Thiên tài gì cơ=))
Có mà thiên tài trong việc báo nhà báo cửa thì có.
"Cái con khỉ đó..."_Tiếng ai đó đang lầm bầm
Đùng đùng đùng
Tiếng bước chân từng bước hết sức 'nhẹ nhàng' bước xuống cầu thang muốn gãy cmn cái thang.
Cầu thang: Bộ tao chọc mày hả?
Ánh mắt dừng lại ngay chỗ của 2 con người đang lén lút làm điều mờ ám gì đó:
(Cha mẹ?)(À thì ra mày ở đây!)
Mạnh tay mở cửa cái xoạch, 2 vợ chồng kia cũng được phen hú hồn. Eri ở trong phòng chợt giật nảy mình, đánh mắt qua nơi có tiếng động.
Ôi vc... cái đếch gì đây? Thằng anh hai?
"Mày..."_Thằng anh hai - Kazuhiko Asahi trông mặt mũi chẳng sáng sủa tí nào, cái mặt cứ hầm hầm.
"Gì đấy Asahi?"_Mẹ - Kazuhiko Santoso nghe đứa con trai vừa phát ngôn mày tao với nhỏ em út liền quay sang chất vấn.
"Mày... DÁM PHÁ BÚT MÀU CỦA ANH HAI!!!" _Mặc kệ mọi thứ xung quanh, Asahi hóa điên vì con em của mình rồi...
"CON OẮT XẤU XÍ KIAAAA"
(Ăn cứt rồi...)(Thôi chào tạm biệt thế giới, tao CHUỒN!!!)
Eri xứng đáng nhận được danh hiệu 'báo con' xuất sắc nhắt năm. Mặc kệ sự đời, cho dù nó cũng đã sống qua 1 đời 16 năm thì bây giờ nó cư xử khác mẹ gì mấy đứa lên ba?
Chả là hôm kia rảnh quá nên lén vào phòng thằng anh bẻ mấy cây bút màu ra chơi nấu ăn tí ấy mà... Nó ngây thơ làm đếch gì biết cái hộp bút màu đó là của vàng của bạc của thằng anh mình đâu, bởi kiếp trước cứ hễ mà bước ra văn phòng phẩm thì mấy hãng bút màu như thế là hàng bình thường.
'Con nít' có biết gì đâu:))) (Đùa thôi, mấy chế đừng kích động quá, chết iem).
Tiện tay vớ luôn cái nệm lót chân làm khiêng chắn, 2 đứa lùn tịt đang combat với nhau trông rất mắc cười:)
Tôi dường như phát hiện ra cha mẹ đang đứng ngoài cửa. Ủa là nãy giờ họ ở đó hả??? Ê khoan hồi nãy mình có nói bí mật gì của mình không? Mình có chửi thề không??? Mà thôi... bỏ đi...
Nở một nụ cười quái dị, Eri chạy vòng ngược lại cái bàn rồi túm lấy áo của mẹ. Nó bắt đầu diễn trò, ngấn lệ nước mắt nước mũi chảy dòng dòng (Ghê quá, hông ấy mình đừng có quan tâm đoạn này được không? Lướt qua đi=)
"OAAAAAAAAA" "Mẹ ơi... anh hai... hức... mắng con... hức hức"_Nói với giọng run run, tỏ vẻ sợ hãi.
Phản diện trong truyền thuyết đây sao:)
Nó nũng nịu khóc lóc kể lể với mẹ làm thằng anh đang rượt phải đột ngột dừng bước.
Sốc
Asahi đang loading... Vui lòng chờ giây lát.
"Huhuhuhuhuhu""Con ghét anh hai!""OEOEOEOEOEOEOEOEOEOE"_Eri nó cố tình làm lố lên để bố mẹ chỉ quan tâm dỗ dành nó thôi.
Cha mẹ thì lúng túng hết cả lên.
"Ơ..."_Asahi loading server thất bại, máy chủ đang đóng băng."MẸ! CHA! ĐỪNG TIN NÓ!!!""LÀ NÓ CHỌC CON TRƯỚC!!!"
Cái nhà này bùng nổ mất thôi...
(Mày còn non và xanh lắm cưng)(Mày tuổi l gì ăn được chị)(So với tao, mày chỉ là búp măng non thôi làm sao với được tre trăm đốt?)
Tôi đắc thắng lườm nguýt thằng kia, ai làm lại được Eri đây? Trên cái cõi đời này, Eri chưa ngán bố con thằng nào.
"Thôi nào nín đi Eri"_Mẹ vỗ vỗ lưng tôi.
"Thôi mình dừng ở đây đi cả nhà"_Bố tôi bối rối quá, không biết phân xử làm sao.
"Ơ... Cha mẹ! Hai người...""T-tính bỏ con luôn sao..."_Uất ức quá, Asahi không giành lại được công bằng cho bản thân rồi.
Nước mắt em rơi, trò chơi tiếp tục.
"OÉEEEEEEEEEEEEEE"_Asahi bùng nổ.
(Trời ơi đất hỡi...)
Cha bất lực rồi... Chỉ biết lật đật chạy lại dỗ dành Asahi.
"2 anh em nhà mày đúng thật là..."_Cha lẩm bẩm
Tôi nghe được hết đấy
"Là sao vậy cha?"
"Nên biến đi cho tao ở riêng với mẹ mày"_Cha loạn quá đến mức tưởng rằng bản thân vẫn còn trong tâm trí và những lời kia là do cha vô tình thốt ra.
Tôi như có mồi ngon, tiếp tục bắt bẻ gia đình mình. Chẳng là do tôi đang hận đời quá nên giận cá chém thớt ấy mà...
(Nếu biến được thì tôi cũng biến lâu rồi ông dà)"C-cha... hết thương tụi con rồi..."_Tôi và những giọt nước mắt cá sấu.
Vâng, trò chơi nâng lên một tầm phiền phức mới. Mẹ thì vội quát cha một cái để cha tỉnh rồi lại quay lại dỗ nín tôi. Từ ngày đẻ ra Eri đến giờ, chưa ngày nào là Trái Đất nó dịu êm cả. Tất nhiên là trừ khi nó ngủ rồi.
Thế là 2 con người to xác ấy phải rối rít xin lỗi 2 con chibi phiền phức đang quấy nhiễu trật tự server. Đặt đủ thứ điều kiện để bịt mỏ tụi này.
------------
T5_30/5/2024
P/S: Diễn biến truyện hình như đang hơi bị nhanh hả:)
Mà bữa giờ cày lại manga cái trận U20 á, đm Sae ditbu to vaicut, nhìn mà thèm thuồng, nước miếng mất kiểm soát=)))
Vỗ thử 1 cái thì sẽ như thế nào nhỉ?