Ngày Nào Diệp Tiên Sinh Cũng Muốn Tỏ Tình Với Tôi

Chương 7




Edit: Mộc Tử Đằng

Thật ra Thẩm Tâm rất muốn nói nếu gặp phải vấn đề gì thì đi tìm ngay nhân viên khách sạn còn nhanh hơn, nhưng cô là một hướng dẫn viên du lịch có đạo đức nghề nghiệp, nên cô chỉ cười nói với Diệp Tri Du: “Xin lỗi Diệp tiên sinh, phòng của tôi vừa hay không ở chung tầng với các anh, tôi chỉ ở phòng đơn phổ thông, còn của các anh là phòng cao cấp.”

Diệp Tri Du khẽ nhíu mày, tựa như không hài lòng với sự xếp đặt thế này: “Công ty các cô làm như vậy có thể tiết kiệm được bao nhiêu tiền? Sắp xếp phiền phức thế. Vậy nhỡ khách có chuyện muốn tìm cô thì phải đi xa vậy sao?”

Thẩm Tâm vẫn mỉm cười: “Có chuyện gì anh cũng có thể gửi wechat cho tôi.”

Giám đốc tiền sảnh đứng một bên đang giúp khách nhận phòng thì nghe được cuộc nói chuyện của hai người, cô ấy dùng tiếng Trung nói với Thẩm Tâm: “Cô Thẩm, tôi có thể giúp cô nâng phòng lên miễn phí.”

“A?” Thẩm Tâm hơi ngượng ngùng: “Chuyện này không tốt lắm đâu.”

Giám đốc tiền sảnh nói: “Không sao cả, bây giờ đang là mùa ít khách, phòng trống để đó cũng không ai ở. Cát Duyệt là bạn hàng của chúng tôi, trong chuyện này tôi vẫn có quyền hạn làm.”

Thẩm Tâm nghe cô ấy nói thế thì không từ chối nữa: “Vậy cảm ơn cô nhiều.”

“Không sao, anh chờ chút nhé, bên này sẽ xong ngay thôi.”

Đúng lúc Diệp Tri Du nói thêm một câu: “Nhớ sắp xếp phòng tôi ở cạnh phòng cô ấy.”

“Vâng thưa anh.”

Thẩm Tâm: “…”

Trong mấy ngày tiếp theo anh có bao nhiêu chuyện cũng muốn tìm cô à!

Diệp Tri Du dặn dò trước quầy xong thì nghiêng đầu nói với Thẩm Tâm: “Cô nhìn nhân viên ở công ty khác xem, các cô nên học tập bọn họ nhiều thêm tí.”

Thẩm Tâm: “…”

Cuối cùng phòng được sắp xếp như sau: Bên trái bên phải và đối diện phòng của Chu Oánh được chia cho khách nam muốn ở cạnh cô ta, còn Diệp Tri Du ở phía đối diện xéo xéo, phòng của anh ở cạnh phòng Thẩm Tâm.

Cô quả thật là một người hướng dẫn viên du lịch siêu tốt đã dùng hết sức mình để thỏa mãn như cầu hợp lý của khách hàng!

Sau khi phát thẻ phòng cho mọi người, các đoàn viên lục tục kéo vali đi tìm phòng của mình. Thẩm Tâm cầm thẻ phòng quẹt mở cửa phòng mình ra, phòng cao cấp và phòng thường có khác biệt quá lớn, diện tích trong phòng gần như gấp đôi bên kia, còn có thêm một cái thư phòng. Trong phòng ngủ có ban công rộng rãi, giường lớn sang trọng, bên phải đặt một cái quầy bar nhỏ, ngay cả bồn tắm trong phòng vệ sinh cũng lộ ra khí chất quý tộc.

Thẩm Tâm thầm nghĩ, này đúng là nhờ phúc của Diệp tiên sinh.

Cô cất vali xong thì đi đến ban công mở cửa sổ ra. Phòng cao cấp có tầm nhìn rất tuyệt vời, vừa mở cửa sổ đã thấy biển ngay. Nhiệt độ ở đảo M cao hơn trong nước khá nhiều, phần lớn du khách chỉ mặc đồ bơi vui đùa trên bờ cát.

Thẩm Tâm không mang theo đồ bơi, cô là hướng dẫn viên nên nhất định không thể đi chơi cùng du khách.

Dọn dẹp sơ qua chút đồ, cô bèn đi xuống kiểm tra lại tình hình bữa tối với khách sạn trước. Bởi vì lần này đoàn du lịch tương đối đặc thù, khách sạn đã chuẩn bị phòng bao cho họ, còn có lòng bày trí trầm hương và nến, kèm theo bong bóng, hoa hồng đỏ tươi và những thứ khác nữa, nhằm tạo bầu không khí lãng mạn.

Thẩm Tâm hết sức hài lòng với không gian trong phòng bao, cô xác nhận lại thực đơn bữa tối với người phụ trách lần nữa, rồi nhắn tin cho mọi người, nhắc nhở họ đúng giờ xuống dùng bữa.

Bữa tối đã định là sáu giờ, năm giờ rưỡi có vài người lục tục đi xuống. Nhớ đến biểu hiện không tốt của Diệp Tri Du vào buổi sáng, Thẩm Tâm lại nhắn tin riêng giục anh thêm lần nữa, vừa mới gửi đi thì Diệp Tri Du xuống tới.

“…” Thẩm Tâm bình tĩnh gỡ tin nhắn, giả vờ như chưa từng xảy ra chuyện gì, “Những đoàn viên đã đến có thể đi qua phòng bao với phục vụ, tôi còn phải ở đây chờ những người khác nữa.”

Ngồi trong phòng bao hiển nhiên thoải mái hơn đứng ngoài đại sảnh, mọi người bèn đi vào trong đó. Điện thoại trong tay Thẩm Tâm chợt vang lên, cô cầm lên xem, là Diệp Tri Du gửi tin nhắn tới: Cô đã gỡ tin nhắn gì mà không muốn người khác đọc vậy?

Thẩm Tâm: Gửi nhằm người, xin lỗi nha. [Đáng yêu]

Diệp Tri Du: Ồ? Lúc cô gửi tin nhắn cho người khác còn đang nghĩ đến tôi à?

Thẩm Tâm: …..????

Thật sự là lúc nào Diệp tiên sinh cũng phát huy tự tin của mình được.

Thẩm Tâm: Diệp tiên sinh à, tại sao anh không đổi một bộ đồ khác xuống ăn tối? Tôi thấy những người khác đều đổi bộ mới hết.

Diệp Tri Du: Tôi nghi ngờ cô đang nói sang chuyện khác.

….Thẩm Tâm không muốn để ý tới anh nữa.

Cô không nói gì nên Diệp Tri Du gửi tiếp tin nhắn khác cho cô.

Diệp Tri Du: Cô cũng không thay quần áo hả?

Thẩm Tâm: …Tôi là hướng dẫn viên du lịch, không phải khách nữ ạ.

Diệp Tri Du: Tôi cũng không phải khách nữ.

Thẩm Tâm: “…”

Trời sinh khả năng trêu chọc rất tốt!