Chương 748:
Sắc mặt Dạ Huỳnh hồng hồng, hết sức hưởng thụ với máy lời xu nịnh này, bà ta âm thầm liếc mắtLệ lão phu nhân bên người, Lệ lão phu nhân cười híp mắt, bên ngoài nhìn không ra cái gì, Dạ Huỳnh cũng liền yên tâm, mấy năm nay bà ta cam chịu thân phận thấp kém làm cô vợ nhỏ để phục vụ bà mẹ chồng này, bà ta cũng nên được chấp nhận rồi.
Lúc này có người hỏi: “Lệ phu nhân, hôm nay Lệ tổng có trở về không, chúng tôi đã lâu không gặp được Lệ tổng rồi.”
Nhắc tới Lệ Quân Mặc, trái tim Dạ Huỳnh liền rầm rằm rằm nhảy loạn, bà ta rõ ràng đã hơn 40 tuổi rồi, nhưng bây giờ lại khẩn trương động lòng như thiếu nữ hồi xuân vậy: “Quân Mặc gần đây bề bộn nhiều việc, hôm nay thọ yến anh ấy sẽ không về.”
“Lệ phu nhân, hai người cũng chỉ có mỗi cô con gái là Yên Nhiên tiểu thư cái này, tôi thấy Lệ phu nhân còn trẻ như vậy, nhanh thừa dịp hiện tại… sinh thêm cậu con trai cho Lệ tổng đi?
Ha ha.” Mọi người nhao nhao cười giỡn nói.
Câu này thực sự nói trúng tâm của Dạ Huỳnh rồi.
Hào môn coi trọng nhất chính là mình con nối dòng và huyết mạch, tứ đại hào môn Đề Đô ngoại trừ Lệ gia đều có con trai tới kế thừa, mà Dạ Huỳnh chỉ sinh được một đứa con gái, đây vẫn luôn là niềm nuối tiếc của bà ta.
Đều nói mẹ sang nhờ con, không sinh được con trai ở gia tộc hào môn, vị trí Lệ phu nhân cũng ngồi không vững được. Dạ Huỳnh cũng muốn sinh thêm con trai cho Lệ Quân Mặc, nhưng bà ta ngay cả mặt của Lệ Quân Mặc cũng không gặp được, sinh con trai với ai chứ? Dạ Huỳnh rất hiếu thắng, rất giống người bố Dạ lão của mình, rất trọng thể diện, bà ta không muốn để cho người khác xem thấu tình cảnh quẫn bách hiện tại của mình, nên nhanh chóng cười nói: “Sinh thêm một đứa con trai luôn nằm trong kế hoạch của tôi và Lệ Quân Mặc, cảm ơn mọi người đã quan tâm.”
Lúc này Lệ Yên Nhiên lôi Mạc Tuân đi tới: “Mẹ, mọi người ở đây nói gì thế, trò chuyện vui vẻ như vậy?”
“Yên Nhiên tiểu thư, chúng tôi đang trò chuyện chẳng mấy chốc cô sẽ có một cậu em trai.” Có người trêu ghẹo nói.
“Thật vậy chăng?” Lệ Yên Nhiên hai mắt sáng ngời: “Mẹ, vậy mẹ và bố mau chóng sinh em trai cho con đi! Con sẽ yêu thương em trai mài”
Lệ Yên Nhiên khác với những đứa trẻ khác, đứa trẻ khác có thể sẽ không thích có em trai, sợ em trai sẽ chiếm đi yêu thương của bố mẹ dành cho mình, nhưng Lệ Yên Nhiên lại rất muốn có em trai.
Cha mẹ cô ta đã sớm ở riêng, cô ta rất muốn cha mẹ có thể hòa hảo, mấy năm nay bà nội và cha đều không nhiệt tình với cô ta. Mẹ tuy là có cái danh Lệ phu nhân, nhưng bà cũng không 4 À ST TẾ C00 VÀ ì năm quyên trong nhà, không có bât kỳ quyên lợi thực sự nào, Lệ Yên Nhiên rất có cảm giác nguy cơ, cô ta muốn cha mẹ hòa hảo sau đó sinh một cậu em trai, như vậy thì có thể củng có vị trí và lợi ích của cô ta.
Dạ Huỳnh thương yêu gõ trán Lệ Yên Nhiên: “Yên Nhiên, con xem lại mình đi kìa! Chừng nào thì cùng Tuân thành hôn, mau chóng sinh con cho Tuân, sinh thêm cho Mạc gia một đứa cháu đích tôn mới là chuyện chính.”
Lệ Yên Nhiên nhanh chóng đỏ mặt, ngay cả chuyện cơ thể Mạc Tuân có khuyết điểm cũng quên sạch sành sanh, cô ta xấu hỗ làm nũng nói: “Con biết rồi mà mẹ…”
Hiện trường thực sự là vui vẻ hòa thuận, mẹ con Dạ Huỳnh và Lệ Yên Nhiên mẫu nữ cũng kiếm đủ tròng mắt, vẫn là tiêu điểm chú ý của toàn trường.
Lúc này Lệ lão phu nhân vẫn luôn không lên tiếng chỉ chỉ vào chiếc váy tinh không hai dây trên người Lệ Yên Nhiên, kinh ngạc nói: “Yên Nhiên, cái váy này cháu lấy đâu ra đấy?”
“Cái váy này ạ…” Lệ Yên Nhiên dẫn theo làn váy giống như tiểu công chúa, xoay một vòng, lúm đồng tiền như hoa nói: “Bà nội, cám ơn bà đã chuẩn bị cho cháu cái này, cháu thật sự rất thích cái váy này.”
Lệ lão phu nhân: “…”
Lúc này má Lý bên người Lệ lão phu nhân lên tiếng nói: “Yên Nhiên tiểu thư, cô lầm rồi, cái váy này không phải vì cô chuẩn bị, hơn nữa trên người cái váy cô đang mặc là… hàng mẫu thử đồ.”