Nghiện Làm (Thô Tục) - A Phì A

Chương 30




Tống Lương vốn dĩ đang ăn cơm, nhưng khi thấy ảnhlồn ướt át của cô gửi đến thì ăn không ngon nữa, cơm sao ăn ngon bằnglồn của cô được. Nhìnlồn đẫm nước, anh liền nhớ lại cảm giác hôn lên nó lúc trước, phía dưới lại nhịn không được mà dựng thẳng dậy.

Miệng lưỡi anh khô khốc uống một ngụm nước, sau đó nhìn bên kia tiếp tục gửi tin nhắn tới.

[Anh Tống ăn cơm chưa? Em đang ăn cơm, bên dưới trứng rung vẫn đang hoạt động, cả ngày hôm naylồn em đều bị nó rung rung thật thoải mái a. Nhưng càng nhớ cảm giác bị anh liếʍ, đầu lưỡi anh Tống rất lợi hại, mỗi lần đều liếʍlồn em đến phun nước, đáng tiếc…. Hazz….. Về sau không được anh Tống liếʍ nữa. Bình thường lúc này em đã ngồi trên mặt anh, cho anh Tống búlồn rồi.]

Tống Lương nhìn đến lời này sắc mặt tối sầm xuống, có chút không cao hứng, nếu nhớ như vậy thì tới tìm anh, muốn anh liếʍ thì dọn về đi, dọn về thì lúc đó có thể mỗi ngày chơi cô.

Nghĩ như vậy nhưng anh vẫn ngại nói ra, rốt cuộc anh vẫn sợ mình sẽ làm chậm trễ cô, cho nên chỉ nhắn lại cô một câu, [Về đây tôi làm cô.]

Anh gửi xong tin nhắn, trong lòng thấp thỏm không biết cô nghĩ thế nào. Tống Lương ăn thêm một bát cơm thì cô hồi âm lại, lúc thấy tin nhắn anh liền nuốt cơm không vô.

[Không được nha anh Tống, không phải anh nói hai chúng ta không có quan hệ gì sao? Em ở nhà anh sẽ bị hàng xóm láng giềng nhìn vào chê cười. Nếu em trở về sẽ không tốt lắm, em hiện tại ở đây khá ổn.]

Anh chửi thề một câu.

“Giường cũng ngủ rồi,lồn cũng bị ông đây dzã rồi, còn nói không có quan hệ.”

Tống Lương không biết người phụ nữ này đang làm cái quỷ gì.

Anh ném điện thoại sang một bên, không trả lời tin nhắn nữa.

….



Thói quen của một người đúng là đáng sợ, thời điểm cô vẫn luôn ở nhà thì không cảm thấy gì, hiện tại về đến nhà chỉ có một mình, không có người giúp việc, hơn nữa cũng không có dấu vết phụ nữ.

Quan trọng nhất là không còn người lải nhải bên tai anh, nên bây giờ Tống Lương về đến nhà nhìn căn phòng trước đây cô từng ở thì có chút trầm mặc.

Anh vào phòng tắm một lát rồi đi ra, lại nhớ Hướng Chu.

Đột nhiên anh nhớ đến thời điểm anh và Hướng Chu quen biết nhau. Hai người đều ở cùng một thôn, đều đến từ một xã nhỏ.

Cho dù hai người từ nhỏ đến lớn đều biết nhau nhưng lại chưa từng chào hỏi qua.

Tống Lương học hành không tốt, là gà mờ trong khối, lên sơ trung liền để ý Hướng Chu. Ngược lại, Hướng Chu ở trong khối nổi tiếng xinh đẹp, lúc còn trẻ mặt thanh thuần đáng yêu, là nữ thần trong mắt các nam sinh.

Tống Lương thực sự chú ý đến Hướng Chu là lần ra ngoại thành lên núi dạo chơi.

Lần đó giáo viên trong ban tổ chức cho bọn họ cùng nhau lên núi đi dạo. Khi lên đến đỉnh núi thì đã giữa trưa, mọi người được tự do giải tán, bọn họ khi đó đã bắt đầu đua đòi nếm thử thuốc lá, cho nên sau khi giải tán thì trốn ở một bên góc để hút thuốc.

Anh đứng trong góc và thấy Hướng Chu cùng chị của cô đang lén lút đi đến bụi hoa rậm rạp bên kia.

Hướng Chu sợ hãi không dám cởϊ qυầи, chị cô thấy vậy nói: “Làm sao vậy? Không phải em mắc tè à? Nhanh lên chờ chút nữa bị người ta thấy được thì không tốt, chỗ này không có ai đâu, em tè nhanh rồi bọn mình đi.”

Hướng Chu cảm thấy rất ngượng. Cô cũng không có cách nào khác, rốt cuộc nghẹn không chịu được nữa nên mới cởϊ qυầи đồng phục ra, nhìn xung quanh không có người, cô ngồi xuống tè nhanh, sau đó kéo quần lên rồi chạy.



Nhưng cô không ngờ tới, một màn vừa rồi của cô đều bị Tống Lương thấy được, anh đứng một bên hút thuốc nên tận mắt nhìn thấy Hướng Chu cởϊ qυầи lót lộlồn bên trong ra. Con gái còn chưa dậy thì, bên dướilồn không có mấy sợi lông, nhìn bộ dáng cô đi tiểu, bướm nhỏ lộ ra thật đáng yêu.

Còn thấy cô có cặp mông đầy đặn.

Khi đó anh cho rằng chẳng qua là chỉ nhìn thoáng một cái, không có gì đáng nói, kết quả buổi tối trở về lần đầu tiên mộng tinh liền mơ thấy anh với Hướng Chu Địʈ nhau, anh bắn ướt cả quần, còn bắn ra rất nhiều.

Tống Lương từ đây về sau đối với Hướng Chu đều không còn thuần khiết nữa, từ buổi tối nằm mơ kia, mỗi khi nhắm mắt lại là lại nhìn thấylồn cô, lúc ở trong phòng học thì nhịn không được mà đưa mắt nhìn về phía chỗ giữa hai chân cô.

Nghĩ đếnlồn của cô không có lông, trắng hồng béo múp.

Anh mỗi lần như vậy đều sẽ có phản ứng, áp chế thế nào cũng không được, suốt mấy năm liền vẫn luôn muốn cô.

….

Đã lâu rồi Tống Lương không gặp mộng xuân thế này, hiện tại mơ thấy làm cả người anh ngứa ngáy rất khó chịu, người phụ nữ kia mới rời đi một ngày anh đã không chịu nổi nữa rồi.

Thời niên thiếu anh đã bỏ lỡ cô một lần, hiện tại thật vất vả mới có cơ hội như vậy, anh không muốn buông tha. Lúc anh tỉnh dậy là 11 giờ, mới chỉ chợp mắt chốc lát, anh cầm điện thoại lên, móc chìa khóa xe ra rồi xuống lầu lái xe đi tìm Hướng Chu.

Hướng Chu dưỡng da xong đang chuẩn bị lên giường ngủ thì di động báo có tin nhắn, cô nhìn một chút, là Tống Lương tìm cô.

Chỉ có một câu: [Tôi đang ở dưới ký túc xá của cô, xuống đây làm một nháy, cặ© tôi cứng rồi.]

….