Trương Hàn lúc này cũng nhìn thâu tâm tư Thượng Quan Mặc: “Em vợ, nêu như cậu Tuy sự không bỏ được vị tiểu Công chúa trong nhà kia, vậy cậu trở về đi! Nói vài lời hữu ích dụ dỗ một chút, tiêu Công chúa được cậu cưng chiều lậu như Vậy, hiện tại người cũng lấy về nhà rồi, vợ mình có thê làm sao được chứ, tiếp tục dỗ thôi” Thượng Quan Mặc không có hé răng, nêu Nhữ có thể tiếp tục dỗ anh đã sớm dỗ, nhưng, trái tim của cô căn bản vỗn ủ không âm.
Anh dỗ, chỉ là cổ vũ cô càng thêm kiêu căng.
Anh nhất định phải vắng vẻ cô một đoạn thời gian, như vậy cô mới học được ngoan ngoãn.
Anh tuyệt đối không thể chấp nhận cô và con có mệnh hệ gì, mẹ con cô là tính mạng của anh.
“Tôi không về” Thượng Quan Mặc nói.
“Được được, không về, vậy hôm nay anh rê ở cùng em nhé” Trương Hàn đưa tay khoác lên trên vai Thượng Quan Mặc. Thượng Quan Mặc trực tiếp hắt tay hắn ra: “Tôi chỉ có Chị, không có anh rẻ, đừng có nhận vơ”
Trương Hàn: “...”
Hắn tốn nhiều thời gian bồi dưỡng tình cảm như thế mà giờ không được nhận là anh rễ ư?
Thượng Quan Mặc cùng Trương Hàn tiệp tục đánh bài, còn có vài công tử tiếp khách, tâm trạng Thượng Quan Mặc cũng không †Ốt, đầu ngón tay mang theo điêu thuộc lá, hút từng từng điều một, anh bình thường không hút thuốc, chỉ có lúc tâm trạng không tốt mới hút, hơn nữa còn biệt rít khói.
Rát nhanh, Thượng Quan Mặc lại thua thêm vài ván. “Thượng Quan Thiếu chủ , ngại quá, chúng tối lại thắng rồi. ” Mãy người đàn ông lầy hét tiên đặt cược của Thượng Quan Mặc.
Thượng Quan Mặc chẳng buồn nhắc mí mắt, nhưng mi tâm nhíu chặt của anh đã cho thây anh hiện tại có bao nhiêu phiền não.
Trương Hàn là cao thủ tình trường, hãn thây Thượng Quan Mặc không
yên lòng cũng biệt người này tuy xác đang nơi đây, thế nhưng hôn đã sớm bay To rồi, nhưng mà anh lại không tìm được bậc thang để về nhà.
Trương Hàn cười nói: “Người ta nói đen bạc đỏ tình, như vậy. đi em vợ, anh giúp cậu gọi vài cô mỹ nữ nhé.”
“Ha ha đúng vậy Thượng Quan Thiếu chủ, nhà anh có cô vợ hung dữ, bình thường nhất định nhịn rất khổ cực nhỉ!" “Cảnh tượng vị Họa Họa tiêu Công chúa này lật tung cả bàn bài chúng ta còn sờ sờ trước mắt đây kìa, tính khí nóng nảy này đâu phải ai cũng chịu được. Nghe nói Họa Họa tiêu Công chúa đang mang thai, Thượng Quan Thiếu chủ, mới vừa tân hôn liên không thể thể ăn mặn, có phải anh đặc biệt trống rỗng tịch mịch không”
Người đàn ông nói chuyện với nhau chăng có gì kiêng ky, cộng thêm Mạc Họa mang thai, cho nên tât cả mọi người đêu đang nhạo báng Thượng Quan Mặc.
Thượng Quan Mặc rít mạnh vài hơi thuốc, lung làn khói thuốc lượn lờ thấy không rõ sắc mặt của anh, anh qu ả thực đã canh suông nước nhạt rất nhiêu ngày rồi.
Bởi vì thân thể cô, hiện tại không thể ngủ cùng phòng, vốn dĩ anh cũng không nghĩ đên, thế nhưng bị những người này nhắc tới, anh lúc này bỗng lăn yêt hấu.
Đều mấy ngày, không muốn cô căn bản là không thê. Thượng Quan Mặc trực tiếp dập nửa đoạn thuốc lá tắt trong. gạt tàn thuốc, sau đó anh đứng dậy câm áo khoác mình đi ra ngoài.
“Này Thượng Quan Thiếu chủ, anh đi đâu đây?”
Trương Hàn đá hai công tử một cước, lười biếng tà mị cười nói: “Các cậu sao một chăng tỉnh mắt gì cả, em vợ tôi vội vã về nhà tìm vợ, các cậu gào thét cái gì”
Mấy công tử đầy bài: “Vậy tối nay không cho anh đi, đánh thâu đêm với chúng tôi.”