Hiện tại Tống Lương mới tỉnh táo lại, cảm thấy bản thân vừa làm ra loại chuyện này đúng thật là khốn nạn mà.
Cô ta câu dẫn là một chuyện, anh còn cố tình bị câu dẫn, cònlồn bức cô, để cho cô ngậm cặ©.
Phê thì cũng phê thật, nhưng cảm giác hiện giờ nghĩ lại có chút sợ.
Người này là bạn gái của bạn anh, hắn chỉ chết mới vài ngày thây cốt còn chưa lạnh, vậy mà anh lại cùng bạn gái hắn đã làm tới mức này rồi?
Tống Lương sợ Khương Đồ Sinh sẽ từ trong quan tài tỉnh dậy bóp chết anh.
Anh nhìn thoáng qua phòng tắm, nghĩ không thể tiếp tục bị người phụ nữ này câu dẫn được.
….
Sau một đêm mưa to, ngày hôm nay trời đã tạnh cộng thêm thời tiết đẹp, ánh mặt trời ấm áp, không quá nóng, còn có một ít gió nhẹ rất mát mẻ, anh liền đi xuống mở cửa tiệm.
Hướng Chu ngủ đến giữa trưa lúc sau xuống lầu tìm anh, hôm nay cô mặc một cái váy bó ôm mông. Dáng người cô nhỏ gầy, nên váy ôm mông càng làm thân hình cô thêm quyến rũ, kiểu ngực tấn công mông phòng thủ.
Không biết có phải hay không cô cố ý lúc đi đến trước mặt anh còn lắc mông qua lại, Tống Lương đang nằm trên mặt đất sửa xe máy, cô lại gần rồi ngồi xổm xuống nhìn anh nói: “Anh Tống, em hôm nay không đi tìm việc, người ta bảo em chờ thông báo nên em không có việc gì làm, ở trên nhà nằm xem TV với ngủ hoài cũng nhàm chán, nếu không thì em làm thu ngân giúp anh, để cảm ơn anh cho em chỗ ở mấy ngày nay được không? Em học toán không tệ, giúp anh tính toán sổ sách khẳng định sẽ làm tốt.”
Tống Lương nghe cô nói xong vẫn chưa kịp hiểu ra, đang định từ chối thì đã thấy cô rất tự nhiên mà đi tới quầy thu ngân.
Ngay chỗ cửa dựng một cái bàn làm thu ngân, giống với loại ở tiệm trà sữa, lúc trước anh mua cái bàn này là bàn second-hand, dưới bàn là một hộc đựng tiền, trên có một cái máy tính và mấy quyển sổ.
Tống Lương còn muốn từ chối ý định của cô, kết quả cô ta trực tiếp ngồi xuống ghế, nên anh không thể mở miệng tiếp.
Anh đang vội sửa xe, nên cứ mặc kệ cô ta, không phản ứng mà tiếp tục bận rộn với đồ vật trên tay.
Sửa chữa xong thì vừa đúng lúc tài xế xe máy tới lấy, anh thay một ít linh kiện bên trong rồi bàn giao xe cho khách, tài xế trả tiền nhìn thoáng qua phụ nữ bên cạnh, ngậm thuốc lá hỏi anh: “Tống Lương, đây là bạn gái mới của anh à, anh đúng là có phúc nha, có bạn gái xinh đẹp như vậy.”
Hắn đưa tiền cho Hướng Chu, cô vui vẻ, cười tủm tỉm nhận tiền rồi thối lại tiền thừa.
Tống Lương muốn giải thích, kết quả người đã đi rồi, không kịp nghe giải thích của anh.
Nhìn thoáng qua Hướng Chu, Hướng Chu quay lại nhìn anh cười thật vui vẻ, Tống Lương không biết cô ta đang chơi cái trò quỷ gì. Vừa rồi sửa xe liên tục có chút mệt, anh cầm lấy chai nước khoáng bên cạnh uống một ngụm, kết quả lúc xoay người nhìn sang Hướng Chu phát hiện dâʍ phụ này không biết xấu hổ mà đem váy cuốn lên trên eo, mông bị lộ trực tiếp ra ngoài, người phụ nữ này không chỉ phía dưới không mặc qυầи ɭóŧ, còn đem váy cuốn lên để lộ bờ mông trần trụi, ngồi trên ghế phơilồncho anh xem.
Tống Lương nhìn hình ảnh này mắt bắt đầu nóng lên, uống một ngụm nước sau đó vứt chai qua bên cạnh, tức giận lại gần cô đem váy kéo xuống, che khuất bờ mông quyến rũ kia lại, giọng điệu không vui nói: “Hướng Chu, cô sao lại dâʍ đãиɠ như vậy, rõ như ban ngày không mặc qυầи ɭóŧ thì thôi không nói đi, cô còn đem váy nhấc lên, là muốn mọi người trên đường đều nhìn thấy cô lộ mông, lộlồn hả? Lúc ở trong phòng cô muốn làm gì cũng được, hiện tại đang ở bên ngoài nhiều người đi ngang qua như vậy, cô muốn bị mọi người nhìn thấy hết, thích cho người khác nhìn thân thể của cô đến thế à?”
Hướng Chu vốn dĩ chính là cố ý để anh nhìn thấy bờ mông trần trụi của mình, không nghĩ đến anh lại tức giận như vậy đâu, cô cũng không vì thế mà buồn, duỗi tay kéo lấy tay anh hướng xuống dưới tiểu vuốtlồn cô, trêu đùa anh: “Anh Tống, anh giận em cái gì, em cũng không phải cố ý cho người khác xem, em làm rõ ràng như vậy chẳng lẽ anh không nhìn ra? Chính là cố ý câu dẫn anh nha, cố ý cho anh xem, anh không thíchlồn của em à? Ngày hôm qua lúc liếʍ em thấy anh thực sự thích, cho nên hôm nay nghĩ anh có phải đã khát rồi hay không, em để cho anh sờ nè.”