Nghiện Làm (Thô Tục) - A Phì A

Chương 34




Hướng Chu hét to một tiếng, Tống Lương cứ như vậy phun ra, hai người lại cùng nhau lêи đỉиɦ.

Hướng Chu chưa từng có một khắc thỏa mãn giống như bây giờ, sau cao trào cô thoải mái nằm lên trên ghế, đầu dán một bên ghế dựa, xoay người nhìn Tống Lương, gậy thịt của anh còn chôn tronglồn cô, cứ để vậy một lúc sau mới rút ra.

Sau khi gậy thịt được rút ra, anh nhìn thấylồncô chảy tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Anh nâng mông cô lên, đưa tay vào moi tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra, vừa rồi nhịn không được nên bắn vào, Hướng Chu nhìn biểu tình nghiêm túc của Tống Lương, xoay người nói với anh: “Em đang trong kỳ an toàn, sẽ không có chuyện gì đâu.”

Tống Lương nghe cô nói thì dừng tay lại: “Em chắc chứ?”

Mấy ngày nữa là ngày tới tháng, chắc là ổn, cô gật đầu, Tống Lương thấy thế cũng không có moi tiếp, nhìn lỗlồn của cô chảy tinh dịch anh vừa bắn vào, thấy cũng thú vị nên móc điện thoại ra, để trước hạ thể cô chụp một bức ảnh, chụp lại hình ảnh tϊиɧ ɖϊ©h͙ tưới ướt đẫmlồn cô.

Anh bấm lưu lại, sau đó mặc qυầи ɭóŧ cho Hướng Chu, qυầи ɭóŧ treo ở mắt cá chân, hiện tại cũng ướt đẫm rồi, mặc vào cho cô rồi kéo váy xuống, Tống Lương nói với cô: “Hiện tại muộn rồi, em về dọn dẹp đồ đạc, chiều mai lúc em tan tầm thì nhắn tin cho anh, anh tới đón em về nhà.”

Hướng Chu nói được, sau đó xuống xe đi lên lầu, bạn cùng phòng nhìn cô hỏi: “Đang yên đang lành mà cười vui vẻ như thế, đi ra ngoài làm gì vậy?”

Hướng Chu thật sự đang rất vui, khóe miệng không nhịn được mà cong lên: “Vừa rồi bạn trai tớ, à không phải, đối tượng của tớ tới tìm, có nói một chút chuyện.”

….

Ngày hôm sau đúng giờ Tống Lương tới đón Hướng Chu, dáng vẻ gấp gáp kia giống như sợ Hướng Chu đổi ý vậy, đồ đạc Hướng Chu không nhiều lắm, anh khiêng lên xe rồi quay về nhà.

Một lần nữa trở về chỗ Tống Lương, cảm giác không giống lúc trước, trước đó là cô ở nhờ ăn nhờ còn thuận tiện ngủ nhờ, hiện tại đã thành bạn gái cho nên lúc bước vào, Hướng Chu hỏi Tống Lương: “Em ngủ phòng nào?”

Tống Lương nhìn cô hỏi như vậy thì hơi ngượng ngùng, kéo hành lý của cô nói: “Tùy em.”

Tuy rằng nói tùy cô nhưng Tống Lương lại thành thật đem hành lý của cô đi về hướng phòng ngủ anh, Hướng Chu nhìn hành động của anh trong lòng vui vẻ mà bước theo anh đi vào.



Lúc bước vào phòng nhìn thấy trên giường ấy vậy mà là khăn trải giường màu hồng phấn, cô kinh ngạc nhìn Tống Lương: “Sao lại đổi màu hồng nhạt vậy?”

Tống Lương có chút xấu hổ, không trả lời, nhưng lỗ tai lại hồng lên rất rõ ràng, anh muốn hút điếu thuốc, sờ sờ túi nói: “Con gái không phải đều thích màu hồng sao? Buổi sáng anh tùy tiện mua thôi, lần trước em làm khăn trải giường ướt hết, đều là nướclồn của em, nên anh đã đem đi giặt sạch rồi.”

Hướng Chu nhìn trên giường có tới bốn bộ ga giường màu hồng, không thể tin được anh nói chỉ tùy tiện mua.

Rõ ràng là mua riêng cho cô nha.

….

Vào cuối tuần Hướng Chu không cần đi làm, nên hôm nay xuống dưới thu tiền giúp Tống Lương, hiện tại cô làm thu ngân đã điêu luyện, một người khách quen đến tiệm nhìn thấy cô còn trêu ghẹo hỏi: “Vợ ông chủ lại về rồi à?”

Hướng Chu bị hỏi thì bên ngoài ngượng ngùng nhưng trong lòng lại trộm vui vẻ. Buổi chiều trời quá nóng cô nhịn không được đi ra ngoài mua một ly trà sữa uống, đối diện là tiệm trà sữa, lúc quay về nhìn thấy Tống Lương đang sửa xe dưới nền, uống một ngụm rồi đặt ở trước mặt anh nói: “Anh Tống, anh có muốn uống không?”

Tống Lương không thích loại đồ uống này nên từ chối, nhưng Hướng Chu lại đưa trà sữa tới bên miệng anh nũng nịu nói: “Uống đi mà.”

Tống Lương nghe cô làm nũng mới chịu uống một ngụm, trà sữa quá ngọt, chính vì con gái thích uống đồ ngọt như vậy cho nên cả người lúc nào cũng ngọt ngào.

….

Buổi tối Hướng Chu nấu cơm cho anh, cơm nước xong sau đó hai người ngồi trên sô pha xem TV, hôm nay ra ngoài có mua nho rất tươi, cô bưng trái cây tới đi ngang trước mặt anh rồi ngồi xuống, nhìn bộ dáng nhìn chằm chằm vào Bản Tin Thời Sự của anh trông giống như chú cán bộ, sao lại có người thích xem thời sự thế chứ, cô nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh, nhịn không được duỗi tay nắm lấy tay anh muốn chơi, kết quả Tống Lương lại kéo tay cô ra, “Đừng lộn xộn.”

Hướng Chu thấy anh như vậy thì không vui, cô dựa lên sô pha, nhìn Tống Lương đang chăm chú vào TV, cô liền tốc váy ngủ lên, váy ngủ vốn dĩ đã ngắn, cô tốc váy lên rồi vạchlồn ra, lấy một quả nho nhét vào tronglồn, nho mới lấy từ tủ lạnh ra nên hơi lạnh, cô lại nhét vào trong một quả lại thêm một quả.

Tống Lương nghe được thanh âm ái muội của phụ nữ thì nhìn qua, vừa quay đầu liền thấy được Hướng Chu đang nhét nho vàolồn, méplồn mở ra, chào đón nho đi vào, một quả rồi lại một quả, tất cả bốn quả nhồi vào.

Hướng Chu thấy anh nhìn chằm chằm mình thì xoalồn nói: “Anh Tống, có muốn uống nước nho ép không? Em dùnglồn ép nước nho cho anh nè, anh có uống không?”