Hộc hộc hộc !
- Hự !
- Soạt !
- Tên Vũ Thiên , sức mạnh thể chất gì mà trâu quá thể vậy ? Yêu tộc ta vốn thể chất đã mạnh gấp trăm lần phàm nhân sao hắn có thể ???
- Khụ !
- Chết tiệt , miễn cưỡng sử dụng lại hứng chịu phản phệ nặng đến vậy nhưng có thể xử được cái đám này được phần nào cũng đã may mắn lắm rồi .
Màn sương tan đi quân số không những không tổn hại gì mà ngược lại cả đám còn phải lãnh trọn thêm một lần Uy nữa cực kì nguy hiểm đến tính mạng .
- Uy .
- !!!!!?????
- Tế Nguyệt Thiên Đạo Ứng Nguyệt Thiên Đạo .
- !!!!???
- Sức ép.......... bị giảm đi rồi sao ?
- Hoa Đăng ???
- Ta sẽ bảo vệ tất cả mọi người an toàn trở ra bên ngoài .
- Toái Nguyệt vậy mà chịu chấp nhận rồi ? Lật mặt cũng nhanh thật .
- ?????
- Đừng tưởng ta không biết ngươi đang cười đểu ta .
- Vù..........!
- !!!!????
- Ta cảm nhận được một tia tiên khí từ bên trong cơ thể Hoa Đăng hình như lần này là 1 kích lần này sẽ quyết định lập tức đưa Thiên huynh lùi lại đủ xa những người còn sức chiến đấu hỗ trợ tiếp .
- Cạch !
- Vì Nguyệt Hoàng chủ nữ Thác Nguyệt Cung nguyện hi sinh tính mạng quên đi bản thân hóa thành thanh kiếm cùng chủ nữ xưng bá một phương . ( đồng thanh )
- Bọn họ........... hóa thành trảm kiếm ?
- To quá !!! Linh khí cũng rất mạnh nữa .
- Trảm .
- Trấn - Ngự !
- Kết thúc rồi .
- UỲNH !
Khoảnh khắc và hai ngưỡng sức mạnh đó va chạm vào nhau một sức ép cực kì lớn đè lên cả di tích vì không thể chống đỡ được mà bất giác quy tắc di tích đã đưa toàn bộ cả đám ra khỏi khu vực thử thách xem như đã hoàn thành và đứng trước mặt mỗi người là một cánh cửa khác nhau dường như chính là cánh cửa ban thưởng .
- Đây là....... lối ra ?
- Không đúng chúng ta được dịch chuyển đến nơi nào đây ? Nhìn thì cũng khá giống cửa ra nhưng mà sao tên của chúng ta lại được viết hết lên trên mấy cánh cửa vậy không lẽ được ban thưởng riêng sao ?
- Cạch !
- Ta vào đây các ngươi cứ việc đứng đó đi nhé .
- Bọn ta cũng vào bên trong cánh cửa đây .
- Cạch !
- Hoa Đăng , ngươi không vào sao ? Ta đợi Thiên huynh tỉnh lại có chút chuyện cần hỏi huynh ấy mọi người cứ vào trước đi .
- Ừm .
Một lát sau , Thiên Vũ hồi phục lại được thể trạng liền mở mắt ra .
- !!!!!
- Hoa Đăng ??? Sao cô không vào bên trong nhận thưởng đi mà ở ngoài này làm gì ?
- Ta có vài chuyện khó hiểu muốn hỏi huynh .
- Soạt !
- Chuyện gì nói đi .
- Thanh kiếm này............
- Toái Nguyệt ??? Thanh kiếm này vốn dĩ thuộc về cô đó là lẽ đương nhiên chẳng lẽ muốn trả lại cho ta ?
- Ta.......... ta vẫn chưa thể nhận nó cũng như trở về Thác Nguyệt Cung ta vẫn còn một số chuyện cần phải làm cho nên.........
- Xin lỗi nhé nhưng ta không thể nhận lại thanh kiếm này theo hậu nhân kế vị Thác Nguyệt Cung và chỉ có những người đó mới có thể sử dụng được cô đưa nó cho ta nó cũng sẽ bị bỏ xó một chỗ vì ta căn bản không liên quan một chút nào tới Thác Nguyệt Cung vì vậy cứ cầm lấy nó đi xem như là vật ban thưởng cứ cho là vậy đi .
Hoa Đăng nhìn thanh kiếm một lúc lâu rồi ngước mặt lên nhìn rồi vô thức hôn lên má Thiên Vũ đỏ mặt rồi tiến vào bên trong cánh cửa .
- Chụt !
- Cạch !
- Haha , mà thôi cũng xong rồi tiến vào nhận thưởng thôi !
Bên ngoài di tích ,
- Hình như sau khi nhận xong thì cả đám được đưa đến một nơi ngẫu nhiên thì phải ? Đi tìm mấy cái người còn lại tu họp lại cái đã rồi tính tiếp không biết ra sao rồi .
- Vù...........!
Trong khi đó Nhất Nam liên tiếp đánh hơn trăm hiệp với người bảo hộ Tùng Chí .
- Uỳnh ! Uỳnh ! Uỳnh ! Uỳnh !!!
- Tiếng nổ gì mà lớn thế ?
- Vù.........!
- Bộp !
- Sao thế tiểu tử ??? Lúc đầu ngươi oai phong lắm mà giờ đâu hết cả rồi hả ???
- Siết chặt .
- !!!!????
- Rầm !
- Muốn dùng lại chiêu đó ? Để ta phế luôn hai cánh tay này của ngươi luôn nhé !
- Rắc Rắc !
- Aaaaaaaa.........!!!
- Tránh ra , ta phải tự tay chém tên khốn kiếp này ra thành vạn mảnh .
- Chết đi !
- Xoẹt !
- !!!!???
- Kẻ nào dám..........
- Chát !
- Rầm !
- Lão gia của các ngươi .
- Thiên........ Thiên huynh ???
- Soạt !
- Ực !
- Ngồi dậy tập trung dưỡng thương đi . Hai tên này ta lo liệu nốt .
- Vút !
- Tiểu tử , đừng có mà lo chuyện thừa không phải của mình đi .
- Keeng !
- !!!!????
- Đỡ bằng một kiếm duy nhất ??? Lại còn bằng một tay nữa chứ ??? Ta dồn toàn lực rồi mà sao lại.......
- Người xưa có câu ' Gừng càng già càng cay ' mà sao ta thấy ngươi hình như càng ngu ra thì phải ?
- Ngươi dám sỉ nhục ta ?
- Keeng !
- Vụt !
- Chát !
- Rầm !
- Bị khích một cái liền mất hết sự điềm tĩnh vốn có lão nên cút về dưỡng già đi là vừa .
- Soạt !
- !!!!
- Khôi phục được bao nhiêu rồi ?
- 6-7 phần rồi đủ để giết chết tên Tùng Chí đó .
- Hai đánh hai cho công bằng chứ ta đánh một mình thì khiến tên ngu xuẩn đó và cả lão ta chẳng còn tý điểm nào chắc chắn sẽ bị trách phạt thậm chí xử chết mất thôi thì Vũ Thiên ta khoan dung độ lượng tiễn các ngươi đủ mỗi người chết trăm lần là được .
- Ầm !
- Ầm !
- Soạt !
- Sai lầm lớn nhất của ngươi chính là coi thường lão phu đó tiểu tử .
- Bộp !
- Thủ Hộ Giả , giết chúng cho ta !
- Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt !!!
- Đừng hòng .
- Bán Nguyệt trảm !
- Xoẹt !
- Hự !!!
- Chết đi Tùng Chí .
- Cạch !
- Ngươi đừng qua đây ngươi đừng qua đây ! Hê hê , lừa ngươi thôi .
Bất ngờ Tùng Chí mở ra một kết giới đồng thời một bàn tay bóng tối xuất hiện tóm lấy cả hai rồi bị kéo vào bên trong không gian đó .
- Bộp !
- !!!!????
- Vĩnh biệt nhé đám ngu xuẩn .
- Vụt !
- !!!!
- Cửu Lạp huynh sao vậy ?
- Không gian giới bị tên nào đó động tay đông chân rồi ta đi kiểm tra chút .
- Vụt !
- Rốt cuộc là tên ngu xuẩn nào làm vậy ? Không được ta cũng phải đích thân đi kiểm tra nữa . Ta cũng cảm nhận được nhưng khá yếu .
Không gian vô định ,
- Hửm ??? Hóa ra lại tồn tại một nơi thế này tạm thời khoan hãy ra bên ngoài chúng ta đi loanh quanh thử tìm xem có gì không .
- Được .
Cả hai đều bay hết chỗ này đến chỗ khác đều là một vùng trời vô tận không có gì cả rồi bất giác một vật gì đó bên trong đá Vô Tận bay ra phát ra một luồng ánh sáng thuần khiết và rất mạnh mẽ liên kết trực tiếp với Thiên Vũ .
- Viu !
- !!!!
- Thứ này là gì vậy Thiên huynh ?
- Ta cũng không biết nó là gì nữa nhưng.........
- !!!???
- Chói quá !!!
- Huynh có cách nào khiến cho nó dừng lại được không đôi mắt đệ sắp hết chịu đựng rồi ?
Giao động lớn vừa rồi bất ngờ truyền đến chỗ của Lập Phong cũng bất giác cười .
- Cạch !
- Vậy là viên đá Tinh Không kia đã tìm được nơi thích hợp để chiếm đoạt rồi không biết là không gian nào đây ?
- !!!!
- Viên đá đó ta nhớ biến mất rồi mà sao có thể vẫn tồn tại được ?
- Viên đá cuối cùng đó ta đoạt được từ tay của một kẻ vô danh cũng biết được tác dụng của nó là rất lớn cho nên đem nó đến một nơi không xác định rồi phong tỏa nó không ngờ từng ấy năm trôi qua lại có người có thể tìm ra được nó còn khiến nó liên kết trực tiếp với bản mệnh của mình nữa thật muốn biết người đó là ai .
- Cần ta đi xác nhận không ?
- Không cần . Đánh xong ván cờ này đã .