Nghiện Làm (Thô Tục) - A Phì A

Chương 41




Hướng Chu nghe được câu trả lời này của anh thì vô cùng kích động và cao hứng, mặc kệ Tống Lương nói gì thì ý tứ của câu đó vẫn là thích cô nha, cô cảm thấy chỉ cần Tống Lương thích cô là được.

Từ trong miệng của anh nghe thấy lời này thật là vui vẻ mà.

….

Công việc Hướng Chu gần đây có chút khó khăn, không biết có phải vì cô là thực tập sinh hay không, nên sếp bên trên đặc biệt nhằm vào cô, chủ yếu là các kiểu sai vặt, đồng nghiệp cũng khó đối phó, cảm thấy cô là người mới nên cái gì cũng đẩy cho cô làm.

Hướng Chu cũng không nói sẽ không làm nhưng mà cô cảm thấy quá mệt mỏi, những ngày gần đây đều tăng ca, công việc chưa làm xong thì không thể trở về.

Cửa hàng Tống Lương mỗi ngày đều vào khoảng 6 giờ 7 giờ là đóng cửa, bình thường giờ này Hướng Chu đã về nhưng hiện tại cô còn đang tăng ca ở công ty, cho nên Tống Lương quyết định đi đưa cơm cho cô.

Anh không có thời gian nấu cơm nên đi ngang qua tiệm cơm gọi một phần đóng gói mang đi.

Sau khi đến công ty của cô thì phát hiện cả văn phòng chỉ còn mình cô làm việc, anh hỏi Hướng Chu: “Mọi người đều về rồi à? Có một mình em ở chỗ này tăng ca?”

Hướng Chu có chút khó chịu gật đầu nói: “Dạ, đều về rồi, công việc còn lại đều là em làm.”

Tống Lương nhìn cô vất vả như vậy thì duỗi tay xoa đầu cô, đau lòng hỏi cô: “Có phải rất mệt không? Nếu mệt quá thì nói với anh, không thì nghỉ việc đi, nghỉ việc về làm bà chủ cửa hàng, giúp anh thu tiền cũng được mà, dù sao thì tiền kiếm được từ cửa hàng của anh cũng có thể nuôi nổi em.”

Kỹ thuật của Tống Lương không tệ cộng thêm cửa hàng mở ở thành phố lớn nên khẳng định doanh thu cũng không tồi, nhưng công việc của anh rất bận rộn, nếu cô ở tiệm cũng chỉ giúp anh lấy tiền của khách mà thôi. Thu tiền không giống như những cửa hàng tiện lợi thì mình cần phải học, ở đây chỉ cần Tống Lương nói giá cả mà thôi, một mình anh cũng có thể tự lấy tiền.

Cuối tuần Hướng Chu xuống hỗ trợ còn được, nhưng nếu ngày nào cũng làm việc này thì cô cảm thấy thật nhàm chán. Lần trước Tống Lương sợ cô chán nên mua iPad cho cô xem phim, cô nằm không xem phim mấy ngày mà không làm gì, cô không muốn cứ như vậy mãi: “Em vẫn nên đi làm thì hơn, em muốn làm việc.”

Tống Lương nghe cô nói như vậy cũng không nói gì, nhưng vừa rồi nói chuyện với cô thì ánh mắt liền nhìn chằm chằm xuống đùi Hướng Chu.

Hướng Chu đang mặc một cái tất lưới, lúc anh nhìn đến tất chân này thì cảm thấy không thích hợp.

Tay Tống Lương trực tiếp sờ lên chân cô và hỏi: “Em mặc cái gì thế này? Thời tiết đang nóng như vậy mà em còn mang tất chân?”



Buổi sáng Hướng Chu chỉ mặc váy ngắn ra cửa, lúc đến công ty thì đồng nghiệp tặng cô một cái nên cô liền đi thử xem có thể mặc được không, kết quả không nghĩ tới mặc vào rồi sau đó vẫn luôn bận việc nên vẫn chưa có cởi ra, cho nên hiện tại trên người cô còn mang tất chân này.

Tống Lương nhìn thấy nó thì không vui, bởi vì phụ nữ mang tất chân có lực sát thương rất lớn đối với đàn ông, mà đặc biệt là loại tất lưới này, quả thật có thể câu chết người, mang tất chân so với để chân trần còn muốn gợi cảm hơn.

Lúc Tống Lương tiến vào liền nhìn chằm chằm đùi cô, hiện tại đã nhịn không được mà phát hỏa rồi.

Hướng Chu bị hành động này của anh làm cho hoảng sợ, nhanh chóng lấy tay anh xuống khỏi đùi mình rồi cùng anh giải thích: “Là đồng nghiệp của em tặng, em mặc vào sau đó quên mất phải cởi ra. Mà trong công ty cũng có điều hòa nên không nóng lắm.”

Tống Lương nghe cô nói thế thì ngồi xuống vị trí của cô, nhân lúc Hướng Chu còn chưa phản ứng lại thì kéo cô xuống ngồi trên đùi mình, giọng điệu Tống Lương có chút bá đạo: “Ngồi vậy ăn cơm.”

Hướng Chu cũng không biết anh nói vậy là đã hết giận chưa, tự dưng đang êm đẹp lại tức giận, nhưng cô thật sự bị đói cho nên liền mặc kệ anh, cứ vậy ngồi trên đùi anh mà ăn cơm, đem hộp cơm mở ra bắt đầu ăn.

Kết quả cô mới ăn được hai muỗng thì cảm giác được tay Tống Lương đang sờ trên đùi mình, Hướng Chu hoảng sợ, “Anh Tống làm gì vậy a.”

Tay Tống Lương ở trên đùi cô tiếp tục vuốt lên xuống, chân lúc mang tất chân cùng với lúc để trần không giống nhau, mang tất lúc vuốt làm anh có cảm giác tình thú hơn, đàn ông đều thích sờ như vậy.

Cô bị anh sờ thì cảm giác được thân thể bắt đầu run lên, Hướng Chu bị hành động này của anh làm cho có chút bất đắc dĩ, bên dưới đã chảy ra không ít nước.

Cô tùy ý để anh vuốt ve.

Tống Lương sờ soạng một hồi lâu sau thì nhìn thấy trên bàn có cây kéo, anh với tay lấy kéo lại đây, tốc váy cô lên rồi kéo tất chân chỗ đũng quần cắt xoẹt một cái. Hướng Chu nhìn anh cắt một lỗ trên tất thì bị dọa sợ, không biết Tống Lương tính làm gì đây.

Tống Lương cắt tất chân của cô xong sau đó tiếp tục cầm kéo chậm rãi cắt một lỗ ở qυầи ɭóŧ cô, vòng quanh vị trí chính giữa một vòng rồi cắt rớt ra, cứ như vậylồn Hướng Chu dần dần lộ ra bên ngoài.

Cô cúi đầu nhìnlồn của mình lộ ra thì cảm thấy rất ngượng ngùng, vừa rồi tận mắt nhìn thấy anh tự tay cắt nên mặt cô hiện giờ đang ửng đỏ lên.

Tống Lương làm xong thì đặt kéo sang một bên, sau đó duỗi tay sờlồn cô, bàn tay bao trùm lênlồn mà xoa xoa.