“Bà xã đại nhân, hôm nay là ngày chúng ta kết hôn, em đã quên phân đoạn kế tiếp rồi sao, chúng ta phải động phòng hoa chúc rồi”
Mạc Họa đỏ mặt: “Chán ghét ~ Rất lâu sau đó, Mạc Họa mềm nhữn năm ở trong lòng Thượng Quan Mặc, cô không hễ muôn di chuyền.
Thượng Quan Mặc vuốt mái tóc mềm mại của cô, đột nhiên nói: “Vợ ơi, em không muốn... sinh con sao?”
Sinh con?
Cái này nhắc tới cắm ky trong lòng Mạc Họa, bởi vì tử, cung cô từng bị thương, không thể lại mang thai.
Hơn nữa hiện tại cơ thể Thượng Quan Mặc quan trọng hơn, cô căn bản cũng không có thời gian điều trị thân thể đề mang thai.
“Vợ à, anh biết anh chớ nên nói đến đề tài sinh con, bởi vì cơ thể anh nều như không chữa hết, sẽ không có cách nào ở
bên mẹ con em. Thế nhưng, anh rất muôn sinh một đứa con với em, sinh một đứa con của hai chúng ta, con gái giỗng em, con trai giỗng anh, đều được, đó là huyết mạch kế thừa của chúng ta, cũng là nhân chứng cho tình yêu chúng tác: Mạc Họa nhìn ra được Thượng Quan Mặc thực sự rất muôn một đứa con, bằng không với tính cách của anh tuyệt đồi không có khả năng vào lúc này mở miệng với cô.
Nếu như anh có mệnh hệ gì, thì vẫn có con nồi dòng.
Thế nhưng, cơ thể của cô cô còn chưa kịp nói cho anh biết, cũng không biết nên mở miệng như thế nào.
“Vấn đề sinh con này em còn chưa suy nghĩ qua, chồng, ơi chúng ta mới vừa kết hôn, em muốn sống thê giới hai người trước, sau đó chuyên tâm trị liệu thân thê anh, chuyện con cái sau này hãng tính anh nhé!” Mạc Họa uyên chuyền từ chối.
Ánh sáng trong mắt Thượng Quan Mặc nhanh chóng phai nhạt, xem ra cô không nguyện ý sinh con.
Thượng Quan Mặc nhéch đôi môi mỏng: “Được, chuyện con cái sau này hãng tính, em ngủ trước đi”
“Dạ” Mạc Họa ở trong lòng Thượng Quan Mặc nhắm mã. Mạc Họa đã ngủ rồi, thế nhưng.
Thượng Quan Mặc không hê buôn ngủ, HINH tham lam nhìn gương mặt trong veo Mạc Họa lúc ngủ, kỳ thực anh thực sự rất muốn cùng cô sinh một đứa con.
Thế nhưng, cô không muốn.
Thanh Thanh vẫn muốn tìm cơ hội tiếp cận Thượng Quan Mặc, nhưng Thượng Quan Mặc hoặc là không Ở nhà, " là về nhà một lần liền dính chặt vào Mạc Họa, cô ta căn bản cũng không có cơ hội ra tay.
Sáng sớm, cô ta đột nhiên nghe được trong phòng truyền đến tiếng cãi vả kịch liệt, Thượng Quan Mặc và Mạc Họa ở cãi nhau.
Bọn họ có xích mích rồi!
Thanh Thanh đứng ở cạnh cửa nhìn, trong phòng Mạc Họa tùy hứng nói: “Không được, ngày hôm nay anh phải đuôi người làm nữ Thanh Thanh đó đi cho em, em thấy cô ta liền phiền, còn nữa, bên cạnh anh không thể có nữ thư ký, một người phụ nữ cũng không cho có, đêu đôi sang đàn ông cho em”
Thượng Quan Mặc nhíu mày, vẻ mặt có giữ không vui: “Đủ rôi Mạc Họa, tôi phát hiện gân đây cô càng ngày càng gây chuyện vô. “Tôi cố tình gây sự sao? Được thôi, tôi hiện tại liên vê nhà, sẽ không trở vê đây nữa”
Thượng Quan Mặc không có kiên nhân nói: “Được, cô đi đi, tôi sẽ không đi đón cô, cô vĩnh viễn đừng quay lại nữa!” Thanh Thanh thâm vui vẻ, bình thường Thượng Quan Mặc và Mạc Họa tình cảm tôt như vậy, bây giờ lại cãi nhau, hơn nữa còn âm ï đên như vậy.
“Được thôi, Thương Quan Mặc, lời này là anh nói đầy nhĩ anh đừng có mà cầu xin tôi trở về!”
Nói rồi Mạc Họa liền mở ra cửa phòng, bằng tốc độ nhanh. nhất rời khỏi nơi này.
Mạc Họa đi rồi.