Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ngày Nắng Gặp Mưa Rào

Chương 38




Đêm nay Nghê Lam nói với Lam Diệu Dương rất nhiều, cô ăn hết cả chiếc bánh phô mai.

Cuối cùng nhìn thời gian cũng trễ rồi, liền tiễn Lam Diệu Dương đi. Cô nói cô không thể ngủ quá muộn, không thì sẽ không đẹp. Thân là nữ nghệ sĩ việc tự kiểm soát rất quan trọng.

Lam Diệu Dương bị dùng xong thì quẳng đi có chút khó chịu, anh cũng lười nhắc cô là nữ nghệ sĩ cô vừa mới ăn hết một cái bánh phô mai sáu tấc không đủ tư cách nói ‘việc tự kiểm soát rất quan trọng’. Lúc anh xuống lầu lặng lẽ cầm rác đi vứt cho cô, tránh cho cái hộp bánh kích động cô.

Trần Châu yên lặng lái xe, Lam Diệu Dương gọi điện thoại cho bác sĩ Phạm, hỏi ông anh xử lý như vậy có được không, cách thức có đúng không. Hôm nay Nghê Lam đột nhiên thổ lộ rất nhiều, có phải là đang phát triển theo chiều hướng tốt không?

Phạm Đức Văn khen ngợi anh một tiếng, Lam Diệu Dương rất hài lòng.

Cúp điện thoại hồi lâu, Lam Diệu Dương đột nhiên phàn nàn: “Cô ấy ăn hết cả cái bánh không chừa cho mình miếng nào.”

Trần Châu do dự không biết có nên nói chuyện không, bởi vì không dám khẳng định lời này là nói với anh. Sau đó anh chỉ nghe thấy Lam Diệu Dương cầm điện thoại lên gửi tin nhắn thoại.

“Nhắc nhở em một tiếng, tự kiểm soát bao gồm cả đồ ăn.”

Trần Châu: …

May mà không đáp lời, thật đúng là không nói với anh.

Một lúc sau, lại nghe thấy Lam Diệu Dương nói: “Ngủ ngon.”

Nghê Lam nghe được tin nhắn thoại WeChat của Lam Diệu Dương đã là mười phút sau. Cô đi tới phòng hàng xóm một chuyến, khởi động máy tính để bàn kia. Cô đã thử mật mã hai lần trên laptop, cô không dám thử loạn cơ hội cuối cùng. Nhưng cô chưa đụng tới máy tính để bàn, có thể thử.

Màn hình máy tính sáng lên, xuất hiện giao diện đăng nhập.

Nghê Lam nhập vào mật mã cô nhớ tới lúc thôi miên kia, kết quả hiện ra sai mật khẩu. Giống như laptop, máy tính cũng hiện thông báo nhập mật khẩu sai ba lần sẽ khởi động chương trình tự hủy.

Nghê Lam ngẩn người một hồi, tắt máy về nhà.

Về đến nhà thấy tâm tình không tốt hơn chút nào, vẫn là ăn thêm chút gì nữa đi.

Vừa lướt điện thoại vừa mở cửa tủ lạnh ra.

Giọng của Lam Diệu Dương truyền từ điện thoại ra, Nghê Lam đứng trước tủ lạnh do dự một hồi, cuối cùng cũng đóng lại.

Lên giường đi ngủ, không ngủ được.

Cho nên thôi miên chẳng phải là chuyện tốt gì, trước khi bị thôi miên cô ngủ rất ngon, thôi miên xong làm cô mất ngủ rồi.

Cô lướt điện thoại, tìm Lam Diệu Dương. Cô nghĩ nếu tìm thấy có ai đăng lên nội dung Lam Diệu Dương ở bệnh viện hôm nay, nói xấu anh gì đó, làm lộ ra chuyện riêng của anh, mai cô sẽ lên bệnh viện làm một trận.

Ý nghĩ này thật không tốt, không cần đi gây chuyện, cô có thể điều tra thân phận người đăng tin, tra tất cả chuyện của người đó trên mạng, sau đó xử lý.

Muốn làm những việc này không khó với cô.

Nhưng dark web thì khác.

Dark web là nơi mà các trình duyệt thông thường không thể vào được, cần phải dùng phần mềm Tor, bao gồm trình duyệt và mạng riêng ảo VPN.

Tất cả người dùng đều ẩn danh, yêu cầu thông tin không trực tiếp đến trang đích, mà phải qua ít nhất ba điểm, ẩn giấu địa chỉ IP thật.

Người dùng trên dark web đều có mục đích của bọn họ, thủ tiêu tang vật, ăn cắp thông tin, buôn người, mua bán thuốc phiện, tình dục, hacker, thuê mướn giết người…

Giết người không phải chuyện gì mới mẻ trên dark web.

Giết ai? Bọn họ là ai?

Không có manh mối, không có cảm giác chân thực.

Nghê Lam bực bội, cô phải kiềm chế xúc động muốn đứng lên mở máy tính, đành phải cầm điện thoại lướt Weibo.

Liên quan tới quảng cáo, bây giờ cô hơi nổi rồi. Bởi vì quảng cáo phát đi rất rộng rãi, rất nhiều trang web vào là có thể thấy tư thế quyền anh oai hùng của cô. Rất nhiều người khen cô đẹp, khen cô có hình thể.

Theo Cảnh Uy nói, một số nhãn hiệu quần áo, giày trong quảng cáo được kéo theo một lượng tiêu thụ, còn nhãn hiệu bao tay kia càng đạt lượng tiêu thụ đỉnh điểm.

Nhưng trong sự nổi tiếng của Nghê Lam vẫn mang theo đen đủi, cô thấy không ít lời bình mắng mỏ.

‘Rất đẹp, nhưng có gì đẹp hơn người. Con gái đẹp ở khắp nơi, cũng không thấy người ta nơi nơi đi dụ dỗ đại gia a.’

‘Có thể đánh như vậy mà lại bị Lam đáng yêu vứt ra ngoài, có thể thấy Lam đáng yêu càng biết đánh. Nói trắng ra thì quảng cáo chỉ là hiệu ứng đặc biệt mà thôi.’

‘Một người cơ bắp như vậy lại giả vờ mảnh mai trước mặt Lam đáng yêu, tính làm Lam đáng yêu xấu xa đi sao?’

‘Xem xong quảng cáo, tưởng tượng dáng vẻ ỏng ẹo của cô ta là muốn nôn hết cơm tối qua ra.’

‘Aaaaaaa, không muốn nhìn cơ bụng cô ta, muốn nhìn cơ bụng Lam đáng yêu cơ.’

Nghê Lam không đọc nổi nữa. Vẫn là xem Lam đáng yêu thôi.

Lam đáng yêu có cơ bụng không?

Tìm không ra trên mạng, ảnh chụp của tên này trên mạng vẫn rất kín kẽ.

Có điều thấy tuyên bố tập thể hình trên Weibo của Lam Diệu Dương, sau đó cũng không thấy nội dung gì tiếp theo.

Nhìn xem, anh chỉ nói người khác không biết tự kiểm soát, bản thân mình cũng thực hiện chẳng ra sao.

Nghê Lam lướt Weibo hàng ngày của Lam Diệu Dương, còn xem không ít video ngắn của anh, còn có video trích đoạn của chương trình ‘Vừa đi vừa nghỉ’, còn có một vài video các hoạt động có mặt anh cùng với video dân mạng tự chế.

Nghê Lam xem qua từng cái, Lam Diệu Dương thật sự rất thích hát nha. Nghê Lam liền mở video anh hát để xem, kỳ thật Lam Diệu Dương hát rất êm tai, chỉ là lúc hát quá tùy tiện thôi, không chú tâm gì. Thật giống như anh hát không phải vì nghe hay, mà chỉ vì anh muốn hát, anh vui vẻ.

Thật tốt, vui vẻ là tốt rồi.

Nghê Lam nghe nghe, rốt cuộc ngủ rồi.

Ngày hôm sau Nghê Lam ngủ quên, cô bị tiếng chuông điện thoại làm tỉnh giấc.

Người gọi là Thiệu Gia Kỳ.

Vừa bắt máy Thiệu Gia Kỳ đã đi vào chủ đề chính: “Chị Tĩnh mới gọi điện cho chị, nói hợp đồng ‘Phần thưởng tối cao’ không có vấn đề gì, thỏa thuận hủy hợp đồng cũng làm xong rồi. Chút nữa chị gửi qua mail cho em xem. Chị Tĩnh hẹn em ba giờ chiều nay tới công ty ký.”

“Ok.”

“Còn một chuyện nữa, mà chắc em quen rồi.”

“Hửm?” Nghê Lam phản ứng lại rất nhanh, “Em lại bị đen rồi ư?” Tối qua trước khi ngủ mới lướt điện thoại, nhanh vậy đã bị rồi?

“Đúng.”

Nghê Lam nhanh nhảu: “Chuyện bệnh viện sao? Chị chờ chút, em xem xem, phải nói với Lam Diệu Dương một tiếng.”

“Bệnh viện gì?”

Nghê Lam: “Không phải bệnh viện?”

“Em lại làm gì mà chị không biết hả?” Thiệu Gia Kỳ lớn tiếng.

Nghê Lam: “Nhiều lắm.”

Thiệu Gia Kỳ: “…”

Nghê Lam lên mạng lướt lướt, phát hiện bài viết gần nhất mình bị bôi đen, người bóc mẽ cô lúc này lại là bạn tiểu học của cô.

Nghê Lam đương nhiên không nhớ có một người bạn như vậy.

Người bạn kia đăng lên một tấm hình lúc còn bé của Nghê Lam, tuy khí chất trong bức hình không giống với tấm lúc nhỏ Nghê Lam cất giữ, nhưng mái tóc ngắn và gương mặt quả thực rất giống.

Trong tấm ảnh cũ kia, nhìn dáng vẻ Nghê Lam như mười mấy tuổi, tóc ngắn giống con trai, vẻ mặt xã hội đen, tay cầm điều thuốc chỉ vào một đứa con trai giống như đang cãi nhau. Mấy bạn học đứng bên cạnh nhìn có vẻ sợ hãi.

Người bạn vạch trần cô nói lúc mới đầu nhìn thấy video Lam Diệu Dương vứt tiện nữ ra ngoài chỉ cảm thấy hơi quen mắt, cũng không quá quan tâm chuyện trong ngành giải trí nên không để ý. Về sau quảng cáo tung ra, nhận ra rồi, lại tìm thử tên diễn viên quảng cáo, quả nhiên là Nghê Lam

Nghê Lam này gia đình đơn thân, không ai quản giáo. Từ nhỏ đã là đứa con gái quậy phá, cô là bá chủ một phương ở trường, học không giỏi mà thường xuyên trốn học. Hình như cô từ nhỏ đã bắt đầu học Taekwondo, cho nên võ rất tốt, ức hiếp bạn bè không ít, con trai lớp trên cũng đánh không lại cô.

Lúc đó bạn bè trong lớp đều nhất trí rằng sau này Nghê Lam nhất định sẽ làm xã hội đen, làm chị đại. Không có ai muốn làm bạn với cô, về sau cô ra nước ngoài, không ai liên hệ gì với cô nữa.

Không ngờ bây giờ cô trở về rồi, còn vào ngành giải trí quậy thành như vậy.

Nghê Lam đọc thấy rất khó chịu, cô quậy thành như vậy sao? Giọng điệu này của cô ta thật là khinh thường cỡ nào.

Lúc này Thiệu Gia Kỳ nói: “Em thấy sao? Chuyện làm chị đại thời tiểu học cũng không quá hot. Chuyện của một mình em thì không gây sóng gió lớn được. Chỉ cần Lam tổng đừng tham gia vào, việc này sẽ không lớn. Mỗi lần em lên hot search đều dính với tiểu Lam tổng. Anh ta chính là pháo xung thiên, nhiên liệu tên lửa.”

Nghê Lam vẫn còn đang nghiên cứu ‘lịch sử vinh quang’ thuở nhỏ của cô, không chú ý tới sự thay đổi trong giọng nói của Thiệu Gia Kỳ.

“Nghê Lam, bên tổ tiết mục Phần thưởng tối cao nhiều chuyện với chị một vụ, muốn chị chứng thực đây.”

“Chuyện gì?”

“Mấy chị đó nói Lam tổng thừa nhận với nhà sản xuất của bọn họ là có quan hệ đó với em.”

Nghê Lam chậm một lúc mới phản ứng lại: “À, anh ấy không nói tụi em là quan hệ đó, ảnh nói là ‘các anh hiểu mà’.”

“Thật sự nói như vậy?”

“Ừm.”

“Vậy chị cũng hiểu rồi.”

“Hiểu gì?”

“Anh ta muốn ngủ với em!” Thiệu Gia Kỳ chắc như đinh đóng cột, giọng điệu khoa trương. “Chị nói mà, vô duyên vô cớ sao lại đột nhiên giúp em cái này cái nọ, khẳng định là có ý nghĩ này!”

Nghê Lam còn suy nghĩ một chút, nói: “Anh ấy không dám.”

Thiệu Gia Kỳ im lặng một hồi, giọng điệu tế nhị: “…Tại sao?”

“Mấy lần anh ấy gặp em đều là em đánh người ta thành đầu heo.”

“Đây là vấn đề sao? Đây đương nhiên không phải vấn đề.” Thiệu Gia Kỳ oa oa lớn giọng: “Em xem thường tiểu Lam tổng là kiểu háo sắc mà nhát gan sao?”

Thư sinh trói gà không chặt thì có gan làm gì.

Nhưng Nghê Lam không nỡ mắng đồng bọn, chỉ nói: “Đừng nói anh ấy như vậy. Với em, ai nói ảnh không tốt đều là kẻ địch.”

“Em xem! Quan trọng là ở thái độ của em. Anh ta tuyệt đối không sợ a!”

“Em là thái độ gì?”

Thiệu Gia Kỳ nói: “Nếu như em từ chối em sẽ nói như vầy: Anh ta dám!” Thiệu Gia Kỳ bắt chước giọng điệu nổi giận của Nghê Lam, sau đó lại dùng khẩu khí vừa rồi của cô nói lại một lần: “Nhưng em vừa rồi lại là: Anh ấy không dám. Dịu dàng, lại còn có chút tiếc nuối.”

Nghê Lam: “…”

Thiệu Gia Kỳ thở dài: “Haiz, hôm nay em ký hợp đồng xong, chúng ta đã trở thành người dưng có tình cảm rồi.”

“Chị nghĩ vậy sao?”

“Nếu Lam tổng muốn đối xử với em như vậy, chị cũng không biết nên chúc phúc em hay bảo vệ em nữa.”

“Cầu bảo vệ.” Nghê Lam cố ý nói.

“Thôi đi, chị vẫn chọn chúc phúc.” Thiệu Gia Kỳ nói: “Nhưng chị có thể làm cái thùng xả cho em, em muốn oán thán hay mắng anh ta thì tìm chị.”

Không có bản lĩnh bảo vệ, tâm tình nhiều chuyện trái lại thật mạnh.

“Mắng Lam đáng yêu hả? Không thể nào!”

Đồng bọn chân vàng là để tùy tiện chửi sao? Đương nhiên không thể.

Nghê Lam rửa mặt ăn sáng, trong đầu lại là vấn đề ngủ hay không, ai ngủ với ai, aiz, như vậy không được, lỡ như sau này thấy gương mặt của Lam đáng yêu liền nghĩ đến chuyện ngủ hay không, vậy sao xử lý được.

Đều tại Thiệu Gia Kỳ.

Nghĩ đến cô cô lại nhắn tin tới rồi.

‘Xem Weibo đi, nhân vật phản diện đứng về phía em rồi.’

Nghê Lam lên mạng xem, Phan Kính thật là, đứng về phía cô rồi.

Phan Kính đăng Weibo, tỏ rỏ thái độ của mình: ‘Không biết lúc còn nhỏ Nghê Lam thế nào. Nhưng Nghê Lam mà tôi biết bây giờ là một cô gái rất trọng tình nghĩa.’

Lời nói thật là tiêu sái, dám thay Nghê Lam nói chuyện trên Weibo cũng là đàn ông chân chính.

Sau đó Phan Kính liền bị tấn công.

Mọi người đều ném ra ảnh chụp Nghê Lam bị Lam Diệu Dương vứt ra, hình chụp ăn cơm cùng Phan Kính, ảnh chụp ngồi cùng bàn vui cười với Thi Nguyên Huân, tất cả đều tung lên. ‘Cái anh nói là tinh thần trọng tình nghĩa này hả?’

Nghê Lam thở dài, tắt điện thoại của Thiệu Gia Kỳ, chuyển sang tìm Phan Kính. ‘Người anh em, anh việc gì phải khổ như vậy?’

Phan Kính đang đánh người trên mạng giúp Nghê Lam, thấy WeChat liền trả lời cô: ‘Couple a, em gái, chúng ta là couple. Con sóng đen này của em đến thật đúng lúc, thứ sáu tuần sau chúng ta lên trực tiếp rồi, đây chính là trên trời rơi xuống thêm nhiệt rồi.’

Nghê Lam: …

Cái số đen mình may người này quả nhiên là rất vững vàng.

Phan Kính lại nhắn tin tới: ‘Em mau mở Weibo lại đi, lên chương trình rồi cũng phải dùng tới. Em rốt cuộc có để ý không vậy.’

Nghê Lam nhanh chóng trả lời: ‘Để ý. Chiều nay em lên ký hợp đồng rồi.’

Phan Kính nổi khùng ngay lập tức: ‘Em còn chưa ký nữa! Hôm nay em mà không ký, không lên chương trình được, anh đánh chết em!! Hèn chi bây giờ tổ tiết mục tuyên bố khách mời vẫn để hai đứa mình cuối cùng. Người khác đều quang minh chính đại lên sóng rồi, chúng ta vẫn còn chờ công bố.’

‘Chúng ta là then chốt, là chuyện tốt.’

‘Chuyện tốt cái đầu em. Nhanh, lên Weibo trả lời comment của anh: Cảm ơn anh Kính.’

Nghê Lam trả lời: ‘Rồi, rồi, em lên ngay đây.’

Vừa vào Weibo, hay ghê, tin tức vốn không hot như vậy, bị Phan Kính quậy một hồi, mấy người bạn trai tin đồn của cô đều được buộc lên hết rồi.

Bạn trai tin đồn xếp số một là Lam Diệu Dương.