Khoảng cách hai mươi trượng, phía trên đầu của Tiền lão ma bỗng dưng xuất hiện hư ảnh bàn tay, bàn tay này to lớn, trắng nõn bao trùm năm trượng xung quanh lão.
Ầm Ầm tựa hồ trời sập, bàn tay lớn từ trên đập xuống như đập con ruồi. Đáng thương Tiền Xuân Thu đứng mũi chịu sào, bị đập nằm bẹp dưới đất, xung quanh đất cát mịt mù, hình thành một cái to lớn dấu tay, nhìn xa xa trông thật ghê rợn.
Tuy nhiên, Tiền Xuân Thu dù sao cũng là Giả Đan lão quái, dù bị đập cho xương cốt vỡ vụn nhưng vẫn chưa chết, chỉ là ngực nơi bị lúc nãy ma khí ăn mòn, lộ ra vết thương dữ tợn.
Chu An cười lạnh, thân mình như sao băng, phá không bắn đến ngay trước mặt lão.
Tiền Xuân Thu dãy dụa muốn đứng dậy, đáy lòng lạnh lẽo, vừa rồi mấy chiêu thức, thần thông quảng đại, để cho lão lạnh sống lưng.
Chỉ dùng nhất chiêu liền đem mình cho trọng thương, sau đó nhất chiêu liền đem mình bắt giữ. Đây rõ ràng chỉ có Kim Đan chân nhân, thậm chí Kim Đan người nổi bật mới làm được. Lão dù gì cũng là hung danh hiển hách lão quái, tại Đại Nam quốc Giả Đan cảnh thuộc số một số hai.
- Chẳng lẽ hắn vừa đột phá Kim Đan.
Nghĩ đến khuôn mặt liền hôi bại, lão còn định tu thành Kim Đan sau đó dựa vào Địa hỏa phụ trợ trả thù đây nếu, nếu Chu An là Kim Đan thì đánh đấm cái rắm.
Nhưng khi hắn đến gần, lão phát giác ra điều gì liền lập tức há hốc mồm:
- Không thể nào!
Bởi vì Chu An khí tức chỉ là Khai Trần sơ kỳ, hơn nữa còn khá phù phiếm, chứng minh hắn vừa mới đột phá xong. Cái này làm sao có thể, làm sao tên tiểu bối vừa vào Khai Trần liền đánh mình chạy như chó nhà có tang.
Tiền Xuân Thu lòng càng hối hận, lần này cũng chẳng phải hối hận vì đã chọc Chu An mà là lúc nãy Chu An đang đột phá, mình không mạnh mẽ đem giết chết. Cảm giác thật vi diệu, lúc trước lão là người đi săn, hiện tại phát hiện mình trở thành con mồi.
Chu An lững thửng bước tới gần, ánh mắt lãnh đạm nhìn đang chật vật tiền lão ma. Vừa hấy ánh mắt này, lòng lão càng phát lạnh, gầm thét hỏi:
- Ngươi rốt cuộc là người nào?
- Người chết không cần phải biết.
Chu An dứt khoát ra tay, cùng địch nhân hắn chưa bao giờ dây dưa lòng vòng.
- Sơn Hà ấn
Một ấn vừa xuất, từ bàn tay hắn hội tụ thiên địa linh khí, hình thành hư ảnh sông núi trùng điệp, sâm nghiêm quỷ dị hướng Tiền lão ma trấn tới.
Đùng
Khói bụi mịt mờ, Chu An đưa tay xua tán, bỗng khóe mắt nhíu lại.
Tiền lão ma vậy mà không bị đập chết, khẽ nhìn thấy lão trên tay gương đồng, hắn liền hiểu ra. Hẳn là lão ta vừa dùng chiếc gương để đỡ đòn. Anh cấp ấn pháp, có thể dễ dàng chống đỡ, gương này rất tốt nha.
Chu An miệng cười nhạt, vung tay qua một hư chưởng, sau đó nhanh chóng cướp mất cái gương, tiền lão ma đáng thương thì bị đánh bay ra ngoài tàn tạ.
- Lã Vọng! Thật kỳ lạ chiếc gương.
Nhiều năm duyệt gái ...à nhầm nhiều năm duyệt bảo nên vừa gặp hắn liền biết chiếc gương đồng này đặc sắc, bên trên tỏa ra một tia ẩn giấu cổ lão khí tức. Không nói hai lời, thu gương vào giới chỉ, liền muốn tiếp tục hạ sát thủ, chỉ là lúc này, Tiền Xuân Thu bỗng hô lên:
- Khoan đã, ngươi chớ vội giết ta.
- Ồ! Chu An thật dừng tay hứng thú đánh giá lão.
- Chỉ cần ngươi thả ta, ta sẽ cho ngươi biết một bí mật.
- Bí mật?
- Đúng vậy, lão phu từng thăm dò một cái cổ tu sĩ động phủ, chiếc gương vừa rồi là số ít vật phẩm trong đó thôi, chỉ cần ngươi tha ta mạng, lão phu sẽ dẫn đường đưa ngươi đi.
Ha ha. Chu An cười nhạt chưa đưa ý kiến.
Lão cuống quýt bổ sung.
- Hơn nữa, ta ta còn có thể nhận ngươi làm chủ, lão phu dù sao cũng là một tên lâu năm Giả Đan, chẳng mấy chốc sẽ đột phá, có tiềm năm Kim Đan cảnh làm tay chân, với ngươi sẽ rất thuận tiện.
Tiền lão ma đến đường cùng lập tức không biết sĩ diện thuyết giáo bán mình. Danh dự cái gì bây giờ lão ném hết, hừ lão phu nhận ngươi làm chủ, chờ thời cơ nhất định đem ngươi băm thành trăm mảnh. Quân tử không chịu cái thiệt trước mắt, nghĩ đến ta cũng chẳng phải là quân tử, chịu thiệt thì thế nào.
Chỉ có điều, Chu An miệng vi vi cười khẽ, trả lời lão bằng một cái Sơn Hà ấn.
Đùng
Tiền Xuân Thu lần này thảm, bất ngờ một chưởng khiến lão bị đánh toe tua, thương càng thêm thương, kẻ này sao mà chưa nói đã đánh, sao mà không biết thương lượng cơ chứ.
- Ta thực ra cũng đang cần cái người hầu, có điều ngươi để ta tức giận, vì vậy............đi chết đi.
Chu An bỗng dưng bộc phát sát khí, đem bao trùm xuống, lão ma khuôn mặt tái xanh, cắn răng:
- Mẹ nó, đây là ngươi ép ta.
Hét xong, há mồm giải phong Địa hỏa phun ra một đầu màu đen hắc long hỏa diễm, cùng lúc lão trúng phản phệ bắn bay về sau, Hắc Long Địa hỏa, chính là lão lá bài tẩy cuối cùng, Lão vốn không định sử dụng, nếu vậy hiện tại thương thế, giải phong chắc chắn phản phệ cực đại. Nhưng mà người ta sắp đem mình giết, lão quan tâm cái gì phản phệ.
Địa hỏa vừa ra, liền hình thành một con rồng đen, lao thẳng đến phía hắn.
Chu An khóe miệng nghiền ngẫm, hắn mục đích chính là cái này hỏa. Lúc trước chưa đột phá Khai Trần, không thể thu phục, hiện tại mặc dù nắm chắc rất ít, nhưng hắn cũng phải thử xem.
Vũng hai tay liên tục kết ấn, tụ tập xung quanh thiên địa linh, chốc lát liền hình thành một cái trận ấn, trận văn trôi nổi giữa không trung.
Khống Hỏa Trận
Chuyên khống chế bắt giữ các loại hỏa diễm, năm xưa Chu An từng làm rất nhiều lần, nên hiện tại cực thì thành thục.
Một luồng nhiệt khí cực nóng ập tới, đi qua nơi nào, mặt đất cháy thành tro bụi, Chu An hít một hơi sâu, mạnh mẽ đẩy trận ấn ra.
- Cho ta bắt.
Trận ấn khai mở liền lan tỏa, biến hóa thành một cái khổng lồ lưới trận, hướng đầu hỏa long bao trùm, lưới trận theo cơ thể hỏa long, từ đầu kéo dài tới tận đuôi, chậm chạp bao bọc.
Bên này Chu An sắc mặt trắng, bệch sử dụng quá nhiều thần thức, khóe miệng cũng gỉ máu.
Chỉ còn cái đuôi nữa là xong, Chu An cắn lưỡi phun ra tinh huyết rồi lại kết ấn, hét lớn, trận ấn thứ hai bổ sung cho cái thứ nhất, liền đem toàn thân hỏa long bao trùm không thể giãy dụa.
Chu An thở ra một hơi dài, thân thể hơi loạng choạng bước đến, quả nhiên Địa hỏa trung phẩm, thần thức của hắn vậy mà lập tức bị hao hết, may mắn cuối cùng cũng bắt được.
Bên kia, Tiền lão ma ánh mắt đờ đẫn, hi vọng cuối cùng của lão, lá bài tẩy của lão thế mà liền bị Chu An bắt, cảm giác khó tin cứ như đang nằm mơ vậy.
Chu An vừa bước tới cách hỏa long năm trượng, bỗng nhiên ánh mắt co rụt, ngay lập tức thả mình muống lùi ra sau, có điều, đã muộn.
Đoàng
Một tiếng nổ lớn, cùng tiếng thét dài vang vọng, hỏa long giãy dụa phá vỡ phong ấn, những tia lửa bay vèo vèo ra xung quanh. Nhanh như chớp hỏa long liền đâm thẳng đến phía hắn, thân hình hừng hực.
Chết tiệt! Cơ thể cháy sém, nội thương nhộn nhạo, Chu An cắn răng, mặc kệ thương thế, vắt sạch thần thức, lần thứ ba kết ấn, muốn chống đỡ.
Nhưng mà, hỏa diễm quá mạnh, nhanh như chớp phá tan ấn pháp, đem hắn bao phủ.
Dồn còn lại toàn bộ pháp lực ra chống đỡ, Chu An vẫn bị đốt sắp thành tro.
Bên ngoài, tiền lão ma thấy vậy thê thảm cười ha ha cuồng tiếu:
- Hahaha tiểu tử cuồng vọng, đã biết lão tử hỏa diễm lợi hại sao?
- Thật cuồng vọng, còn dám thu phục của ta hỏa diễm, hừ chờ lão tử chữa thương xong, ta nhất định sẽ cho ba cái tiện nhân kia biết thế nào là sống không bằng chết.
Tiền lão ma cười găng, gắng gượng ngồi dậy, lấy chút linh đan ra chữa thương, chỉ có điều thương thế của lão quá nặng, muốn hồi phục đâu phải như vậy dễ dàng.
Bên này Chu An mặc dù nhục thể mạnh mẽ, vẫn khó khăn không thể chịu nổi.
Hắn tâm trí đắn đo tìm hướng giải quyết.
Giây phú, Hoan Ma công được vận lên, từ giới chỉ lấy ra còn lại hai viên ngọc tủy cầm chặt, nhanh chóng hấp thu xung quanh hỏa diễm.
Dựa vào ngọc tủy bảo vệ kinh mạch, Đại hỏa ồ ồ bị hắn hấp thu.
Vốn dĩ Thượng phẩm nhân hỏa đang tăng lên nhanh chóng
Nhân hỏa hượng phẩm trung cấp
Nhân hỏa thượng phẩm cao cấp
Nhân hỏa thượng phẩm đỉnh cao
Đoàng
- Không được! Chu An da mặt căng nứt, hai viên ngọc tủy bị hỏa diễm làm cho vỡ vụn, hắn đột phá địa hỏa chỉ kém một đường. Nhưng mà không có ngọc tủy không thể đột phá, xung quanh Đại hỏa vô cùng cuồng bạo, cần có thêm đối sách.
- Đúng rồi Cự Ma Lục
Chu An cắn răng, vận lên Cự Ma Lục định lấy ma hỏa đem rèn thể. Qủa nhiên có chút hiệu quả, Chu An vận dụng công pháp đem ma hỏa từng chút từng chút hấp thu, rèn luyện nhục thân. Chẳng mấy chốc, hắn nhục thân liền thăng cấp, cũng chốc lát liền đạt Trung phẩm pháp khí cường độ.
Nhưng mà ma hỏa số lượng quá lớn, nếu muốn hấp thu hết, sợ rằng đã bị đốt thành tro từ lâu.
Bất ngờ đúng lúc này, từ trên tay trái hắc nhẫn rung động dữ dội.
Vèo
Nghịch Trần giới mãnh liệt thoát ra khỏi hắn ngón tay, bay vòe lên giữa đám hỏa diễm, ra sức hút.
Một luồng sức hút vô cùng lớn, đem xung quanh hỏa diễm hút đi. Hắc Long Địa Hỏa giống như run sợ lập tức buông tha Chu An hướng về phía khác bỏ chạy. Nhưng đúng lúc đó, Nghịch Trần giới bỗng nhiên tỏa sáng quang mang, như tia chớp phá không mà tới đâm vào giữa hỏa diễm.
ục ục
Từng đợt âm thanh từ trong tràn ra.
Được ba hơi thở, hảo diễm liền bị hắc nhẫn hấp thu hết.
Nghịch Trần giới quang mang cũng ảm đạm, bay về phía hắn. Chu An kinh ngạc đến ngây người, vui mừng thoát chết. May mắn nếu không có hắc nhẫn cứu giúp, mình hẳn là bị đốt chết tươi rồi, quả nhiên hiện tại bản thân nhiều nhất có thể chống đỡ hạ phẩm địa hỏa, còn trung phẩm thì thật sự vô cùng khó khăn.
Không chỉ hắn bất ngờ, bên kia đang đắc ý Tiền lão ma cũng mặt mày trắng xám, viên đan dược vừa định bỏ vào miệng lập tức rơi xuống, khóc không ra nước mắt.
Lần này ta chết chắc rồi.