kim Thu Liên nói.

"Chúc anh chị một ngày tốt lành, vậy chúng tôi xin phép về trước." Huyền Xương Thành nói.

"Dạ! anh chị cũng vậy. Chúc anh chị đi đường bình an." Nhiên Chiên Điền nói.

"Vâng, cảm ơn anh chị."

Sau đó thì Ngọc Tú và Phàm Phàm hôm sau cũng dẫn theo mấy đứa nhỏ về bên nhà ngoại cứ cách vài ba hôm lại về nhà bên nội chơi vài bữa. Mọi chuyện cứ yên ả diễn ra, cho đến gần nửa tháng sau, hai bên gia đình quyết định tổ chức lễ cầu thân sẽ diễn ra vào ngày hai mươi tư cùng tháng.

Trước đó vài hôm Nhiên Phàm Phàm trở về nhà mẹ nhưng lần này Ngọc Tú và các con không đi theo, Phàm Phàm cùng cha chuẩn bị một bình rượu, mẹ thì têm trầu để chuẩn bị cho lễ cầu thân.

Đúng ngày hai mươi tư thì bà mai cũng đến nhà Nhiên Chiên Điền, hôm nay xuất hiện một nhân vật nữa đó chính là bác của Nhiên Phàm Phàm - anh họ của Nhiên Chiên Điền là Nhiên Thiện Chí, cả gia đình ăn mặc thật là chỉnh chu cùng bà mai đi đến nhà Huyền Xương Thành cầu thân. Bà mai chỉnh lại cách để trầu cau, bình rượu sao cho chỉnh chu nhất. Khi gần đến nhà Huyền Ngọc Tú thì cả gia đình chỉnh lại y phục sau đó đi vào. Một gia đinh thấy thì vội vào báo:

"Ông bà ơi! Nhà ông Nhiên đã đến trước cửa."

Huyền Xương Thành cùng vợ hôm nay cũng ăn mặc rất tươm tất đi ra tận cổng mời cả gia đình ông Nhiên vào.

"Vâng, quý hóa quá, mời cả gia đình chúng ta vào nhà ngồi." Ông Huyền niềm nở đón tiếp nhà ông Nhiên và bà mai.

"Dạ mời!"



Mọi người cùng nhau đi vào nhà sau đó hai bên gia đình ngồi vào bàn cùng nhau bàn chuyện với nhau, lúc này bác của Phàm Phàm đứng ra nói:

"Hôm nay tôi là bác của Phàm Phàm thay mặt cho trưởng tộc đến đây để cầu thân con gái ông bà - Ngọc Tú gả cho Phàm Phàm nhà chúng tôi. Tôi thay mặt cho nhà trai mang đến một bình rượu, một cơi trầu làm quà gặp mặt cho hai gia đình."

"Thật là một chuyện tốt. Hôm nay tôi cũng thay mặt nhà gái quyết định cho mối hôn sự này. Chúc cho đôi trẻ nên duyên vợ chồng hòa hợp sống đến răng long đầu bạc." Một người lớn trong nhà gái đứng ra nói đó là chú của Huyền Ngọc Tú tên là Huyền Ly Nhã.

“Vậy chúng ta đi vào chính lễ ngay cho không tốn thời gian quý báu của đôi bên gia đình.” Kim Thu Liên nói.

“Vâng mời bà.”

“Việc chính ngày hôm này chủ yếu chúng ta bàn về sính lễ, ngày lành tháng tốt để tố chức lễ hỏi và lễ cưới cho đôi trẻ. Sau khi biết tuổi của đôi trẻ tui cũng có đi xem thầy và kết hợp với ông Huyền đây chọn định ngày làm lễ hỏi sẽ diễn ra vào khoảng hai mươi ngày sau cụ thể là ngày rằm tháng tám. Còn lễ cưới sẽ diễn ra vào một tháng sau lễ hỏi là ngày mười sáu tháng chín. Chúng ta làm lễ trong mùa thu mùa của sự bình yên và thanh thản, qua năm chúng sẽ được song hỉ lâm môn.”

“Ôh! Thật là một chuyện tốt đều là những ngày mang đến đại cát đại lợi cho đôi trẻ.” Huyền Ly Nhã nói.

“Vậy đều tiếp theo trong lễ cầu thân này không biết nhà gái có yêu cầu sính lễ gì đặc biệt từ nhà trai không đây?” Kim Thu Liên hỏi.

“Chúng tôi cũng thật sự biết nhau về gia cảnh và thế sự của hai gia đình; vì thế sính lễ chúng tôi cũng không cầu gì nhiều như trong các cổ tích nhân gian như voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao hay sơn hào hải vị; mà chúng tôi chỉ muốn cho đôi trẻ sớm ngày có một hôn lễ thật long trọng và hoành tráng. Về phần sính lễ tôi đại diện cho nhà gái chỉ cầu sính lễ như sau: một mâm lễ vật nhỏ gồm chút ít trầu cau, gạo trắng trăm đấu ý chỉ đôi trẻ mãi bên nhau trăm năm hạnh phúc, vòng tay, dây chuyền, nhẫn, bông tai cho Ngọc Tú thôi.” Huyền Ly Nhã gượng ngùng nói.

“Vân cảm ơn ông anh chúng tôi đã ghi nhớ, chúng tôi sẽ tận lực chuẩn bị để cho Ngọc Tú sẽ là một cô dâu vô cùng vinh hạnh nhất có thể.” Huyền Thiện Chí nói.

“Vậy là buổi lễ cầu thân của chúng ta đã bàn bạc và quyết định xong mọi việc chính; kính chúc đôi bên gia đình thông gia có một hôn lễ long trọng nhất trong làng mình.” Kim Thu Liên nhẹ giọng nói.

“Vâng! Vâng! Vậy chúng tôi xin phép ra về để thông báo cũng như sắp xếp thêm thời gian chuẩn bị tiến đến lễ hỏi hoành tráng nhất cho đôi trẻ.” Nhiên Chiên Điền nói.

“Chào ông bà chúc cả gia đình đi đường thuận lợi.” Huyền Xương Thành và gia đình nhà gái đứng dậy tiễn cả gia đình Nhiên Phàm Phàm đi ra cửa hai bên chào nhau sau đó đi về.