Nghịch Thần Ký

Chương 51: Ta thật sự ích kỷ?




Trần Tinh nhìn nàng không đề phòng gì hắn mà ngủ như bình thường, hắn thật sự không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra?



Trần Tinh len lén trốn vào Đại thế giới. Vị trí trái tim hắn xuất hiện vòng xoáy từ từ thân hình hắn biến mất.



Trần Tinh thở phào nhẹ nhõm, nhưng chưa kịp ổn định lại thì phía sau hắn lại truyền đến mùi thơm nhẹ. Mùi thơm này hắn rất quen. Mùi thơm này không phải của Hoặc Thiên sao?



Hắn giật mình xoay người trở lại, đôi mắt hắn mở thật to, bờ môi run run



"Đây là đâu? Chẳng lẽ...? Ngươi đã luyện hoá Thế giới thụ? Ngươi đã làm như thế nào? "



Hoặc Thiên hiếu kỳ hỏi



Trần Tinh biết cô gái trước mắt này không đơn giản, hắn cảm thấy rất khó chịu, giống như bị người nắm trong tay, tuỳ ý đùa giỡn vậy.



"Đúng vậy, đây chính là Thế giới Thụ, nàng làm sao vào đây được?" Trần Tinh gian nan mở miệng nói, hắn cũng âm thầm chuẩn bị ra tay liều mạng nếu đối phương có ý đồ xấu, hắn thà đồng quy vu tận cũng không muốn nhân tố không ổn định này có gì ảnh hưởng đến chúng nữ.



"Không cần đề phòng như vậy, ta sẽ không làm hại ngươi. Hình như ngươi không thích có người đi theo ngươi thì phải?. Được rồi, sau này ta sẽ ở lại nơi này, cách 3 ngày ngươi phải vào đây nói chuyện với ta, một mình ta ở đây rất buồn chán. Nếu không, ta sẽ dùng không gian pháp tắc mở ra lỗ hỏng khiến cho người bên trong lẫn bên ngoài có thể tự do ra vào. Đừng nên nghi ngờ năng lực của ta! Ta đi ngủ đây?"



Hoặc Thiên thấy Trần Tinh bộ dáng không thèm để ý nói rồi nàng nằm xuống giường của mình đưa lưng về phía hắn ngủ.



Trần Tinh nhìn cặp mông to tròn nuốt ngụm nước bọt nhưng hắn không dám có hành động lỗ mãng đành đi tìm kiếm chúng nữ. Hắn phải dặn dò mọi người cẩn thận người cô gái đẹp kinh tâm động phách này.



Thoáng mở thần thức cảm ứng từng người, hắn thấy chỉ có Anna vẫn chưa ngủ, nàng đang nằm trên ghế trên sân thượng ngắm bầu trời đêm.



Hắn xuất hiện Anna cũng không nói gì, hắn đứng bên cạnh nàng ngẩng đầu nhìn bầu trời rồi nhẹ giọng nói



"Có phải nàng vẫn rất hận ta?"



Anna vẫn không trả lời, Trần Tinh thấy vậy nói tiếp



"Người nào cũng có cái bóng của riêng mình, không chỉ cái bóng của cơ thể, mà còn là cái bóng của linh hồn đang hoà trộn và không hoàn thiện. Đó sẽ là nỗi đau khổ nếu ta bắt nàng ở bên cạnh ta trong khi đó vẫn có một hình bóng khác mà nàng vẫn đang nhớ thương, có thể ta thật ích kỷ vì giữ nàng bên cạnh và không cảm thụ được đây là điều nàng không thích. Nàng có thể đi bất cứ đâu nàng muốn, ta sẽ không ép buộc nàng! Cái bóng sẽ đổ xuống hướng đối diện với mặt trời, sẽ ngắn vào buổi trưa và sẽ dài vào lúc hoàng hôn, điều đó là quy luật tự nhiên không thể thay đổi!"




Dứt lời, Trần Tinh vung tay tạo ra con dao rạch một đường trên bàn tay mình bắt đầu giải trừ huyết thệ của Anna. Luồng sáng bắn vào mi tâm nàng chứng tỏ huyết thệ đã được giải trừ.



Từ đầu đến cuối Anna vẫn không nói một câu nào, nàng chỉ ngẩn ngơ không biết suy nghĩ gì.



"Khi nào nàng muốn rời khỏi đây có thể nói với ta. Vài ngày sau ta sẽ trở lại đây, phải rồi, trước khi nàng quyết định rời khỏi đây nhất định phải chú ý một người, đừng trêu chọc nàng ta!"



Đợi Trần Tinh đi, Anna thoáng ngẩng đầu nhìn theo bóng lưng hắn. Trong đôi mắt nàng hiện lên gợn sóng mông lung. Nàng không biết phải làm sao.



Bây giờ lòng nàng đang rất rối, mỗi khi nhắm mắt thì nàng sẽ nhìn thấy hình ảnh của thủ lĩnh nhưng sau đó lại thay đổi thành hình bóng của hắn.



Tình cảm hơn 100 vạn năm nàng ấp ủ chẳng lẽ lại mong manh dễ vỡ không bằng người đàn ông chiếm lấy thân xác nàng sao?



Nàng cũng đã nhiều lần tự hỏi liệu có phải thủ lĩnh từ trước tới giờ không quan tâm nàng hay sao? Một loạt các câu hỏi tại sao lại quanh quẩn trong nàng nhưng chẳng thể có câu trả lời. Nhưng giờ đây lại có thêm một hình bóng khác xuất hiện, làm sao nàng có thể chịu nổi?



Có lẽ nàng phải rời khỏi đây đi tìm thủ lĩnh để hỏi rõ ràng, nếu không trong lòng nàng sẽ có khúc mắc mà cả đời này cũng sẽ khiến nàng không vui. Đó cũng như chấp niệm của nàng vậy!!




Quay trở lại Trần Tinh, hắn thở dài bắt đầu đi dạo xung quanh, chúng nữ đã ngủ hắn không thể làm phiền các nàng, thêm vào đó là tâm trạng không vui nên hắn cũng chẳng còn tâm trí làm việc gì.



"Ta thật sự rất ích kỷ sao? Haizz, thật sự là đau đầu!" Trần Tinh thở dài lẩm bẩm



Sáng hôm sau,



Trần Tinh trở lại, trên người hắn dính đầy sương sớm chứng tỏ hắn cả đêm không trở về. Hắn thoáng để lại một bức thu căn dặn chúng nữ rồi ra ngoài công cuộc mượn đồ.



Sau 3 ngày hắn sẽ trở lại nơi này! Trần Tinh tiến ra phòng trọ, việc đầu tiên hắn làm là tiến về Quang Minh giáo đình để trình diện. Có hơi sớm một chút nhưng cũng giống như ngày đầu đi làm vậy, đi sớm một chút chứng tỏ mình rất yêu thích công việc này tạo ấn tượng ban đầu tốt hơn.



"Đứng lại, người đến là ai? Có chuyện gì?" 2 người thủ vệ giáo đình chăn Trần Tinh lại hỏi



"2 vị đại ca, ta là công tượng sư Trần Tinh, đến đây để báo danh sẵn sàng bắt đầu công việc điêu khắc cho Giáo Hoàng đại nhân!" Trần Tinh cười hì hì móc trong ngực ra túi kim tệ nhét vào trong tay 1 người binh lính trong đó.




"Ngươi đến hơi sớm một chút rồi, cứ ở đây đợi đi, đến giờ ta sẽ cho ngươi vào!" Binh lính thủ vệ vội vàng nhét túi tiền vào áo sau đó tuỳ ý nói



"2 vị đại ca, nghe nói Giáo hoàng đại nhân rất ít xuất hiện phải không?" Hắn tranh thủ lấy thêm thông tin



"Đúng là có chuyện này, nghe nói Giáo hoàng đại nhân muốn tìm kiếm cơ hội đột phá nên rất ít xuất hiện trong giáo đình, mọi việc lớn nhỏ đều giao cho đại tế ti cả."



"2 vị đại ca có biết vậy tại sao Giáo hoàng đại nhân lại muốn xây dựng bức tượng cho mình không? Chẳng lẽ có giúp ích gì cho việc đột phá sao?" Trần Tinh giả ngu ngơ nói



"Huynh đệ a, chuyện này ta không rõ ràng lắm, ta chỉ biết sơ sơ thôi, thông tin nội bộ, ta nói với ngươi, ngươi đừng nói với ai à, ta nghe nói là Giáo hoàng muốn xây dựng bức tượng là để gia trì phong ấn một con quái vật!" Người binh lính nói nhỏ với Trần Tinh



"Hai vị đại ca đã làm lòng hiếu kỳ của tiểu đệ trỗi dậy, xin cho tiểu đệ biết là quái vật gì mà ngay cả Giáo hoàng đại nhân cũng không thể xử lý mà phải tiến hành phong ấn vậy?" Trần Tinh vừa nói vừa lấy ra trong ngực một túi tiền nữa đưa cho binh lính này.



"Huynh đệ khách sáo a, được rồi nếu ngươi có lòng thành như vậy ta cũng không giấu diếm, thật ra quái vật này nghe nói là từ thời tiền sử rồi, truyền thuyết kể lại rằng nó thân hình Đại giả như trâu, Tiểu giả như dê, tướng mạo đại khái tương tự Kỳ Lân, toàn thân dài nồng đậm ngăm đen lông, hai mắt sáng ngời có thần, trên trán bình thường có một cái sừng, tục truyền sừng gãy thì chết ngay lập tức, có bị thấy chiều dài hai cánh. Nắm giữ rất cao trí tuệ, có thể nghe hiểu tiếng người, nó trợn tròn đôi mắt, có thể biện thị phi khúc trực, có thể biết thiện ác Trung Gian, phát hiện gian tà người, sẽ dùng giác đem hắn xúc ngã, sau đó ăn vào bụng tử." Binh lính nọ kể lại



"Còn có sinh vật như vậy? À phải rồi vị đại ca này, nghe nói Giáo đình có một thần vật gọi Chén thánh có thể giúp người khác rửa tội phải không? Tiểu đệ cảm thấy tâm hồn bản thân cần được rửa tội, thần vật như vậy không biết hai vị đại ca có thấy chén thánh không?"



"Chuyện này à? Đương nhiên là thấy rồi, Chén thánh được đặt ở trung tâm thánh điện, 2 chúng ta ngày nào chả thấy?" Một binh lính ngạo nghễ nói



" Hai vị đại ca có phải lừa gạt tiểu đệ không? Một thần vật như vậy làm sao có thể đặt ở một nơi nhiều người có thể thấy được chứ?" Trần Tinh hiếu kỳ nghi ngờ nhìn 2 người nói



"Thôi đi, ta lừa ngươi để làm gì? Ngươi không biết đó thôi, chén thánh có pháp trận siêu cấp phòng hộ không ai có thể phá giải trừ Giáo Hoàng cả, với lại nơi này là Giáo đình ai có thể to gan tới đây lấy Chén thánh được chứ? Ngươi không nghe câu nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất sao?"



"À, thì ra là vậy, tiểu đệ có lỗi, nên trách phạt, đây là một chút thành ý xin hai vị đại ca nhận lấy!" Trần Tinh cười lại đưa ra một túi tiền



"Không có gì, huynh đệ khách sáo rồi, nếu ta không lấy thì không nể mặt đệ rồi, được rồi cũng tới giờ rồi, đệ đo vào đi!" Một bình lính vỗ vai Trần Tinh nói nhưng tay còn lại thì nhanh chóng lấy túi tiền.



Trần Tinh cười cười cũng cáo từ đi vào thánh điện. Còn 2 vị binh lính thì coi Trần Tinh như thần tài vậy, nói vào ba câu thì được hẳn 3 túi tiền ai mà không thích!



Nếu các bạn thấy hay có thể ủng hộ mình bằng cách like = fb, vote 10* hoặc đề cử nguyệt phiếu kim đậu, Đây sẽ là động lực để mình tiếp tục ra nhiều chương hơn...Nếu các bạn Có ý tưởng gì, cứ việc để lại bình luận, cám ơn các bạn đã ủng hộ truyện!