Hướng Chu không biết rằng mình có tật dính người đến vậy, đặc biệt là thích dính lấy anh, tính cách ngày thường của cô vốn dĩ cũng mềm yếu, hiện tại bà dì lại đến nên tâm tình cả người có chút bực bội, muốn dính lấy anh.
Hôm nay là cuối tuần nên Hướng Chu không cần đi làm, Tống Lương dựa theo thói quen bình thường của cô đều là 7 giờ đi làm, nhưng người trong lồng ngực vẫn còn đang ngủ cho nên anh cũng không lên tiếng, cứ như vậy ôm cô ngủ tới giữa trưa mới tỉnh.
Đánh răng rửa mặt xong, Hướng Chu giống như con chuột túi vẫn luôn quấn lấy anh, ôm anh. Tống Lương làm cho cô một món cơm chiên đơn giản vì cô đang đau bụng kinh nên không thể nấu cơm.
Hướng Chu ôm sau lưng anh, lúc ôm còn duỗi tay ra phía trước sờ lấy bộ phận nam tính của anh.
Tống Lương thấy hành động của cô thì phiền não muốn chết, sờ thôi còn chưa nói, cô còn cố ý móc côn ŧᏂịŧ của anh ra, ở trên tay búng búng.
Vốn dĩ du͙© vọиɠ của anh đã lớn, lại bị cô đùa giỡn như vậy làm côn ŧᏂịŧ căng lên như cây gậy.
Anh bắt lấy tay cô, giọng nói hơi kiềm chế: “Hướng Chu, kiềm chế một chút, em đang tới tháng không thể làm được, em muốn anh chết có đúng không? Muốn chơi thì đợi bà dì của em đi đã rồi chơi, hiện tại ngoan ngoãn đi ra ngoài ăn cơm nào.”
Hướng Chu cảm thấy đồ vật bên dưới của anh rất đáng yêu cho nên mới sờ một chút, nghe được lời anh nói thì chu môi sau đó đi ra ngoài chờ anh chiên cơm cho cô.
Lúc Hướng Chu đi ra thì mẹ cô gọi điện thoại đến, nội dung cuộc gọi chủ yếu là nói cô mau có bạn trai.
Trai gái trong thôn cô chỉ mới 20 tuổi đã kết hôn, còn cô 25 tuổi còn chưa có gì làm trong nhà sốt ruột hết cả lên, chị của cô đã kết hôn cho nên trong nhà còn mỗi một mình Hướng Chu, hơn nữa trước đó chồng chưa cưới đã chết nên mẹ cô lo lắng sau này cô không gả được cho ai, muốn dặn dò cô một chút.
Tuy rằng hiện tại cô cùng Tống Lương đang yêu đương nhưng bát tự của hai người còn chưa biết, ai biết được sau này có kết hôn được không, nên cô chỉ nói với mẹ là đã biết.
Hướng Chu nói vài câu cho có lệ để mẹ cô yên tâm, đang định cúp điện thoại thì nghe đầu bên kia mẹ đang lải nhải nói: “Đứa nhỏ Tống Lương kia, trước đó mẹ có ghé nhà nó uống rượu thì nghe được gần đây nó mới tìm được bạn gái, không phải con đang ở nhà nó sao? Dù sao người ta cũng có bạn gái rồi, con nhanh dọn ra ngoài đi, đừng thân cận với người ta quá, nếu không sẽ bị người trong thôn lời ra tiếng vào.”
Cô nghe được lời này thì tim đập nhanh hơn, khóe miệng không khỏi cong lên: “Ai nói với mẹ là anh ấy có bạn gái, có đáng tin không?”
“Là do mẹ nó nói với mẹ nha, lần trước có chào hỏi qua thì nghe nói nó ở trên phố có quen bạn gái, nói là muốn kết hôn, khi nào hết bận sẽ mang bạn gái về nhà. Cho nên con nên dọn ra sớm đừng quấy rầy đến người ta, tránh bị người ta nói ra nói vào thì không hay.”