Nghịch Tập Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 557






Chương 557:

 

Đại học A bên này đều vui đến phát điên, bọn công tử Tôn Tiến bên kia lại khiếp sợ chưa hoàn hồn, trong mắt của bọn họ lóe lên vẻ kinh ngạc nồng nặc, gần như bị vẻ đẹp của Lê Hương hớp mắt hồn.

 

Đám công tử ca này không bao giờ thiếu bạn gái, thế nhưng bọn họ từ trước tới nay chưa từng gặp qua cô gái xinh đẹp như Lê Hương, ngay cả hoa khôi Đại học T Lệ Yên Nhiên cũng không sánh bằng cô.

 

Trong chớp mắt Lệ Yên Nhiên chứng kiến dung mạo cỉa Lê Hương đó, cả trái tim “ầm” một tiếng sau đó lập tức đau quặn bụng dưới, cô ta rơi xuống Vực sâu, cô ta không thể tin nhìn khuôn mặt tuyệt lệ kia của Lê Hương, thì ra cô dùng mạng che không phải che xấu, mà là che đi thịnh thế mỹ nhan(*)I (*) Vẻ đẹp khiến thế gian điên đảo Đôi mắt trong vắt của Lê Hương rơi xuống mặt Tôn Tiến: “Tôn thiếu, anh thua cược rồi, nên bắt đầu từ ngày mai liền phiền các anh chuẩn bị bữa sáng cho sinh viên Đại học A chúng tôi, tôi còn có việc, đi trước.”

 

Lê Hương nhắc chân rời đi, bóng người đầy tiên khí cũng từ từ biến mắt.

 

Tôn Tiến còn nhìn chằm chằm hướng Lê Hương khuất xa, bây giờ trong trí óc anh ta là khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành kia của Lê Hương, thì ra cô thật sự là một tiểu tiên nữ, anh ta thua.

 

Nhưng, sao cô có thể đẹp đến vậy chứ?

 

Bên người nhóm công tử huých anh ta một cái.

 

“Trời mẹ Tôn thiếu, đó là Lê Hương sao, con mẹ nó cô ấy cũng đẹp quá rồi đó!!”

 

“Tôn thiếu, đây chính là vị hôn thê của anh, không đúng, cô ấy đã không phải là vị hôn thê của anh nữa rồi!”

 

Vương Thông nhìn Tôn Tiến nói: “Tôn Tiến, bây giờ anh cùng Lê Hương không có bắt kỳ quan hệ gì, Lê Hương là hoa khôi Đại học A chúng tôi, các anh tốt nhất không nên có ý xấu gì với cô ấy, hoa khôi Đại học A, chúng tôi sẽ bảo vệ đến cùng.”

 

“Tôn thiếu, hay là anh đưa điểm tâm cho chúng tôi trước thời hạn đi.”

 

Vương Thông mang theo một đám người nghênh ngang rời đi, lúc sắp đi còn hưng phần nói: “Các cậu có chụp hình Lê Hương hay không, quăng ảnh Lê Hương lên trên diễn đàn của Đại học A, phải tẩy sạch cái miệng dơ bẩn của đám anh hùng bàn phím kia!”

 

“Tớ cảm thấy như nằm mơ ấy, hoa khôi Đại học A chúng ta hóa ra lại xinh đẹp như vậy, mấy hoa khôi khác của cụm Đại học y khoa đều phải bị Lê Hương cho ra chuồng gà ngồi rồi!”

 

“Không ngờ thành tích chúng ta không được gì, nhưng lại có đệ nhất hoa khôi.”

 

Mọi người nở mày nở mặt dương dương tự đắc sung sướng rời đi, chỉ để lại bóng lưng “có mơ cũng chẳng có được” cho bọn Tôn Tiến!

 

Tôn Tiến từ từ hoàn hồn, trong lòng anh ta như là có từng đợt sóng đánh thẳng tới, kinh diễm, rung động, hồi hận… ngũ vị tạp trần.

 

Anh ta làm sao biết được Lê Hương lại có dung nhan khuynh quốc khuynh thành đến vậy?

 

Song, đã muộn rồi, không còn cách nào vãn hồi được nữa.

 

Anh ta đến tột cùng đã mát đi cái gì?

 

Tôn Tiến không nói một lời lên xe, cũng không phản ứng những người này, trực tiếp phóng xe thể thao đi, thất hồn lạc phách đi vào quán bar uống rượu.

 

Lệ Yên Nhiên cứng đờ tại chỗ, khuôn mặt xinh đẹp của cô ta rất khó coi, cô ta chẳng những là hoa khôi của Đại học T, mà còn là NO.1 hoa khôi trên bảng Đế Đô, được cưng nựng là đệ nhất mỹ nhân Đế Đô, nhưng bây giờ vị trí của cô ta đã bị Lê Hương đánh bại, ở mức báo động rồi.

 

Ban nãy đám sinh viên Đại học A này rõ ràng đều là một đám học dốt, cô ta vốn không đặt vào mát, vậy mà chúng nó trước khi đi cũng không liếc cô ta một cái.

 

Quá ghê tởml!

 

Lệ Yên Nhiên về tới Lệ gia, vào phòng của mình, cô ta lấy di động ra vào diễn đàn Đại học A, quả nhiên đã đăng ảnh của Lê Hương lên rồi.

 

Mọi người rối rít bình luận.