Nghịch Thần Ký

Chương 266




Trần Tinh không cảm nhận được nguy hiểm áp bách, điều này nói rõ sinh vật kia không mang đến cho hắn e ngại.

Có lẽ nó cũng cảm giác được điều này, cho nên nó vẫn đang chăm chú quan sát Trần Tinh mà không hề tấn công.

Trần Tinh thoáng cái liền yên tâm, hắn không buông lỏng đề phòng mà ngưng thần xem xét tình huống xung quanh.

Mặc dù bị hạn chế tầm nhìn nhưng điều đó không có nghĩa là Trần Tinh trở nên bó tay bó chân. Mức độ mẫn tiệp của Trần Tinh trước giờ vẫn luôn rất cao.

Đi được một lúc, Trần Tinh vẫn như cũ cảm thấy có ánh mắt theo dõi mình, hắn không có cách nào khác, chỉ có thể chấp nhận mặc dù cảm giác này không dễ chịu một chút nào.

Một đường không có nguy hiểm gì ngoài việc né tránh các xoáy lốc cản trở phía trước.

Vượt qua ngọn núi nhỏ, xâm nhập vào sâu trong Ma Khư, Trần Tinh có thể cảm thấy ma khí nặng nề hơn vài phần.

Tới đây, đạo ánh mắt kia cũng biến mất. Trần Tinh chưa kịp thở phào thì lại có chuyện khác phát sinh.

-Chít chít~

Thình lình, một tiếng rít chói tai vang vọng, lấn át cả tiếng sấm rung trời, một luồng khí tức ngang ngửa Địa Tiên phủ xuống, Trần Tinh ngay lập tức cảm thấy áp bách ập đến.

-Rầm rầm rầm~

Mặt đất chấn động, tựa như địa chấn một dạng.

Trần Tinh bên ngoài trăm mét xuất hiện lít nha lít nhít những bóng mờ to lớn.

Một đạo lôi điện bổ xuống xé toang lớp ma khí dày đặc, lộ ra thân hình của những sinh vật này.

Bề ngoài trông giống chuột, nhưng hình thể thì lớn hơn gấp nghìn lần. Con to nhất độ cao chừng 6 mét, bộ dáng dữ tợn hung ác cực kỳ, chiếc đuôi đây gai nhọn dài hơn chục mét, tứ chi sắc bén không thôi, cả người tựa như một hòn giả sơn biết di động một dạng.

Khí tức Địa Tiên toả ra xông về phía Trần Tinh khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.

Hung tàn, bạo ngược, hiếu chiến, cùng giết chóc.

Đây là thứ mà Trần Tinh cảm thấy được khi nhìn vào đôi mắt đỏ rực của lũ chuột.

Hắn hít vào một hơi khí lãnh, cả trăm nghìn ánh mắt nhìn vào hắn tựa như nhìn con mồi một dạng.

-Chít~

Con đầu lĩnh gầm lên một tiếng giận dữ, bầu trời lập tức đánh xuống một đạo lôi điện tựa như hưởng ứng sự phẫn nộ của nó.

Ngay lập tức cả trăm nghìn con chuột khác ùn ùn lao về phía Trần Tinh.

Đại địa gào thét, ma khí phá lãng, trăm nghìn đạo khí tức hung tàn dũng mãnh ập đến.

Vào lúc này, Trần Tinh cảm giác bản thân tựa như một con thuyền nhỏ giữa đại dương bao la rộng lớn. Lúc nào thuyền cũng có thể lật úp, dấn thân biển sâu.

Trần Tinh hít một hơi thật sâu kìm nén lại rung động, bản thân hắn không hiểu sao một mình đối mặt với trăm nghìn lũ chuột lại không sợ hãi. Ngược lại còn cảm thấy phấn khích, kích động.

Luồng khí khái hào hùng dấy lên, Trần Tinh nội tâm trở nên hung ác, tay phải hắn giang ra.

Từ trong hư không bắt đầu ngưng tụ một thanh chiến kích, chiến kích hình thể giống như đúc với Diệt Thần Kích. Đây là do Trần Tinh sử dụng thần thông Hư Không Tạo Vật tạo ra.

Trần Tinh tay nổi gân xanh, nắm chặt chiến kích lao lên.

Hắn gầm thét, tiếng thét vang vọng trời xanh, khiến lũ chuột khiếp đảm, tâm thần thoáng cái mê muội.

Nhân cơ hội đó, Trần Tinh một kích đâm ra, linh lực gia trì làm chiến kích phát ra huỳnh quang đen nhánh.

-Phốc thử~Phốc thử~

Ánh sáng xuyên thẳng một đường, liên tiếp xuyên qua vài trăm chỉ chuột mới dừng lại.

Tuy nhiên, nhiêu đó vẫn là quá ít so với số còn lại.

Trần Tinh không dừng lại, thân hình uyển chuyển lướt qua các lợi trảo sắc bén.

Hắn như u linh không ngừng vung vẫy trong tay chiến kích.

Mùi máu tươi lan tràn, tanh tưởi cùng hôi thối, tay chân cụt vươn vãi khắp nơi, Thây phơi thành đống.

Trần Tinh tựa như bị kích phát chiến ý một dạng, điên cuồng càn quét.

Tới bao nhiêu hắn liền giết bấy nhiêu. Tựa như chiến sĩ không biết mệt mỏi.

Thế nhưng số lượng vẫn như cũ không hề suy giảm tí nào, lũ chuột nhìn thấy đồng bọn chết chẳng những không sợ hãi mà còn lao lên, dùng phương thức thô bạo nhất cắn xé Trần Tinh.

Chết càng nhiều, bọn chúng càng tỏ ra dũng mãnh. Máu tanh càng nồng, bọn chúng càng hung tàn.

-Chít~

Chuột đầu lĩnh phẫn nộ, thân hinh đồ sộ lao vùn vụt về phía Trần Tinh.

Trần Tinh chân giẫm mặt đất bay lên một đoạn né tránh, đồng thời chiến kích quét ngang về đầu nó.

Chuột đầu lĩnh dữ tợn nhìn lấy, nó há mồm cắn lấy chiến kích.

-Rắc~

Chiến kích không khác gì đậu phộng một dạng, bị chuột đầu lĩnh cắn nát phát ra những tiếng giòn giã.

Mất đi thế công, Trần Tinh không hề nao núng, tay trái hắn lập tức ngưng tự một thanh cự đại chiến đao sắc bén bổ xuống.

Hắn nhanh, chuột đầu lĩnh cũng không chậm, chiến đao chưa rơi xuống, chuột đầu lĩnh cái đuôi liền quét ngang.

Trên đường đi của nó có vài chỉ chuột bị vô tình quét trúng, thân hình liền nổ tung hoá thành sương máu.

Trần Tinh hơi híp ánh mắt, chuyển động ý nghĩ, hắn sử dụng Chỉ Xích Thiên Nhai xuất hiện trên đầu chuột đầu lĩnh khoảng chừng 100m chủ động né tránh thế công.

Mất đi đối tượng công kích, đám chuột sửng sốt, bắt đầu gào thét, hỗn loạn tưng bừng.

Lợi dụng điều này, Trần Tinh ngay tức khắc làm ra hành động tiếp theo.

Thần thông Hư Không Tạo Vật một lần nữa được Trần Tinh sử dụng. Cũng ngưng tự một thanh chiến kích, nhưng lần này chiến kích lại đạt kích thước gấp 100 lần trước đó.

Từ trên không trung rơi xuống cộng thêm hình thể to lớn, chiến kích xé đôi ma khí, mây đen cuộn trào, lôi điện vờn quanh chiến kích, tô điểm thêm uy thế dũng mãnh của Trần Tinh.

Chuột đầu lĩnh dường như cảm ứng được nguy hiểm, nó ngửa mặt lên trời gào thét, lập tức, thân thể nó bành trướng vô cùng.

Nháy mắt hình thể đã vượt qua 60m, càng to lớn, càng hung mãnh.

Chuột đầu lĩnh lợi trảo phá không vồ tới Trần Tinh. Trần Tinh có thể cảm nhận được không gian xung quanh như bị bàn tay cầm cố một dạng.

Rõ ràng Trần Tinh có thể theo kịp tốc độ của nó, nhưng lại cảm giác không cách nào tránh thoát.

Cảm giác này Trần Tinh đã từng đối mặt một lần, đó là khi chiến đấu cùng Thái Huyền Tử.

Lúc này Trần Tinh biểu thị có chút ngưng trọng. Hắn không thể không từ bỏ thế công. Hắn ném mạnh chiến kích về phía chuột đầu lĩnh rồi nhanh chóng thuấn di biến mất.

Đối mặt với lợi trảo, Trần Tinh cũng cảm thấy da đầu tê dại, nhất là gai nhọn đính trên đó.

Chiến kích to lớn gào thét, uy thế hung hãn vô cùng, nhưng đáng tiếc là nó chỉ có tiếng mà không có miếng, vỹ thử quét ngang, chiến kích liền ùn ùn tan rã không khác gì cặn bã. Nhìn thấy cảnh này, Trong lòng Trần Tinh cũng bắt đầu âm thình suy tính cách phương pháp ứng chiến tiếp theo.

Theo hắn thấy, chuột đầu lĩnh không có trí khôn, vì lâu năm sống trong Ma Khư khiến nó mất đi bản năng sinh tồn, trở nên hiếu chiến vô cùng.

Cộng thêm trải qua Ma khí tẩy rửa, trình độ nhục thân của nó cũng vượt xa những yêu thú khác.

Phong cách chiến đấu của nó đã chứng minh điều đó, trong đôi mắt nó chỉ có giết chóc cùng tàn sát hết thảy.

Mặc dù tu vi cao cùng thể chất cường đại, nhưng nhược điểm của nó là thiếu khuyết bản năng sinh tồn.

Trần Tinh có thể lợi dụng điểm này ra tay. Yêu thú đáng sợ ở chỗ bản năng sinh tồn mạnh, tức là trực giác đối với nguy hiểm nhạy bén, có thể chủ động né tránh thế công của địch nhân.

Nhưng đối với yêu thú mất đi bản năng, không hề sợ chết thì đâu đâu cũng là nhược điểm, việc đòi hỏi còn lại là hắn có thể nắm bắt hay không.

Không thể phủ nhận, Trần Tinh trong lúc chiến đấu đầu óc đặc biệt tỉnh táo.

Tuy rằng bề ngoài hắn bị đè ép, nhưng thật chất đối thủ không thể gây cho hắn nguy hiểm đến tính mạng.

Từ đó Trần Tinh bắt đầu cảm thấy tự tin, hắn không gấp gáp hay nóng vội mà cẩn thận tìm biện pháp hay là nhược điểm của đối phương. Sau đó một kích chí mạng.

Lấy cơ sở này đúc kết kinh nghiệm cho bản thân mỗi một lần giao chiến.

Lâu dần bắt đầu tạo thành thói quen cùng đảm lượng, cho nên đối mặt với địch thủ mạnh hơn mình Trần Tinh không hề sợ hãi mà còn hưng phấn cùng kích động.

Không những thế, ý chí hắn nhờ vậy mà được tôi luyện càng thêm vững chắc, dưới uy áp của cường giả đẳng cấp cao hơn Trần Tinh cũng chỉ cảm thấy khó chịu một chút mà thôi.

Không giống như những người khác, trực tiếp hộc máu trọng thương hay ngất xỉu đại loại như vậy. Ý chí yếu kém người có khi còn bị chấn vỡ tu vi, trở thành phế nhân.

....

Trần Tinh một lần nữa thuấn di bên ngoài 100m né tránh. Lúc này đôi mắt hắn biến thành màu tím.

Con ngươi xoay tròn, bên trong ẩn chứa những lôi điện màu tím không khác gì chân chính âm lôi ở Âm Lôi cốc.

-Ầm Ầm Ầm~

Trần Tinh dường như kích phát tự nhiên một dạng, theo tròng mắt hắn càng ngày âm lôi càng thịnh, bầu trời cũng bắt đầu dũng động.

Hắc vân xoay vòng, tia lửa loé sáng, kinh khủng thiên uy trút xuống.

Trần Tinh tại trung tâm thân hình rơi xuống, hắn không phi hành được, cho nên không thể lơ lửng trên đó.

Không có điểm kinh nghiệm từ hệ thống, Trần Tinh cũng không dám sử dụng Chỉ Xích Thiên Nhai thuấn di quá nhiều, tránh linh lực cạn kiệt liền lật thuyền trong mương.

Hắn ngưng tụ một thanh chiến kích mới, đây là thanh thứ 3 giống như thanh ban đầu, hắn muốn nhân cơ hội này hoàn thiện hơn nữa Diệt Thần chiến kỹ.

Chỉ thấy Trần Tinh tay phải giơ cao chiến kích, Tử Cực Ma Đồng xoay chuyển liên tục, âm lôi cùng ma lôi hưởng ứng quấn quanh chiến kích tựa như song long nhả châu một dạng.

Y phục hắn đã sớm không còn nên Trần Tinh hiện tại trần truồng bộ dáng, nhìn có vẻ không dễ xem nhưng anh tư lại hào hùng bễ nghễ.

Trên mặt đường nét lạnh lùng, ánh mắt nhìn xuống tựa như thần minh khinh thường chúng sinh một dạng.

-Thiên Tru!

Trần Tinh quát lớn một tiếng, âm thanh chấn động màng nhĩ, tay phải hắn đâm mạnh chiến kích.

Linh lực, âm lôi, ma lôi,... Tất cả kết hợp với nhau tạo thành hư ảnh chiến kích màu tím đen khổng lồ đánh về phía chuột đầu lĩnh.

-Uỳnh~

-Ầm Ầm Ầm~

Chuột đầu lĩnh phẫn nộ ngửa mặt lên trời há to miệng máu. Từ trong miệng nó có thể thấy được ánh sáng màu đen đang xoay tròn.

Đối mặt với một kích tối cường của Trần Tinh, chuột đầu lĩnh trực tiếp lựa chọn đối bính, nó không tồn tại sợ hãi hay thối lui.

Ánh sáng màu đen thoát ra, nó tựa như súng laze khổng lồ lao về phía Trần Tinh.

-Uỳnh~

Hai chiêu thức va chạm với nhau phát ra một tiếng nổ vang rung trời. Trần Tinh trực tiếp bị chấn bay ngược trở lại. Nhưng trước đó Trần Tinh có thể thấy rõ ràng...

Hư ảnh loé lên liền xuyên thủng đầu chuột đầu lĩnh, cắm thẳng xuống đại địa, tạo ra chấn động dữ dội.

-Chít~

Chuột đầu lình gào lên đau đớn, nhưng nó không thể làm ra chống cự đáng kể. Chỉ có thể mặc cho chiến kích xuyên thủng cơ thể mình.

Chưa hết, hư ảnh không lập tức tan biến mà lại tuôn ra âm lôi cùng ma lôi càn quét khắp bốn phương tám hướng.

Phạm vi nó đi qua, những con chuột phổ thông còn lại liền bị thiêu chết không còn một mống.

Thoáng một cái, tất cả hơn trăm nghìn yêu thú đều bị một mình Trần Tinh giết chết.

Cảnh tượng rung động không thôi, đối mặt với số lượng nhiều như vậy yêu thú thử hỏi ai có can đảm 1 mình đối chiến?

Cái gì gọi là nhất phu đương quan?

Đây không phải sao?

*Hết chương