Nghịch Lưu (Ngược Dòng)

Chương 6




Nếu không phải Giang Bùi Di 'Liều lĩnh' đến thôn Tháp Bộ vào ban đêm khiến chúng trở tay không kịp, thì có lẽ lần này sẽ không diễn ra suôn sẻ như vậy.

Một mình Giang Bùi Di gặp nguy hiểm, đây không phải là chuyện nhỏ. Sau khi Lâm Phỉ Thạch nhận được cuộc gọi của cậu, hắn không hề nghĩ ngợi mà trực tiếp báo cáo với cấp trên. Hoạt động chung lần này là một tổ chức khẩn cấp cấp tỉnh. Tất cả các nhân viên đều bị kéo ra khỏi giường, sau đó nhanh chóng tập trung toàn quân áp chế tình hình - cho dù có người muốn tiết lộ tin tức cũng không kịp.

Cảnh sát của Cục thành phố Trọng Quang kỳ thật... không tích cực phòng chống tội phạm cho lắm. Họ không muốn tự tìm rắc rối cho bản thân, nhưng vẫn có năng lực hành động. Họ là hình mẫu của kiểu chỉ chỗ nào đánh chỗ đó.


Sau một đêm thẩm vấn bất ngờ, một số kẻ buôn bán ma tuý đã muốn tự thú. Mấy tên buôn ma túy đã biểu hiện lập công bằng cách khai ra kẻ đứng sau 'chiếc ô bảo vệ' bao gồm phó cục trưởng của phân cục Hướng Dương và một loạt đám lính nhỏ như Lam Tưởng. Cái danh sách kia khiến người ta nghẹn họng trân trối, rồi lại tức giận không thôi.



Vị phó cục trưởng hèn nhát như chuột kia lúc này tựa hồ gục ngã ngồi bệt xuống nền bê tông, khóc đến mức nước mắt nước mũi tèm lem. Bắt đầu thú nhận một cách đau đớn "Tôi biết ngày này rồi sẽ đến."

Lần hành động này từ đầu đến cuối không mất đến hai ngày nhưng đã thu giữ được hai bộ thiết bị sản xuất ma túy và số ma túy trị giá gần 1000 vạn nhân dân tệ*, hơn 100 tội phạm cùng hơn 30 cảnh sát nhân dân 'lợi dụng chức quyền'. Kế tiếp còn có hàng loạt đường dây mua bán ma túy qua internet có thể tiếp tục thâm nhập triệt phá.

Edit: Ngư - Beta: Sở ( Ngư Tửu Quán) . Ngôn Tình Xuyên Không

*1000 vạn nhân dân tệ ≈ 139 USD ≈ 32 tỉ VND

Thời gian bọn họ đột kích khẩn cấp lần này ngắn ngủi, hành động nhanh chóng nhưng lại có thu hoạch lớn. Quả thực là một huyền thoại trong công cuộc phòng chống ma túy, là điều mà trước nay họ chưa bao giờ được chứng kiến. Ngẫm lại chuyện khó có thể tưởng tượng này phải dùng đến lời nói của đội trưởng đội phòng chống ma túy là 'có nằm mơ cũng không dám'.

Tuy nhiên, bắt đầu của huyền thoại này vẫn đang hôn mê bất tỉnh trong phòng chăm sóc đặc biệt ICU của bệnh viện thành phố.

Lâm Phỉ Thạch ngồi ở bên cạnh giường bệnh trắng như tuyết, khuôn mặt đẹp như hoa như ngọc thế nào cũng không chịu được thức trắng đêm. Sắc mặt lộ rõ có chút mệt mỏi, cảm giác như 'Mỹ nhân bệnh tật'.

Giang Bùi Di sốt suốt một ngày một đêm, đến buổi chiều mới bắt đầu hạ sốt. Đêm hôm sau cậu vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại.

Edit: Ngư - Beta: Sở ( Ngư Tửu Quán)



Theo lời bác sĩ nói thì viên đạn kém chất lượng găm vào cơ thể cậu được chế tạo từ bùn đất và mảnh kim loại sắc nhọn. Tuy không làm tổn thương đến nội tạng nhưng viên đạn xuyên qua da thịt và phân tán khắp nơi, mảnh kim loại cắt đứt mạng lưới mao mạch gây xuất huyết cục bộ. Dù không đe doạ đến tính mạng nhưng tình hình không mấy khả quan, có thể chuyển biến xấu bất cứ lúc nào.

Re-up huần hòe chứ mà re-up. Đã flop không chỗ chê rồi còn re-up. Lại còn xóa cre và tâm sự tuổi hồng của beta:)). Đọc ở web re-up thì cút mẹ đi, đếch cần cái thứ ý thức như bãi rác ủng hộ. Biến biến biến, biến cho khuất mắt:)

Vẫn rất yêu thương mọi người đã đọc fic do Ngư - Sở edit. Mãi yêu <3. Xin đừng biến tâm huyết và sự giải trí của chúng tôi thành một mớ hỗn độn:) Thân!

Các đồng nghiệp trong cục thành phố đã lại đây xếp hàng để gặp Giang Bùi Di vài lần. Nhưng hiện tại bên cục đang thiếu người, hận không thể đem nhóm cảnh sát hình sự tăng ca liên tục. Căn bản không có nhiều thời gian đến bệnh viện, đành phải vội vã đến rồi lại vội vội vàng vàng chạy về.

Khuôn mặt của Giang Bùi Di tái nhợt không còn chút máu, chiếc cằm nhọn đáng sợ, gò má hóp cho thấy xương mũi và xương mày thẳng tắp lạ thường. Cơ thể mảnh khảnh thon gầy được bao phủ dưới lớp chăn bông màu trắng, gần như không làm chăn phồng lên bao nhiêu.

( Ý là ẻm ốm nên phủ chăn lên không thấy quá rõ cơ thể ẻm, cái chăn không có độ phồng lên bao nhiêu á - Ngư)

Lâm Phỉ Thạch dùng ống hút nhỏ một ít nước lên đôi môi nứt nẻ, dòng nước luồn giữa hai hàm răng chảy dọc theo khe môi. Hắn thấy bình nước biển treo trên đầu sắp cạn, liền bấm chuông gọi y tá vào thay bình mới.

Một lúc sau, cửa phòng vang lên tiếng cạch cạch, Lâm Phỉ Thạch còn tưởng rằng là y tá đi vào, quay đầu nhìn lại, đột nhiên đứng lên: "Quách Thính? Sao chú lại tự mình tới đây..."

Edit: Ngư - Beta: Sở ( Ngư Tửu Quán)

- - Quách Thính - Quách Sao Mai, phó giám đốc Sở Công an tỉnh, biệt danh "Thanh Long". Khi còn trẻ đã có những đóng góp to lớn cho việc chống khủng bố ở biên giới, là anh hùng bậc nhất sống trong thời đại hòa bình. Dù đã 60 tuổi vẫn có thể cầm súng bắn thịch thịch một cách anh dũng trong hàng đầu của đội ngũ quân đội. Ông tuy không cần tự mình giới thiệu kĩ càng nhưng người người điều biết đến lai lịch hiển hách của ông.

Không ngờ lãnh đạo cũ của hắn lại từ trong tỉnh lẻ xa xôi vạn dặm chạy đến, Lâm Phỉ Thạch vừa vui mừng lại vừa âm thầm kinh ngạc.

Lâm đội trưởng để tay lên ngực tự hỏi. Nếu hôm nay hắn là người nằm trên giường bệnh, có lẽ sẽ không nhận được 'sự ghé thăm' này từ ông Quách.

...Rốt cuộc Giang Bùi Di có thân phận gì?