“Vợ, em nói chúng ta đặt tên gì con?”
Thượng Quan Mặc dịu dàng hỏi.
Mạc Họa buôn ngủ, cô nhằm mắt lại câu môi cười: “Em mới mang thai, con vân là một cục mâm mà thôi, anh đã muốn đặt tên cho con rồi, có sớm quá không?”
“Không hề sớm chút nào, anh lựa vài cái tên, em xem có được hay không?”
“Tên gì?”
“Đức, nghĩa là làm người chính trực, đoan chánh; Kiệt, nghĩa là tài hoa xuất chúng, chỉ số IỔ siêu quần; Sâm, ý nghĩa là tôn quý hiển đạt, thanh danh hiển hách; Diệp, con sau này sẽ cuộc đời rạng rỡ, tiền đồ tốt đẹp...
Bồ mẹ yêu con, tất trở nên tính toán sâu xa, hiện tại chỉ một cái tên đã làm khó Thượng Quan Mặc.
Anh cảm \ thấy tên này cũng được, cái tên kia cũng không tệ, hận không thể đặt hết cho con cả trăm cái tên.
Mạc Họa lại nghe ra không thích hợp, cô chu mội nói: “Chồng này, vì sao anh lấy đều là tên con trai thế hả?”
Nói rồi, Mạc Họa còn hừ một tiếng: “Em còn nhớ kỹ mấy ngày hôm trước em hỏi anh thích con trai hay con gái, khi đó anh trả lời rất quy cách, nói nam nữ đều thích, chỉ cần em sinh, hiện tại thế nào, sao đột nhiên thay đổi rồi hả? Anh cũng quá thiên vị rồi đấy, chỉ thích con trai à?”
lếu như trong bụng em là một bé gái thì làm sao, anh còn muôn nhét con vào lại Bội Mạc Họa thật đúng là không ngờ Thượng Quan Mặc là một người trọng nam khinh nữ, trông anh có giống đâu chứ.
Thượng Quan Mặc nhanh chóng nhắc ty, thề: “Vợ ơi, anh thật sự là trai gái đều thích, chỉ cần là em sinh, thế nhưng đây là thai đầu, anh hy vọng là con trai, bởi vì, nêu như là con trai, anh và con có thể cùng nhau bảo vệ em”
“Vợ, em là tiểu Công chúa của anh và con trai, điều này đến già cũng sẽ không thay đồi”
Trong lòng Mạc Họa ngọt ngào, thì ra anh nghĩ như vậy.
Anh đã cưng chiều cô thành tiểu Công chúa trong lòng bàn tay, sinh con trai càng thêm không thê lay động địa vị của cô, chỉ là thêm một người cưng chiều cô mà thôi.
Vừa nghĩ như thế, Mạc Họa cũng hiểu được trong bụng là một cậu nhóc cũng vô cùng tồi.
Mạc Họa chăm chú suy nghĩ vài cái tên, sau đó nói: “Lầy tên Điệp đi chồng!”
“Hả?”
“Diệp, hướng đến ánh dương, em hy vọng con trai của chúng †a có thể vĩnh viên lòng mang nhật quang” Thượng Quan Mặc câu môi: “Được, vậy lây Diệt Nói rồi Thượng Quan Mặc đặt bàn tay mình trên vùng bụng bằng phẳng của Mạc Họa, anh thập giọng nói nhỏ với con trai: "Con trai, bô và mẹ đã đặt tên cho con rồi, về sau cứ gọi con là Tiểu Diệp Diệp. nhé, con thích tên này không?”
Đứa con trong bụng vân không thể đưa cho bắt kỳ đáp lại nào.
Thượng Quan Mặc hôn cái bụng nhỏ Mạc Hộ một cái: “Được rôi con trai, bỏ đã nghe được, con nói cái tên Tiểu Diệp Diệp này rất hay, con rất thích, dữ không?”
Tiểu Diệp Diệp còn chưa ra đời: “...”
Tiểu Diệp Diệp ở trong bụng mẹ Mạc Họa cười cười. không sao, bố mẹ vui vẻ là được”
“Vợ, em đói bụng không, anh bảo người hầu nấu chút chảo gà nhé, anh đút em ăn!”
Mạc Họa có cảm giác đói bụng, có lẽ là mang thai, con cần dinh dưỡng, thế nhựng khẩu vị cô cũng không tốt, nhất là cảm giác đô ăn vào trong “
miệng vô cùng tệ, làm cô hay muốn Ói.