Nghịch Tập Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2949




Lâm Bất, Nhiễm nghiêng người, không để ý tới hẳn. Trương Hàn vươn tay vén chăn của cô.

Lâm Bất Nhiễm rất tức giận, cũng tuyệt không bình tĩnh, vươn tay phải đánh hắn: "Anh hẳn đã thỏa mãn rôi, đừng trở lại phiền tôi!”

Lúc này khuôn mặt tuần tú của Trương Hàn vừa lúc sát tới, bàn tay của Lâm Bất Nhiễm liền đánh trên mặt hắn. Chát.

Tiếng tát thanh thúy tay vang lên, hai người đêu sửng sốt. Trương Hàn đã quen bá đạo cường thê, từ xưa tới nay chưa từng có ai dám tát hắn, dù cho Nhiễm Nhiễm kia cũng không có, thế nhưng hắn đã bị Lâm Bất Nhiễm tát hai lần, à, ba lần rồi nhỉ... hắn cũng không nhớ rõ.

Lâm Bát Nhiễm nhìn sắc mặt đột nhiên âm trầm của hắn cũng cứng lại rôi, cô không muôn tát hắn, vừa rồi chỉ là không cân thận.

Hắn có nhiều thủ đoạn dẫn vặt như vậy, cô không có khả năng êm đẹp nhồ lông trên đầu cọp.

Nhưng đã tát rồi, Lâm Bắt Nhiễm kh T¡ nên lời xin lỗi, nếu như vừa rồi hắn không cầm thú thì sẽ chịu đòn sao? “Lâm Bật Nhiễm, em gân đây thực sự là càng lúc càng lớn mật, ngay cả quy củ cũng không hiểu rồi đúng không!”

Trương Hàn trâm giọng khiên tách.

Lâm Bát Nhiễm “hú” một tiếng, tiếp tục nghiêng người không đề ý tới hắn.

Trương Hàn thực sự là tức chết rồi: “Vậy em cứ nằm đi! Tôi đi!”

Trương Hàn đứng dậy đập cửa đi.

Đi tốt.

Lâm Bát Nhiễm nhắm mắt, hưởng thụ thời khắc thanh tịnh này.

Nhưng rất nhanh hầu gái đã tới gõ cửa: “âm tiểu thư, đến giò ăn sáng rôi: Lâm Bắt Nhiễm không nhúc nhích: “Tôi không đói bụng, không muôn ăn”

Hầu gái lại nói: “Lâm tiểu thư, vừa rồi chủ nhân nói, ngày hôm nay có vị khách quan trọng tới chơi, hình như là... Thượng Quan thiếu chủ...

Cái gì?

Lâm Bắt Nhiễm đột nhiên mở mắt ra, em trai của cô Lâm Mặc sắp tới.

“Lâm tiểu thư, chủ nhân nói, nếu như cô không ăn sáng thì không cân xuông dưới gặp khách nữa, cô có thể ở trong phòng nghỉ ngơi”

Lâm Bát Nhiễm vén chăn lên đi xuống giường: “Đồ ăn sáng ở đâu, tôi ăn, tôi đói bụng rồi!"

Lâm Bắt Nhiễm ăn rất nhiều, nuôi cái bụng mình tròn vo vo.

Cô đi xuông lâu, rất nhanh ở trong phòng khách thây được hai bóng người quen thuộc, Thượng Quan Mặc và Mạc Họa tới.

Trên mặt Lâm Bát Nhiễm lộ ra vẻ vui mừng, bước nhanh xuống lầu: 'A Mặc, Họa Họa, các em đã tới?”

“Chị Bất Nhiễm, chị có khỏe không?”

Mạc Họa tiến lên, quan tâm kéo lại tay Lâm Bắt Nhiễm. Lâm Bắt Nhiễm thật lòng gật đầu, cô thực sự rất vui vẻ: “Ừ, chỉ rất khỏe”

Thượng Quan Mặc cũng đã đi tới, hẳn gọi Í một câu: “Chị” Tuy anh không phải là em trai ruột của cô, thế nhưng những năm kia sông nương tựa lân nhau đều là thật, hai người còn thân hơn cả chị em ruột.