Nghịch Tập Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2916




Lúc này hầu gái thấy được Lâm Bát Nhiễm trên câu thang: “Cô chủ, cô nhìn tình huống này. Bố mẹ Nhâm quá sợ hãi: “Nhiễm Nhiễm, cô bé này đột nhiên 9 tới nói tìm con, cô ta nói... nói..

Lâm Bắt Nhiệm: “Bố mẹ, chuyện này con đã đã biết” “Con biết rồi? Vậy con định xử lý như thế nào? Nhâm gia chúng ta chỉ nhận mỗi con làm con dâu, bỗ mẹ cũng thật

tình xem con là con gái, chuyện này là Nhâm Đống không tôt, phải nghiêm phạt nó thật tốt, con làm cái gì bỗ mẹ đều ủng hộ con, thế nhưng... thế nhưng c đứa bé trong . bụng của cô ta..” Bố mẹ Nhâm bắt đâu do dự.

Lâm Bát Nhiễm đã biết, bố mẹ Nhâm muôn giữ đứa bé này lại.

Hai người đã vô số lần thúc cô sinh con, thê nhưng cô không tỏ thái độ, hiện tại cháu trai đột nhiên từ trên trời giáng xuống, đưa đến trước mặt hai người, bọn họ muốn giữ lại người cháu này.

Lâm Bất Nhiễm câu môi cười cười: “Bó mẹ, chuyện này con không làm chủ được, trước hết đề cho cô ta ở lại nơi này đi! Đợi Nhâm Đống trở về”

Lâm Bắt Nhiễm đang thiết kế, buổi tối Nhâm Đống trở vê, phía dưới òn ào huyện náo.

Nhâm Đông muôn bắt Đường Phương: “Đường Phương, cô đừng trôn nữa, bụng đứa bé bên trong bụng cô cho dù sinh ra tôi cũng sẽ không muốn, tôi chỉ muốn con mà vợ tôi sinh”

Đường Phương lúc này sợ hãi trốn phía sau bồ mẹ Nhâm: “Bác trai bác gái, đứa bé trong bụng con rất đáng thương, thằng bé còn chưa sinh ra đã bị bố mình ghét bỏ, bố nó còn muốn giết nó, câu xin ông bà nội hãy cứu nó”

Bố mẹ Nhâm chặn lại Nhâm Đống đang tức giận: “Nhâm Đống, chuyện này là chính con gây ra, con không quản được nửa người dưới của mình còn muôn trách ai?”

“Con bây giờ không phải đang giải quyết đây sao?”

“Con giải quyết chính là giết con mình? Đứa bé này là đứa bé đầu tiên của con, con ,ÿũng, không nhỏ nữa, nên làm bồ rồi” Bố mẹ Nhâm thấp giọng nói.

Nhâm Đồng nhíu mày: “Bồ mẹ, hai người đã quên rôi ư, hai người muốn Đường Phương sinh con, vậy Nhiễm Nhiễm thì sao?”

“Bố mẹ đã nói với con bé nhiều lần lắm rồi, hy vọng nó thừa dịp tuổi còn trẻ mau chóng sinh con cho con, thế nhưng con bẻ không đồng ý với chúng ta, chúng ta nhìn ra được Nhiêm Nhiễm cũng không muôn sinh con” “Đúng vậy A Đống, bố mẹ đã ¡ già rồi, con nói thật đi, có phải con cũng muốn sinh đúng không, hiện tại đang lưu hành loại gia đình không con, nhưng Nhâm gia chúng ta không thể làm được”

“Phải tích đức con ạ, A Đống con nói với Nhiễm Nhiễm, giữ đứa bé này lại.”

Lâm Bắt Nhiễm nghe tiếng cãi vã phía ngoài cũng không đi ra ngoài, để bại họ tự quyêt định.

Có bô mẹ Nhâm bảo vệ, Đường Phương tạm thời an toàn, nhưng ả còn chưa an lòng, nên ả len lén lấy điện thoại ra gọi một cú điện thoại.

“Alo, anh trai, em đã làm theo lời anh, thế nhưng Nhâm Đống thực sự không muốn đứa bé này, cho dù bố mẹ anh †a muốn đứa cháu này, Nhâm Đống không đồng ý, em không bước chân vào ngưỡng cửa Nhâm gia được”

Bên kia là anh trai Đường Phương Đường Vượng, Đường Vượng chính là một tên côn đô đâu đường, hai anh em bọn họ muốn tiền, cho nên đã tập trung mục tiêu ở trên tập đoàn Nhâm Đồng.

Ngày đó ở trong quán rượu Đường Phương thây Nhâm Đồng Say rượu, cho nên thừa lúc văng mà vào, lúc đầu Nhâm Đống cho ả một số tiền lớn, ả rất hài lòng, thế nhưng ai nghĩ đến ả vận khí tốt, dĩ nhiên mang thai.

Đêu nói mẹ sang nhờ con, nêu mang thai, như vậy hai anh em họ sẽ không thỏa mãn với số tiền này nữa, bọn họ càng muốn nhiều hon.

Đường Phương muốn gả vào Nhâm gia, gả vào nhà giàu có là đường tắt tốt nhật của nhân sinh.