Anh cau mày nhìn cô, không hiểu cô nàng này có ý gì đây. Hướng Chu có cảm giác người đàn ông bên cạnh đang đánh giá cô, bèn cười nói với anh:” Thời tiết quá nóng, nên em muốn mặc đồ mỏng mát một chút.”
Tống Lương nghe được lời này thì cười lạnh một cái, trong lòng chửi thầm: Trời cũng nóng thật, nóng đến độ áo ngực cũng không mặc.
Sau đó, anh không nhìn Hướng Chu nữa.
Anh không dư thừa tiền mà tìm khách sạn này nọ cho cô, cũng không thích tiêu tiền cho phụ nữ lắm tật xấu của người khác.
Vừa vặn cửa hàng sửa xe anh thuê là 2 tầng, phía dưới là cửa hàng, phía trên dùng để ở. Anh ở một phòng còn một phòng vẫn luôn để trống, trước tiên sắp xếp cho Hướng Chu, chờ cô tìm được công việc thì dọn ra, mấy ngày tới cứ để cô ở nơi này.
Hướng Chu cùng anh đến cửa hàng sửa xe, bước xuống xe Tống Lương một tay xách theo vali của cô rồi đi lên lầu, nói với cô:” Cô mấy ngày tới cứ ở nơi này, khi nào tìm được việc rồi lại tìm phòng mới dọn ra, tốt nhất là tìm công việc nào bao ăn bao ở, như vậy giải quyết được vấn đề ăn ở nhanh nhất.”
Hướng Chu đi vào xem phòng, bên trong chỉ có một cái giường, cộng thêm một cái tủ quần áo được đóng đơn giản, thật sự là quá đơn giản.
Cô nhẹ nhàng cười lấy hành lý trên tay Tống Lương, nói cảm ơn với anh rồi đi vào.
Tống Lương mặc kệ cô, để cô tự dọn dẹp hành lý bên trong, còn anh đi nghỉ ngơi, ra ngoài phòng khách xem TV.
Anh lại tủ lạnh khui một lon bia, thêm một dĩa đậu phộng làm mồi vừa ăn vừa xem bóng đá.