Nghịch Thiên Chi Nữ Kiều Ngạo

Chương 58: Rạp xiếc Hồng Quang (2)




Tô Ngữ Âm ôm chặt đứa bé, chậm rãi xoay người đi về hướng nhà kho phía sau. Hàn Băng tiếp tục di chuyển trên nóc nhà, bám theo hắn.

Tô Ngữ Âm đẩy cửa ra tiến vào, sau đó căn phòng nhanh chóng sáng lên.

Hàn Băng hạ thấp người, lật một tấm ngói ra, từ trên nhìn xuống, quan sát cả căn phòng.

Căn phòng rất rộng rãi, xung quanh để những thùng gỗ kì lạ với những hình thù khó hiểu. Trên tường treo những dụng cụ tra tấn, dính đầy máu đã khô lại. Dưới đất có rất nhiều lồng giam dạng nhỏ, ở cạnh mỗi chiếc lồng đều để một chiếc bàn tròn, trên mặt bàn bày đủ các loại dao kéo kim chỉ...

Trên lồng có trải một lớp vải che màu đen nên Hàn Băng cũng không nhìn rõ được, bên trong lồng nhốt cái gì nhưng rất nhanh nàng liền biết.

Tô Ngữ Âm đi đến một chiếc lồng giam trống trong cùng, nhẹ nhàng đặt tiểu oa nhi vào trong. Sau đó, hắn đi đến một kệ tủ ở cạnh tường, bốc một ít thảo dược, cho lên bếp lò bắt đầu đun nóng.

Từ trong mùi thuốc bay lên, Hàn Băng biết đây là thuốc tê liệt cảm giác, thuốc giảm đau! Nhưng đang đêm đến, hắn ta nấu thuốc giảm đau làm gì?

Sau khi nấu xong, Tô Ngữ Âm liền cho thêm một lượng thuốc mê nhỏ vào trong bát thuốc, đem đi cho tiểu oa nhi kia uống.

Sau khi cho tiểu oa nhi uống hết bát thuốc đó, hắn liền đặt đứa bé lên một chiếc bàn bằng phẳng giữa phòng, thắp nến xung quanh lên.

Cởi bỏ áo choàng ra, Tô Ngữ Âm chuẩn bị dụng cụ đầy đủ, nhẹ nhàng nhúng vào bát rượu khử trùng, rồi lại hơ trên ngọn lửa của ánh nến.

Nhìn đến đây, Hàn Băng bỗng cảm thấy rợn người. Đây là phẫu thuật mà! Nhưng thời đại này chưa hề có phẫu thuật, vậy chắc hẳn là một bí thuật nào đó của riêng hắn!

Bên dưới, Tô Ngữ Âm cởi bỏ quần áo trên người tiểu oa nhi, bắt đầu động dao kéo. Trong đầu hắn đang có ý tưởng vô cùng tuyệt vời, đó chính là biến đứa bé phía trước thành mỹ nhân ngư!

Nhưng mỹ nhân ngư không có chân mà chỉ có đuôi, điều này có chút khó nhưng hắn đã nghiên cứu rất lâu, và bây giờ là lúc để thử nghiệm.

Tô Ngữ Âm cầm lấy một con dao sắc, bắt đầu từ mắt cá chân của tiểu oa mà cắt dần lên.

Hàn Băng lặng người nhìn cảnh tượng bên dưới.

Tiếng gió sát ở bên tai, Hàn Băng nhanh chóng móc ra một con dao, không cần quay đầu liền đâm tới.

Hoàng Tiêu Dương vô cùng bất ngờ, nghiêng người né đi. Sau đó nhẹ nhàng bắt lấy cổ tay Hàn Băng, hai người nhanh chóng tiến hành tư thế giằng co.

Hàn Băng hai mắt lạnh lùng nhìn người trước mặt, chân giơ lên đạp tới hắn, tay cầm dao xoay tròn, lưỡi dao bắt đầu cắt qua tay áo hắn.

Hoàng Tiêu Dương nhanh chóng buông tay nàng ra, nhảy lùi ra sau. Hàn Băng cũng không muốn đánh động đến người phía dưới, xoay người theo một hướng khác rời đi.

Hoàng Tiêu Dương thấy nàng rời đi cũng nhanh chóng đuổi theo. Hàn Băng thấy đối phương vẫn đi theo mình liền tăng tốc, dùng đến năm phần công lực mà lướt đi như bay.

Bởi vì người đến không mang theo sát khí nên Hàn Băng cũng không muốn giết hắn, giao tranh vài chiêu liền rời đi, không muốn dây vào phiền phức.

Rút ra ba cây châm, Hàn Băng phi về hướng người đằng sau. Hoàng Tiêu Dương cảm nhận có vật thể đang phi đến, nhanh chóng lấy kiếm ra đỡ lại. Sau khi nhìn rõ là ba ngân châm, ngước lên đã không thấy bóng dáng Hàn Băng đâu nữa.

"Chạy nhanh thật!"

Hoàng Tiêu Dương khẽ cười, cũng không đuổi theo nàng nữa. Quay người lại hướng vừa rời đi, nhanh chóng quay lại trang viên nhỏ của Tô Ngữ Âm.

Sáng ngày hôm sau...

Vừa mới thức dậy, mọi người liền vô cùng náo nhiệt và rầm rộ bàn chuyện động trời vừa xảy ra.

||||| Truyện đề cử: Người Yêu Cũ Là Tên Cầm Thú |||||

"Hôm nay, Tam hoàng tử đã bắt trọn ổ bắt cóc rồi! Thật đáng sợ! Không những vậy, bọn bắt cóc..."

Kha Vũ thao thao bất tuyệt trên bàn ăn, chia sẻ thông tin hắn vừa nghe ngóng cho mọi người biết.

Tam hoàng tử Hoàng Tiêu Dương đã phá giải được vụ án mất tích trẻ em liên hoàn những năm gần đây.

Hung thủ không phải ai khác mà chính là đoàn xiếc Hồng Quang mà mọi người vừa đi xem ngày hôm qua.

Những đứa trẻ bị mất tích gần như được đã được tìm thấy, nhưng cũng có những đứa trẻ đã không còn tồn tại nữa.

Đoàn xiếc Hồng Quang đã khai nhận hành vi đáng sợ của bọn hắn. Bọn hắn sau khi bắt cóc những đứa trẻ có độ tuổi từ một đến năm tuổi sẽ mang đi "biến đổi".

"Biến đổi" của bọn hắn chính là làm cho những đứa trẻ trở lên khác biệt so với bình thường.

Có đứa trẻ sẽ bị biến đổi thành đầu to thân thể nhỏ, cũng có đứa trẻ bị làm cho chân tay dài ra hoặc mọc đầy lông lá giống một tiểu hầu...

Những đứa trẻ bị ép uống một loại thuốc làm phát triển cơ thể nhanh chóng, cũng có thuốc để duy trì mạng sống. Các loại thuốc đó làm những đứa trẻ không thể chết đi, còn khiến cơ thể bọn trẻ xảy ra biến đổi, tạo thành những "sản phẩm thành công" rồi được người trong đoàn xiếc huấn luyện biểu diễn.

Có thành công cũng có thất bại!

Những đứa bé là "sản phẩm thất bại" liền bị bọn hắn bẻ gãy chân hoặc tay, khiến chúng có hình dạng thảm thương nhất rồi bắt bọn trẻ đi làm ăn xin ngoài đường, kiếm nguồn thu nhập khác.

Hoặc chúng có thể bán bọn trẻ cho những người có sở thích đặc biệt, yêu thích làm những trò đồi bại với trẻ con.

Những cuộc giao dịch ngầm như vậy khiến bọn hắn kiếm được vô số tiền tài, thậm chí khi bán cho các quan viên cấp cao, còn có thể móc nối quan hệ, giúp việc làm ăn thuận buồm xuôi gió.

Những đứa trẻ mang bán sẽ được "chỉnh sửa" theo yêu cầu của đối phương. Có người sẽ yêu thích những đứa trẻ trên người có mùi hương, có người lại thích đứa trẻ có làn da càng trắng càng tốt, lại có người thích đứa bé phải có thân hình đầy đặn nhưng vẫn phải là trẻ con...

Cứ theo mỗi yêu cầu của người mua mà bọn hắn sẽ cho những đứa trẻ uống những loại thuốc khác nhau.

Có đứa trẻ vì để trên người có mùi hương, đã bị chúng ngâm nước hương đặc chế riêng cả một tháng, sau đó còn bị bắt uống những loại nước uống từ hoa mỗi tiếng một lần. Để có thể làm cho cơ thể đứa trẻ hấp thu tốt hơn, bọn hắn còn đem nước ngâm đó đun lên, làm da đứa bé bị phồng lên rồi bong ra, tái tạo da mới. Cứ vậy lập đi lập lại tuần hoàn liên tục, đứa trẻ liền biến thành người hương thơm.

Hoặc những đứa trẻ là "sản phẩm thành công" được đưa đến đoàn xiếc luyện tập biểu diễn.

Ví dụ như đứa trẻ người to đầu nhỏ kia, luôn luôn phải đội một chiếc mặt nạ sắt trên đầu, kể cả lúc ăn cơm rồi lúc đi ngủ cũng đều phải đội lên. Trong khoảng thời gian đó, bọn hắn sẽ huấn luyện đứa trẻ học những tạp kĩ đơn giản. Và tất nhiên, đứa trẻ vẫn sẽ bị cho uống thuốc phát triển cơ thể hằng ngày.